Tôi biết, tương lai rất quan trọng.
Hơn nữa anh ấy cũng từng nói tôi nên học nghệ thuật.
Vậy cho nên, Vu Miểu Miểu, chẳng có gì phải do dự cả.
——Trích nhật ký của Vu Miểu Miểu.
Giáo viên lịch sử với mái tóc hoa râm trên bục giảng, đang nói về chế độ quân chủ chuyên trị trong triều đại nhà Minh Thanh hăng say đến văng cả nước bọt, học sinh bên dưới thì người này người nọ ngáp dài ngáp ngắn, bộ dáng uể oải buồn ngủ.
Bên cạnh Trình Lập Hiên đang lén lút dựng quyển "Bạch Mã khiếu tây phong" trong ngăn bàn, Vu Miểu Miểu vừa chép xong một dòng ghi chú nhân lúc thầy giáo không để ý cúi đầu qua xem, vừa hay nhìn được một dòng trên quyển sách.
"Đó đều là những thứ tốt đẹp, tôi lại cứ một mực không thích."
Tầm mắt trong khoảnh khắc ngưng đọng trên trang giấy.
Bắt gặp ánh nhìn của cô, Trình Lập Hiên xấu hổ đóng trang sách lại, nhẹ giọng hỏi cô: "Cậu cũng thích cuốn này à?"
Vu Miểu Miểu thành thật lắc lắc đầu: "Tớ chưa đọc qua tiểu thuyết võ hiệp."
Cô chỉ là cảm thấy câu này rất có ý nghĩa.
Bởi vì hôm nay là thứ hai, cho nên tiết học cuối cùng buổi chiều là họp lớp định kỳ.
Lâm Nhược Hạ từ bên ngoài lớp học bước vào, thần sắc vẫn lãnh đạm như vậy, vừa mới bước lên ngay cả khúc nhạc đệm cũng không có, liền nói thẳng vào vấn đề phân khoa.
Cô đứng trên bục giảng, đẩy gọng kính vàng trên sống mũi, giọng điệu nghiêm túc: "Còn không đầy một tháng nữa là các em đến kỳ nghỉ hè rồi, liên quan đến việc phân khoa tự nhiên và xã hội cũng cần được chú trọng, đợi đến thứ hai tuần sau, tôi sẽ phát cho các em biểu mẫu chọn khoa, khi điền phải cân nhắc kỹ lưỡng, đây không phải là chuyện đùa."
Lớp học đang yên tĩnh bởi vì hai chữ "phân khoa" này mà nháy mắt bùng nổ.
Vu Miểu Miểu nghe thấy Kiều Sênh đang lớn tiếng thảo luận với Triệu Dật Nhiên xem nên chọn tự nhiên hay xã hội, Trình Lập Hiên bên cạnh không nói chuyện, vẻ mặt rất bình tĩnh, như thể đang nghe một chuyện không hề liên quan gì đến mình.
Dù gì, từ rất lâu về trước, cậu đã nói với Vu Miểu Miểu, cậu sẽ chọn Vật Lý.
Cả Nhan Quyện, cũng sẽ chọn Vật Lý.
Vu Miểu Miểu ủ rũ nằm dài trên bàn, nếu cô học lệch thiên về khoa tự nhiên, vậy thì tốt biết bao.
Lâm Nhược Hà nhìn quanh một vòng dưới bục giảng, từ tốn nói: "Sau khi về nhà hãy bàn bạc với bố mẹ, những môn sở trường của mình nên được ưu tiên, đừng nên mù quáng hùa theo đám đông, cũng đừng cố chấp chọn khoa mình học không tốt. Hãy nhớ, nhất định phải suy nghĩ kỹ càng, nếu không tương lai lúc đến trường thi tuyển sinh đại học, lúc đó có hối hận cũng không kịp nữa."
Dừng một lúc, cô lại nói thêm, còn có một điểm cần nhấn mạnh đó là, không có phân biệt cao thấp giữa khoa tự nhiên và xã hội, hy vọng mọi người lựa chọn đúng tâm thái của mình. Nói cho cùng, mục tiêu sau hết vẫn là hy vọng mọi người đạt kết quả xuất sắc trong kỳ thi tuyển sinh đại học."
Sau đó cô còn nói thêm rất nhiều điều, nhưng Vu Miểu Miểu lại không nghe vào một chút nào.
Dù sớm đã biết rằng ngày này sớm muộn gì cũng đến, nhưng khi nó thực sự đến ngay trước mắt, cô vẫn không có cách nào giả vờ thoải mái.
Phân khoa đồng nghĩa với việc gì?
Có nghĩa là cô sẽ không được gặp lại Nhan Quyện trong lớp học này nữa, cũng không còn được hao tốn tâm tư thức khuya dậy sớm, không còn được chạy đến chỗ ngồi của anh đặt câu hỏi, cũng không còn được tiếp cận anh một cách quang minh chính đại.
Cô muốn quay đầu lại nhìn Nhan Quyện một cái, nhưng lại không dám nhìn.
Bởi vì cô biết rằng, phân khoa rất quan trọng
Sau khi tan học, Vu Miểu Miểu và Kiều Sênh theo dòng người đi xuống lầu, đến bãi đỗ xe dắt xe đạp.
Khoảng thời gian này, hầu hết những học sinh trên đường đều đi về hướng bãi đỗ xe, một biển người trắng xanh đông đúc, Kiều Sênh và Vu Miểu Miểu cũng ở trong đám đông, cơ hồ ít thở không thông.
Kiều Sênh huyên thuyên nói: "Miểu Miểu, vừa rồi Triệu Dật Nhiên nói với tớ, cậu ấy muốn chọn Vật Lý."
Vật Lý...
Vu Miểu Miểu xuất thần, nhịn không được hỏi cô: "Vậy còn cậu, cậu tính chọn gì?"
"Mình?" Kiều Sênh suy nghĩ vài giây, mới trả lời có chút do dự: "Tớ cũng không biết...... nếu dựa theo từng môn mà nói, thành tích tốt nhất của tớ là Chính trị, nhưng Triệu Dật Nhiên nói cậu ấy chọn Vật Lý, tớ lại không muốn tách ra với cậu ấy..."
Nói xong, cô thở dài: "Vả lại tớ cũng không thể vượt qua rào cản trong lòng, cứ luôn cảm thấy nếu chọn khoa xã hội thì sẽ thấp hơn người khác một bậc, như thể đầu óc tớ không được tốt vậy."
Vu Miểu Miểu nghĩ đến tình cảnh của mình, vô cùng lạc quan mà tự mình giễu mình: "Như tớ thì không có loại phiền não này rồi, dù sao thì mọi người cũng đều biết đầu óc tớ không được tốt."
Đối với đại đa số bạn học, có lẽ đều sẽ chọn khoa tự nhiên.
Bởi vì chọn khoa xã hội, có nghĩa với việc đến lớp 12, lúc điền nguyện vọng thi tuyển sinh đại học, rất có thể sẽ bị nhiều trường Đại Học chỉ nhận học sinh khoa tự nhiên từ chối ngay từ đầu, càng có khả năng không được đăng ký nguyện vọng vào những trường có chuyên ngành được ưa chuộng.
Nhưng với Vu Miểu Miểu, nếu chọn khoa tự nhiên, nền tảng của cô kém, cần phải bỏ ra nỗ lực gấp hai ba lần so với người khác.
Còn chọn khoa xã hội, sau này không chỉ có thể trở thành học sinh tiêu biểu, mà hai năm sau còn có hy vọng sẽ được nhận vào những trường hạng nhất.
Tiền đồ rộng mở, tương lai tươi sáng.
Cho nên, ngay cả khi những học sinh khác đang gặp khó khăn với việc phân khoa, trong lớp này ít nhất có hai người hoàn toàn không cần phải rối rắm.
Một người là Nhan Quyện, bởi vì thành tích tốt, vậy nên có thể chọn bất cứ môn học nào mà mình thích.
Người còn lại là Vu Miểu Miểu, cuối cùng cũng thoát khỏi những môn khoa học tự nhiên vẫn luôn kéo chân sau của mình, từ đây trở đi có thể đồng nhất giữa điểm số và hứng thú học tập.
Suy nghĩ có chút rối bời, Vu Miểu Miểu theo sau Kiều Sênh đi đến phía trước bãi đậu xe, nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên bầu trời trong xanh.
Hôm nay mây rất nhạt, cả bầu trời càng thêm trong xanh, tựa như mặt biển xanh biếc, thong dong lại yên ả.
Cô đột nhiên nhớ ra, buổi tối hôm cùng nhau xuất bản báo, Nhan Quyện nói với cô, nếu như thật sự không hiểu Vật Lý, cũng không cần phải quá miễn cưỡng.
Bởi vì anh nói, Vu Miểu Miểu, cậu nên học nghệ thuật.