Chương 10
Trong điện Bạch Sa .
” Mẫu thân!”
Đang nằm dài trên ghế, nghe tiếng gọi làm Bạch Tình tức đến chịu không nổi vì làm phiền lúc nàng đang trang điểm tóc.
“Chẳng lẽ Bạch Thước cũng là ma quỷ bên ngoài đầu thai vào làm con ta sao?”
Bạch Tình rống một tiếng làm cái gương tinh xảo ở bên cạnh cửa sổ nhất thời vỡ vụn…
” Thước nhi!!!” Bạch Tình nhẹ nhàng bước ra ngoài, nghênh diện mà đến chính là Thước Nhi. Nhìn thấy bộ dáng của hắn thập phần quỷ dị, sắc mặt Bạch Tình cũng trở nên khó nhìn.
” Mẫu thân!” Bạch Thước giọng cả giận:” Nhị ca hắn…… hắn……”
” Xảy ra chuyện gì?” Bạch Tình dùng những chiếc móng tay dài vuốt gọn gàng lại mái tóc hồng, có vẻ phi thường không kiên nhẫn. Nàng ghét nhất bị người khác nhìn thấy dáng vẻ vội vội vàng vàng của nàng, không có một chút tao nhã nào.
” Nhị ca dẫn theo con ngư trở về!” Nói thật ra, khi hắn thấy Nhị ca trở về trên tay ôm theo một con ngư tinh, hắn thật sự hoài nghi chính mình có hay không nhìn lầm.
” Hắn cuối cùng đã quyết định sẽ ăn ngư rồi ư?!” Bạch Tình hoàn toàn mất đi tính bình
tĩnh cùng tao nhã vốn có, bắt lấy hai đầu vai của Bạch Thước, trên mặt lộ vẻ vui sướиɠ không thể che giấu.
Thấy Bạch Tình như thế cao hứng, Bạch Thước có chút không xác định nói:” Ách…… nhưng Nhị ca hắn dường như không định sẽ ăn……”
” Ta sẽ buộc hắn phải ăn! Mau dẫn ta đi!” Bạch Tình lần này tựa hồ hạ quyết tâm. Hôm nay hắn nhất định phải làm cho đứa con đem con ngư tinh kia ăn vào bụng!
” Ân.”
Bạch Dạ tiểu trúc.
Phòng ở của Bạch Dạ thật giống với tính cách của hắn, bình thản lại không mất lịch sự tao nhã.
Cá nhỏ đến bên cái giường lớn của Bạch Dạ. Hắn vì quá hưng phấn mà lắc lư cái đuôi hết sang trái rồi sang phải, còn đem cái gối gác đầu của Bạch Dạ ôm vào trong ngực.
” Ngư Nhi!” Bạch Dạ hừ lạnh một tiếng, đem gối đầu thả lại trên giường” Ngoan một chút!”
” Ác.” Cá nhỏ lăng lăng lên tiếng, tiếp theo đem cái đuôi giơ lên trên đỉnh đầu, biến thân hình mình thành hình vòng tròn.
Nhìn hành động quái dị của cá nhỏ, Bạch Dạ trong bụng đầy nghi vấn hỏi:” Tại sao phải làm như vậy?”
” Bởi vì……” Cá nhỏ định trả lời, nhưng sau đó ngập ngừng một lúc lại thôi.
” Sao vậy không nói ?”
” Hắc hắc…… Ta không nói cho ngươi biết đâu……” Cá nhỏ le lưỡi đầy nghịch ngợm.
Bạch Dạ nhất thời cảm thấy xấu hổ, đơn giản là hắn thật sự muốn biết vì sao cá nhỏ lại làm hành động như vậy. Bất quá nếu cá nhỏ không nói, hắn cũng không muốn ép, chỉ có thể nhịn đi sự tò mò, nói:” Không quan hệ…… sau này nói cũng không muộn.”
Sau một lúc, Bạch Dạ lại nói:” Ta còn có việc, ngươi ngoan ngoãn ở trong này đừng chạy loạn, bằng không ta sẽ không ăn ngươi !”
” Ân!” Cá nhỏ vẫn giữ nguyên tư thế là đem cái đuôi đặt ở trên đầu, gật gật đầu.
” Ta sẽ nhanh chóng trở lại.”
Bạch Dạ nói xong liền đi ra ngoài.