Cưỡi ngựa một đường chạy vội , gần một tháng sau Lê Hạo rốt cuộc đến quặng mỏ Lam Vân Môn . Bàn giao thay người về sau mấy người Lê Hạo đi đến mấy gian phòng ở lại .
Nửa tháng sau , cách trụ sở Lam Vân Môn quặng mỏ hơn mười dặm , đám công nhân quặng mỏ đang vận chuyển khoáng thạch về trụ sở .
Hai bóng người một nam một nữ đi phía trước đoàn người . Nam mày kiếm mắt sáng , ngũ quan thanh tú , Nữ thì mắt ngọc mày ngài , vai nhỏ eo thon, môi hồng răng trắng . Như một đôi kim đồng ngọc nữ .
" Tuyết Nhi , đi theo ta phải sinh hoạt buồn chán như vậy , thật là khổ cho ngươi ah"
Hai bóng người đó chính là Lê Hạo cùng Lê Hi Tuyết
quặng mỏ sinh hoạt thật sự quá buồn chán rồi , xung quanh toàn là núi rừng . Không phải ai Cũng có thể chịu được .
" không khổ , được ở bên ca ca ta không cảm thấy khổ "
Bên cạnh Hi Tuyết mĩm cười ôn nhu nói, trong mắt loé lên một tia nhu tình nhưng rất nhanh bị nàng che giấu , nhưng vẫn bị Lê Hạo bắt được , bản thân hắn cũng không biết đối với nàng là tình cảm huynh muội hay là tình yêu nam nữ , nên trước giờ vẫn giả ngu giả dại .
Thật ra Lê Hi Tuyết , cũng không phải muội muội ruột Lê Hạo . , lúc nàng té xỉu bên đường trên người còn mang vết máu , đủ để suy đoán ra cha mẹ nàng cũng không phải muốn vứt bỏ nàng , có lẽ lúc bị đuổi gϊếŧ hay là có lý do nào khác mà thất lạc , lúc đó nàng đã bảy tuổi ,nhưng chỉ nhớ được tên với bản thân đã bảy tuổi còn nhà ở đâu , xảy ra chuyện gì đều không nhớ , mẫu thân Lê Hạo cũng không có con gái nên đem nàng như con gái ruột nuôi dưỡng .
" với lại trong loạn thế này mỗi ngày ta đều được ăn thịt ăn cơm , Muội đã cảm thấy tốt lắm rồi ."
Lê Hạo gật đầu đồng tình , thật là so sánh với bên ngoài loạn thế, cái này quặng mỏ sinh hoạt thật là rất tốt.
" Ta nghe nói Bên ngoài Đại Bắc Quốc đã cùng Đại Nam quân đội chính thức giao tranh , thế đạo muốn rối loạn ah , không biết tam đệ hắn ở luyện khí phường một mình lăn lộn có được hay không"
Lê Hạo có chút phiền muộn nói , sáu năm rồi từ khi cửa nát nhà tan đến bây giờ thấm thoát đã sáu năm . Hắn một đường dẫn đệ muội trốn chết hành trình .
" ca ngươi yên tâm đi ah , hắn cũng đã lớn rồi ngươi đâu thể lo cho hắn cả đời được , đường hắn phải tự hắn đi ah."
" ngươi nói cũng đúng là ta quá lo lắng rồi "
Về đến trụ sở , Lê Hạo liền bắt đầu thi triển thân pháp chạy như bay trên sơn đạo du đãng .
Lâm Vân Môn quặng mỏ phương viên gần năm mươi dặm . trong rừng , cây cỏ mọc chằng chịt đương nhiên trong đó cũng không thiếu dã thú hung mãnh .
Bên một dòng sông rộng lớn nước chảy cuồn cuộn , Lê Hạo từng quyền từng quyền luyện công, toàn thân cơ bắp nỗi lên , mồ Hôi từng giọt rơi xuống .
Nắm đấm cùng không khí đυ.ng nhau phát ra bạo phá âm thanh , bất quá đây chỉ là quyền pháp trụ cột mà thôi, không có bao nhiêu uy lực , nhưng bây giờ Lê Hạo đả thông bốn đầu kinh mạch chân chính võ giả , khí lực tăng nhiều chừng một ngàn cân , mới đánh ra được giống như long như hổ .
Thời gian trôi qua Lê Hạo cảm nhận cơ bắp bắt đầu nhức mỏi vô lực . Kiên trì luyện thêm năm mười phút đồng hồ sau , một tia nội công theo kinh mạch thẩm thấu đến cơ bắp cốt cách bên trong , một hồi thoải mái khiến người say sưa nỗi lên , đồng thời cơ bắp cùng cốt cách hắn càng thêm rắn chắc .
Một lát sau , Lê Hạo thu quyền , thở ra một hơi
thật dài , ma sát quyền đầu có chút hài lòng mĩm cười , theo như hắn thấy mười tám tuổi hắn nhất định đạt đến tông sư cảnh , mười tám tuổi tông sư cảnh ah , mặc dù không phải thiên hạ không có người như vậy , thiên hạ kỳ nhân dị sĩ vô số , nhân ngoại hữu nhân , thiên ngoại hữu thiên ah , vấn đề là Lê Hạo cũng không phải tư chất ưu dị nhưng mười tám tuổi đạt đến tông sư cảnh , có thể nói là thiên phương dạ đàm ah .
Bụng bắt đầu kêu lên , luyện công rất nhanh hao thể lực rất dễ đói bụng , Xuống sông hì hục một hồi bắt mấy con cá Lê Hạo đốt lửa bắt đầu nướng cá , đợi cá của hắn sắp chín bỗng nhiên mấy tiếng nổ vang lên .
" Ầm " ầm"
Trên bầu trời hai cái độn quang một trước một sau , tới trên bờ sông hai cái bóng người hiện ra đứng dối diện giằng co , Một trung niên nam tử trên thân thanh y , tóc dài đến eo ống tay theo gió .
Một tên khác một thân áo choàng màu đen , khuôn mặt mang theo mặt nạ .
" nghĩ tình huynh đệ giao ra linh bảo ta có thể tha ngươi mạng chó "
Trung niên thanh y nói .
" uổng cho ngươi ngày thường ra vẻ đạo mạo một bộ danh môn chính phái "
"khi xưa ta mắt mù coi ngươi như đại ca cùng ngươi chia sẻ bí cảnh , vì một món linh Bảo ngươi liền trở mặt, Linh bảo trong tay ta có bản lãnh thì lấy, ta còn cần ngươi tha mạng "
Áo bào đen nam tử cười lạnh nói
" Hừ ! "
Thanh Sam trung niên thấy vậy cũng không nói nhảm , thủ chưởng giơ lên một đại ấn to mười trượng hiện ra hướng áo đen nam tử phóng đi .
Nam tử áo đen , hai tay kết ấn hiện ra một thanh cự kiếm dài hơn mười trượng cũng gϊếŧ đi qua , kiếm ấn bắt đầu giằng co.
Tiếng nổ , vang lên liên tục hai người bắt đầu triền đấu , chiến đấu dư âm uy lực càng lúc càng lớn , Lê Hạo lúc nhìn thấy độn quang từ xa đã chạy vọt vô rừng đứng một bên quan sát , nhưng dư chấn cũng khiến hắn thổ huyết .
Nước sông bắn tung toé bốn phía , cuồng phong nỗi lên tàn phá bừa bãi khắp nơi ,nam tử áo đen trong tay cầm kiếm , mỗi một lần vung kiếm , đều là một cái cường đại kiếm quang hướng thanh sam trung niên Bay đi nhưng bị hắn tránh thoát , kiếm quang thẳng tuốt hướng phía dưới rơi vào dòng sông khiến nước dâng tràn lan lên bờ .
Lê Hạo không thể không cẩn thận nhảy lên một cây đại thụ tránh đi .
Chiến đấu dư uy càng lúc càng lớn hắn không thể không hướng về phía sau tránh đi , bởi vì phía trước cây cối bị nước sông tràn lên làm gãy đã mất đi che chắn , còn đứng không khác gì chờ chết ah.
Trên bầu trời hai tiên nhân giao chiến , đã đến lúc kịch liệt nhất thời khắc .
Áo đen nam tử đằng sau hơn vạn bóng kiếm uốn lượn như rồng thẳng đến thanh sam trung niên .
" Vạn Kiếm Tề Xuất "
Thanh sam trung niên trên mặt ngưng trọng quanh thân hiện lên một vòng sáng bảo vệ toàn thân , kết ấn một cái thủ chưởng to lớn xuất hiện .
" Già Thiên Thủ đi "
Kiếm với thủ chưởng cứng đối cứng
Một hồi nổ to vang lên hai bóng người bị pháp lực chấn bay rơi xuống đất thổ huyết .
" hôm nay tạm tha ngươi mạng chó "
Thanh sam trung niên khoé miệng chảy ra vết máu bỏ xuống một câu liền biến thành độn quang bay đi .
Áo bào đen nam tử cười to
" rắm chó không kêu , có bản lĩnh đánh thêm một cái ba trăm hiệp"
Nói xong cũng phun ra một ngụm máu.