Chương 46: Hỗn Chiến

Lê Hạo, Hi Tuyết cùng Trần Lạc Nhi nhóm người từ tiểu động đi ra, hướng chổ sâu rảo bước.

Thông đạo tối tăm dọc đường Lê Hạo còn phát hiện không ít tiểu động giống như chổ ẩn núp vừa rồi, bất quá bên trong lại không có thứ gì chỉ còn lưu lại chút dấu vết, giống như là linh dược vừa bị hái đi không lâu.

Dò xét mấy cái tiểu động nhưng không có gì, tám thành là nhóm người khác đã trước tiên lấy đi rồi. Hứng thú đại giảm Lê Hạo nhóm người cứ đi một đường thẳng. Đi một hồi, đến một cái lối rẻ.

Theo lối rẻ đi thẳng nửa canh giờ sau, bọn hắn liền trở lại chổ ban đầu.

Nhìn chín cái lối đi, Lê Hạo nhíu mày có chút lo lắng trầm tư.

Đúng như hắn dự đoán, chín cái lối đi dù chọn bất cứ cái lối đi nào, đều sẽ dẫn bọn hắn trở lại chổ cũ, nói cách khác trước mắt tình huống, đã nói lên thạch động này căn bản không có lối ra nào hết!

Lúc này tiếng bước chân vang lên, hai bóng người một nam một nữ, một trước một sau, chính là Võ Minh Nguyệt từ trong lối thông đạo chạy ra.

Khi thấy được Trần Lạc Nhi nàng liền chạy nhanh đến hoảng hốt cầu khẩn nói:

" Lạc Nhi tỷ tỷ, ngươi cứu chúng ta với, nhóm người của Vũ Lạc bọn hắn mấy ngày nay truy sát chúng ta cướp túi trữ vật không bỏ, bọn hắn đã gϊếŧ hai người theo ta hiện tại hắn đang ở phía sau, nghĩ tình tỷ muội ngươi cứu ta nha, được không?."

" Ừ ?"

Tính cách Trần Lạc Nhi trượng nghĩa nghe nàng cầu khẩn, lại cùng nàng cũng có chút giao tình. Dự định trấn an nàng nhưng ngay lúc này tiếng bước chân gấp rút vang lên.

Trong một thông đạo đám người Vũ Lạc chạy ra, khi thấy nhóm người Trần Lạc Nhi cùng Võ Minh Nguyệt tụ hợp, lại thấy Lê Hạo cũng ở đây hắn sắc mặt nhất thời âm tình bất định.

Trần Lạc Nhi thì không cần phải nói, Ngũ Kiệt Tiên Thành có tên nàng, thực lực cũng không thua kém gì hắn. Còn Lê Hạo lúc hắn đối chiến với Ngư Yêu, Vũ Lạc hắn cũng đã thấy được, mặt dù còn chưa biết rõ Lê Hạo sâu cạn, nhưng hắn luôn cảm thấy Lê Hạo không tầm thường.

Không phải loại dễ đối phó, mà bây giờ nhóm người này tụ lại cùng một chổ, Vũ Lạc mặc dù hắn còn có át chủ bài, nhưng cũng không có nắm chắc có thể đem nhóm người Lê Hạo gϊếŧ sạch.

Đám người nhất thời giằng co, hai bên tu sĩ giương cung bạt kiếm.

Lúc này Trần Lạc Nhi nói:

" Vũ công công, cái tên này ta đặt cho ngươi quả nhiên không sai, cả đời đều chỉ biết hà hϊếp nữ nhân"

" Ha ha, Lạc Nhi tiểu thư thật biết nói đùa, ta nếu là công công hay không thì ngươi cùng ta ờ trên giường một đêm liền sẽ biết. tu chân giới mạnh được yếu thua, nếu ta yếu hơn nàng thì hiện tại hoàn cảnh của ta và nàng liền sẽ đổi ngược, tại sao nói ta hà hϊếp nữ nhân, ngươi nói đùa không vui chút nào!"

Vũ Lạc nhìn nàng mĩm cười nhàn nhạt đáp lời.

Trần Lạc Nhi nghe hắn nói vậy, tức giận định phản bác. Thì Lúc này một âm thanh vang lên, có thêm một nhóm người từ trong một thông đạo đi ra, chính là Tiết Hoằng cùng Ngô Phàm nhóm người.

" Hay cho một câu mạnh được yếu thua, Vũ đạo hữu nói rất đúng!"

Tiết Hoằng dứt lời Ngô Phàm nói tiếp:

" Đúng vậy, hay là chúng ta bỏ xuống hiềm khích mấy ngày qua cùng nhau liên thủ chém gϊếŧ bọn hắn, Vũ đạo hữu thấy thế nào?"



" Được thôi, bớt một người liền sẽ bớt một phần linh dược, nhiều ra mấy phần thức ăn, chuyện này ta đương nhiên rất vui lòng mà làm !"

Vũ Lạc gật đầu

Lê Hạo, Trần Lạc Nhi, Hi Tuyết, Võ Minh Nguyệt nghe bọn hắn nói vậy, đã biết không còn gì để thương lượng, trận chiến này chắc chắn không thể tránh khỏi.

Mấy ngày này bọn người Ngô Phàm, Vũ Lạc cũng giao đấu vài lần, bất quá họn hắn thực lực cũng đánh không được Vũ Lạc.

ngược lại chết mất bốn người, bọn hắn bây giờ cũng không muốn xung đột với Vũ Lạc, chỉ cầu yên thân tìm kiếm linh dược cùng lối ra để rời khỏi chổ này mà thôi.

Hiện tại nhóm người Vũ Lạc sau khi liên hợp lại có mười mấy người, còn bên Lê Hạo cùng Trần Lạc Nhi tính luôn Võ Minh Nguyệt cũng chỉ gần mười người mà thôi.

Chỉ nhìn đầu người liền sẽ thấy bên Lê Hạo yếu thế, bất quá may mắn có Hi Tuyết trợ trận thi triển Lôi Âm Kinh, liền có thể quấy nhiễu bọn hắn.

Hai nhóm người lúc này cũng không tiếp tục nói nhảm, Hi Tuyết trong tay loé lên pháp cầm ngồi xuống, tay ngọc gãy đàn.

" Tanggg~"

Từng luồng sóng âm hướng về đám người Vũ Lạc công kích.

Trần Lạc Nhi bên hông pháp kiếm ra khỏi vỏ, nàng bộc phát linh lực truyền vào pháp kiếm, nhất kiếm chém ra, một đạo kiếm khí màu vàng tầm hai thước, hướng thẳng Vũ Lạc phóng tới, nàng cũng phi thân tiến lên cùng Vũ Lạc Chém gϊếŧ.

Võ Minh Nguyệt tức thì dẫn theo đám người, cùng Ngô Phàm đối chiến.

Nhất thời trong thạch động vô số âm thanh kiếm đao va chạm vang lên, tình hình vô cùng hỗn loạn.

Lúc này Lê Hạo tay phải cầm trọng kiếm, tay trái từ túi trữ vật lấy ra sáu thanh tiểu phi kiếm, linh lực hoá tơ truyền vào.

Phi kiếm như cá bơi trong nước vô cùng linh động, khiến người khác khó phán đoán quỹ tích, phóng thẳng đến Tiết Hoằng.

Mà lúc này Tiết Hoằng thấy vậy, lập tức rút ra pháp kiếm, cùng với mấy lá cực tốc phù dán lên người, thân hình hắn nhẹ đi, tập trung tinh thần tránh né phi kiếm.

Bóng kiếm lướt qua, nhưng không có một thanh kiếm nào chạm đến hắn được.

Tiết Hoằng lập tức phản kích, hắn chém ra ba kiếm liên tiếp, ba đạo kiếm khí màu xanh ở không trung hợp lại làm một phóng tới Lê Hạo.

Nhìn đạo kiếm quang đang bay tới, Lê Hạo truyền linh lực vào trọng kiếm, trọng kiếm loé lên ngũ hành màu sắc, nhất kiếm chém vào kiếm quang.

Đạo kiếm quang tan rã biến mất, cùng lúc đó Lê Hạo tụ lực vào chân thân hình phóng tới Tiết Hoằng.

Đâm thẳng một kiếm, bất quá Tiết Hoằng phản ứng không chậm linh lực của hắn bộc phát thành màn chắn, ngăn cản trọng kiếm đâm vào.

Trọng kiếm không thể đâm vào, nhưng cũng đã làm suy yếu màn chắn một chút, thấy vậy Lê Hạo lập tức điều khiển phi kiếm cùng lúc tấn công.



Thấy phi kiếm bay tới, Tiết Hoằng dùng kiếm trong tay đón đở, đồng thời hắn cũng dùng phi kiếm phản kích.

Lê Hạo chứng kiến vậy, liền ngưng tụ kiếm thế, dẫn động thiên địa xu thế vào trọng kiếm, đồng thời cũng dùng toàn thân hơn bảy ngàn cân khí lực, thân hình quỷ dị né tránh phi kiếm, lao nhanh đến Tiết hoằng bổ ra một kiếm.

Trọng kiếm sau khi ngưng tụ thiên địa xu thế, tựa hồ càng thêm sắc bén trầm trọng, bổ vào màn chắn linh lực nó liền bị trọng kiếm đánh tan.

Trọng kiếm hướng thẳng đầu của Tiết Hoằng rơi xuống, Tiết Hoằng thấy vậy muốn dùng pháp kiếm chống đở, bất quá bảy ngàn cân lực đạo, cộng thêm thiên địa xu thế ngưng tụ vào, hắn chống đở làm sao nổi.

Pháp kiếm của hắn bị trọng kiếm ép ngược, trọng kiếm đã rơi vào đầu, đồng thời thanh pháp kiếm bị ép ngược bởi vì quán tính lực đạo cũng đã cắt ngang cổ họng của hắn.

Tiết Hoằng Trừng to cặp mắt thần sắc vô cùng kinh ngạc, máu tươi ào ạt chảy ra, thân thể ngã xuống đất chết không thể chết lại.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, từ lúc Lê Hạo điều khiển phi kiếm công kích hắn, đến bây giờ dùng trọng kiếm bổ cho hắn một kiếm tuyệt mệnh, thời gian cũng chưa qua một phút.

Mà trong thạch động giao chiến cũng đã đến thời khắc kịch liệt nhất.

Chỉ thấy lúc này Trần Lạc Nhi đang cùng Vũ Lạc đối chiến, kiếm pháp, thuật pháp thi triển liên tục công kích đối phương.

Trần Lạc Nhi tay ngọc bấm pháp quyết, từng cọc nhọn màu vàng dài một tấc hiện ra, đầu cọc nhọn hoắt to tầm cây tầm vong, có khoảng mười mấy cọc như vậy.

" Thổ Lao Thuật , Đi"

Trần Lạc Nhi quát khẽ, mười mấy cọc nhọn hướng đối thủ Phóng tới.

Vũ Lạc cũng không chịu thua kém, quanh thân mười mấy cái phong nhận tầm một thước hiện ra.

" Phong Nhận Thuật!"

hai loại thuật pháp do cân sức nên khi tiếp xúc liền tan biến.

Chứng kiến cảnh này Trần Lạc Nhi trong tay pháp kiếm, chém liên tục mười kiếm, mười cái kiếm khí hợp thành một tạo thành một cái kiếm quang tầm ba thuớc hướng Vũ Lạc công kích.

Hắn thấy vậy, linh lực bộc phát cũng chém ra một cái kiếm quang. Cũng như vừa rồi ai cũng không làm gì được đối phương.

Nhưng vào lúc này, một đạo ngũ sắc kiếm quang bay tới, theo đó một luồng sóng âm bắt đầu tụ tập lại hướng Vũ Lạc công kích.

Hắn liền bộc phát linh lực tạo thành một màn chắn, nhưng khi ngũ sắc kiếm quang đánh trúng làm màn chắn suy yếu, lại thêm sóng âm bạo phá, liền khiến hắn khí huyết sôi trào phun ra một ngụm máu.

Hai loại này công kích này ngoài Lê Hạo, cùng Hi Tuyết còn ai nữa.

Do khi thi triển lôi âm kinh cần nhất định thời gian, nãy giờ từng luồng sóng âm của nàng cũng chỉ giống như là súc thế mà thôi, hiện tại mới bộc phát ra uy lực chân chính.

Lê Hạo liền thừa cơ ngươi bệnh lấy mạng ngươi, hướng Trần Lạc Nhi với Hi Tuyết gật đầu ra hiệu.

Dưới chân tụ lực liền phi thân đến Vũ Lạc chém ra một kiếm!