Chương 3: Nàng là cô cô

Nhìn Đinh Nghi khóc, tên yêu nghiệt trước mặt đang luống cuống tay chân không biết làm sao.

Nhìn bộ dạng thiếu niên, Đinh Nghi vừa cười vừa thấy hắn thực đáng yêu!

Đang lúc Đinh Nghi cười hứng khởi, một đám người phá cửa lao vào. Một lão nhân tiến tới ôm lấy Đinh Nghi, trong mắt lộ vẻ từ ái.

Đinh Nghi bắt đầu buồn bực nghĩ. Đừng có nói vị trước mắt này là phụ thân của ta, không phải là quá già sao!

“Phụ thân! Ta đến ôm Nghi Nhi đi…”

Một nữ tử nói.

“Ừ, đến đây, cẩn thận một chút!”

Lão nhân kia nói.

Ngước mắt nhìn tỷ tỷ xinh đẹp, Đinh Nghi vươn tay muốn sờ vào mặt của nàng, đáng tiếc cánh tay quá ngắn, không đủ vươn tới a.

“Lê Nhi! Đưa cho ta xem xem!”

Một âm thanh hùng hậu từ đằng sau vị tỷ tỷ xinh đẹp trước mắt truyền đến.

Một nam nhân trung niên tuấn tú lãng tử đi đến bên cạnh tỷ tỷ a.

Woa! Mỹ nam a. Ở cổ đại này chỉ toàn sinh mỹ nam với mỹ nữ thôi a?

Trong lòng Đinh Nghi suy nghĩ.

Đang lúc Đinh Nghi nhìn chằm chằm tỷ tỷ xinh đẹp mà chảy nước miếng, một âm thanh khó nghe phát ra.

“Mẫu thân! Mị Nhi cũng phải nhìn xem.”

Mẫu thân?

Là vị tỷ tỷ xinh đẹp này sao?

Thật không thể tin được, trông như cô nương, tuổi cũng rất trẻ.

Không chờ tỷ tỷ xinh đẹp lên tiếng, lão nhân im lặng hồi lâu lên tiếng;

“Mị Nhi, không được làm loạn, con vừa mới một mình ôm Nghi Nhi đi, làm hại mọi người đi tìm, nếu không phải Nghi Nhi khóc lên, chúng ta còn không biết Nghi Nhi và con ở chỗ này!”

Khoan đã!

Tiếng khóc của nàng đã đưa tới một đám người, không thể tin được.

Nghi Nhi? Là ý nói nàng đó sao??

“Đúng vậy!”

Mỹ nam bên cạnh tỷ tỷ xinh đẹp lên tiếng.

“Mị Nhi! Lần này con thật sự là không suy nghĩ cẩn thận trước khi làm việc, Nghi Nhi tuy rằng là nữ nhi được gia gia nuôi dưỡng, con so với nàng là hơn ít tuổi, nhưng luận bổn phận, con hẳn là phải gọi nàng một tiếng cô cô. Sao con có thể một mình ôm nàng đến phòng của con?”

Con tôm?

Cô cô?

Muốn cho yêu nghiệt hơn vài tuổi kia gọi nàng là cô cô a? Thật không thể tin nổi.

Đinh Nghi liền vụиɠ ŧяộʍ nở một nụ cười.

Cô cô? Xem nàng chỉnh tên yêu nghiệt kia như thế nào.

Đang uể oải Nam Cung Mị cảm thấy một trận gió lạnh ập thẳng tới.

Ảo giác sao? Hắn chợt cảm giác những ngày sau này của hắn không dễ trôi qua nha.

=================== ta là dải phân cách bé nhỏ ======================

Aizzz.

Đây là Hoàng Phủ Nghi trong lòng thở dài thườn thượt.

Quả thật nhàm chán a, nàng xuyên không đến đây còn chưa tính, còn xuyên lên trên người tiểu oa nữ chưa đủ tháng, cái gì cũng làm không được, cả ngày nằm ở trên giường.

Về cổ đại đã gần một tháng, trong lúc này, có rất nhiều người đến thăm nàng, nàng ở đâu cũng nghe thấy thân thế mình không tầm thường chút nào.

Đinh Nghi nàng xuyên không về quá khứ đến Vương triều: Lăng Thiên quốc, Hoàng Thượng là Nam Cung Vĩ.

Nàng ở nơi này tên là Hoàng Phủ Nghi, lại là cô nhi, mẫu thân Hoàng Phủ Nghi là bạn tốt với phụ thân hiện tại của nàng, mẫu thân nàng còn là người trong giang hồ, bởi vì ân oán giang hồ mà phụ mẫu cùng khuất, để lại nàng.

Aizz, trước đây, mẫu thân Hoàng Phủ Nghi đến tuổi trung niên mới có nàng, lại đúng vào thời điểm bị người trong giang hồ truy sát, cũng vất vả sinh nàng ra, rồi tiếp tục bị bám đuổi đến vách núi, buộc phải nhảy xuống. Nghe nói về sau này mẫu thân nàng đem Hoàng Phủ Nghi (nàng) giao phó cho phụ thân nàng, cũng chính là gia gia của yêu nghiệt, Nam Cung Khắc (có họ hàng với vua), không lâu sau cũng tự tử theo mẫu thân nàng.

Nam Cung Khắc, không thể giải?

Hoàng Phủ Nghi nghe tên như vậy, lúc đầu trong lòng nhịn không được mà bật cười.

Chuyện khó tin, nhưng Hoàng Phủ Nghi nàng quả thật cao số, Nam Cung Khắc kia, là Hoàng thúc của đương kim Hoàng Thượng, Khắc Thân Vương.

Nam Cung Khắc có một nhi tử, Nam Cung Kỳ, tức phụ Đinh Lê, là một vị nữ Tướng quân, được Nam Cung Khắc thu dưỡng, cùng Nam Cung Kỳ xem như bạn thanh mai trúc mã, cuối cùng Nam Cung Kỳ lâu ngày sinh tình, Đinh Lê gả cho hắn, sinh ra Nam Cung Mị, chính là yêu nghiệt kia.

Tìm được Hoàng Phủ Nghi, đối với mọi người là bảo bối, không thể trừng phạt, không thể lớn tiếng, nói năng phải cẩn thận, đặt ở trong tay cũng phải cẩn trọng, ngay cả yêu nghiệt cũng phải khách khí đối với nàng.

Nhắc tới yêu nghệt kia, nàng mới nhớ.

Ngày đó, Nam Cung Mị vụиɠ ŧяộʍ lui tới phòng Hoàng Phủ Nghi, ghé vào bên cạnh Hoàng Phủ Nghi nhìn chằm chằm nàng cả nữa ngày, thế nhưng sau đó, thơm nàng một chút, cướp đi nụ hôn đầu của Hoàng Phủ Nghi nàng.

Hoàng Phủ Nhi thề, về sau nàu nhất định phải hảo hảo “ hồi báo” hắn, bằng không thì thua kém Nam Cung Mị mất.