Cô vô cùng tự hào nói: "Từ nhỏ đến lớn ý thức tư tưởng của tôi rất cao, tôi luôn là đoàn viên tiên tiến và ưu tú nhất trong mỗi cuộc bình chọn!"
Thư ký Trần nghẹn họng bởi câu này của cô, mất vài giây sau anh ta mới nói: "Tôi nói nhiều như vậy nhưng cô Diệp chỉ nghĩ đến điều này thôi ư?"
Diệp Mặc kỳ quái nhìn ông ta: "Nếu không thì tôi phải nghĩ gì?”
Cô đột nhiên nở nụ cười, thoải mái nói: "Thư ký Trần, anh không cần suy nghĩ quá nhiều đâu, giống như lời anh nói, người nhà họ Diệp và tôi chưa từng ở chung nên họ không có tình cảm gì đối với tôi... Nhưng mà, tôi cũng thế mà?"
Cho nên, cô có thể có thêm suy nghĩ dư thừa gì đối với người nhà họ Diệp cơ chứ? Đương nhiên hoàn toàn không có rồi.
***
Hơn một tiếng đồng hồ sau, xe của Diệp Mặc xuất hiện dưới chân một ngọn núi xanh u tĩnh rồi chạy lên con đường lớn bằng phẳng.
Núi xanh hữu tình, khung cảnh tuyệt đẹp, những tòa biệt thự độc lập thấp thoáng giữa núi rừng.
“Đây là khu nhà giàu của thành phố B!" Thẩm Nham nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt sáng lên, cô không khỏi cảm thán.
“Khu Giang Lâm.”
Thành phố B nổi tiếng là khu nhà giàu, các tòa nhà ở nơi này được xây dựa vào núi, chung quanh yên tĩnh, nghe nói những người ở nơi này có khối tài sản hơn mấy tỷ, bọn họ đều rất giàu có.
Nhà họ Diệp ở nơi này cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Hai người Thẩm Nham và Diệp Mặc cũng chỉ nghe nói nơi này nhưng trước giờ họ chưa từng tự mình đi vào, hôm nay hai người ghé sát vào bên cửa sổ với vẻ mặt kinh ngạc chưa từng trải đời, họ thán phục suốt chặng đường.
“Tôi thật sự sắp giàu rồi!" Diệp Mặc hưng phấn nói.
Hệ thống 888 phổ cập kiến thức cho cô: [Nhà họ Diệp đã là một doanh nhân lớn từ thời nhà Thanh, sau này mặc dù đất nước có xảy ra loạn lạc nhưng họ vẫn tiếp tục phải triển, khi bắt đầu cải cách và mở cửa, họ nắm lấy cơ hội để tăng gấp đôi tài sản của gia đình, họ là một gia tộc lớn mạnh!]
[Ký chủ!!] Giọng điệu của 888 đột nhiên trở nên kích động, lớn tiếng nói: [Cha ruột Diệp Chí Bằng vừa mới nhận được báo cáo điều tra về cô, sau khi xem xong thì bây giờ ông ấy đang vô cùng đau lòng trước cuộc sống khốn khó của cô, cho nên ông ấy vừa quyết định chia cho cô 5% cổ phần công ty để bù đắp cho cô!]
[Ký chủ!] 888 hưng phấn nói: [Cô giàu to rồi]
Đối với việc này, Diệp Mặc lại biểu hiện hết sức bình tĩnh, bình tĩnh hỏi 888: [888, với 5% cổ phần của Diệp thị thì hàng năm tao có thể được chia bao nhiêu hoa hồng?]
888: [Tối thiểu mỗi năm có thể có được 200 triệu!]
“...”
Diệp Mặc hít một hơi thật sâu để cho mình tỉnh táo... Tỉnh táo được mới là lạ, đây chính là 200 triệu, không phải hai tệ.
Với mức cổ tức 200 triệu, cô không dám tưởng tượng đến lúc đó mình sẽ vui vẻ tới nhường nào.
Cha ruột! Đây chắc chắn là cha ruột! Hôm nay bất kể là ai đến thì Diệp Chí Bằng vẫn sẽ là cha ruột của cô!
Vẻ mặt của Diệp Mặc trở nên vô cùng kiên định, thậm chí trong mắt còn có chút hung ác như thần chặn gϊếŧ thần, Phật chặn gϊếŧ Phật.
"Ai, anh Thẩm, anh xem sau khi em trở thành phú bà thì em nên làm gì đây?"
Cô nói nhỏ: "Hay là mua một căn hộ, bán một căn hộ khác?”
Thẩm Nham ngơ ngác nhìn về phía cô: "... Em đột nhiên mơ thấy gì à?”
Lúc này tâm trạng của Diệp Mặc rất tốt, cười híp mắt nói: "Anh không biết đâu, em vừa mới tính đến một việc, cái người cha mới... Không, cha ruột của em, người cha ruột kính yêu nhất của em muốn chia 5% cổ phần cho em!"
Cảm ơn cái cớ cô đã bịa ra vừa rồi, để bây giờ vừa hay cô có thể lấy nó ra để giải thích… Bây giờ cô rất nóng lòng muốn chia sẻ tâm trạng của mình khi đột nhiên giàu lên.
Nghe cô nói như thế, Thẩm Nham kinh ngạc.
Vài giây sau, anh ấy nghiêm túc và chân thành nhìn Diệp Mặc, giống như đang nịnh nọt mà nói với cô những lời tận đáy lòng: "Bệ hạ, không biết hiện tại lão nô có thể làm gì cho ngài không? Lão nô thề rằng lão nô không muốn một căn hộ Tomson hay bất cứ thứ gì tương tự… Lão nô thật sự muốn làm gì đó cho bệ hạ!”