Chương 41

Diệp Mặc không khỏi mím môi, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ.

Cô hiểu rõ những người này đang nghĩ gì. Bọn họ đều cảm thấy kỹ năng diễn xuất của cô quá kém để đảm nhận những vai lớn, cho nên càng là kịch bản hay hơn chút thì họ càng không muốn để cô đóng vai chính.

Nhưng mà không phải Diệp Mặc không trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình. Kể từ khi ra mắt, Diệp Mặc thực chất đã rất nỗ lực cải thiện diễn xuất của mình, nhưng dường như cô không có năng khiếu diễn xuất, bất kể đã học tập chăm chỉ đến đâu thì cô diễn cái gì cũng rất đơ, thậm chí cả nhan sắc xinh đẹp của cô cũng bị hạ bệ trước ống kính rất nhiều. Việc này dẫn đến mỗi lần nhân vật cô đóng được phát sóng đều bị các nhân vật nữ khác “đẹp lấn át”, sau đó thông báo cô bị lấn át vẻ đẹp tán loạn trên mạng.

Không thể không thừa nhận rằng có một số việc thực sự phụ thuộc vào thiên phú. Có thể bản thân thực sự không có chút thiên phú diễn xuất nào cả?

Ngay khi Diệp Mặc bắt đầu hoài nghi chính mình, đột nhiên trong đầu cô vang lên một tiếng máy móc “ding dong”.

[Kiểm tra ý chí mạnh mẽ của ký chủ...]

[Hệ thống trung tâm mua sắm đã được tạo ra dựa theo nguyện vọng của ký chủ! Mở khoá giá trị tiền tệ hóng drama!]

[Ding dong! Giá trị xác định hóng drama, mở khoá hệ thống trung tâm mua sắm của ảnh hậu!]



[... Kính chào ký chủ, hệ thống hóng drama 888 vì ngài phục vụ. Mục tiêu của chúng tôi là ăn nhiều dưa nhất và làm một con chồn* hóng drama lớn nhất!] Giọng nói máy móc nói đến câu này bỗng trở nên dịu dàng.

(*Con chồn hóng drama, còn gọi là con tra, được Lỗ Tấn miêu tả trong tiểu thuyết “Cố Hương”)

Đối với loại chuyện kết nối với hệ thống Diệp Mặc cũng tính là có kinh nghiệm rồi, nhưng lúc này cô vẫn rất ngạc nhiên và ngờ vực trước những thông tin này.

Hệ thống trung tâm mua sắm của ảnh hậu? Cái này là cái gì?

Diệp Mặc tạm thời đè xuống nỗi kinh hãi trong lòng, tìm đại một cái cớ đi vào nhà vệ sinh. Vừa bước vào trong đầu cô đã hét gọi 888: “888, hệ thống trung tâm mua sắm của ảnh hậu này là cái gì vậy?”

888 ngay lập tức trả lời: “Hệ thống trung tâm mua sắm của ảnh hậu được tạo ra khi 888 cảm nhận được sự khao khát mãnh liệt trong lòng ký chủ. Bởi vì khao khát mãnh liệt của ký chủ đối với việc cải thiện kỹ năng diễn xuất của bản thân cho nên mới có sự xuất hiện hệ thống trung tâm mua sắm của ảnh hậu…”

“Bây giờ ký chủ chỉ cần suy ngẫm trong lòng mở trung tâm mua sắm là có thể mở nó ra rồi! Trong trung tâm mua sắm có những loại sản phẩm có thể giúp ký chủ thành công trở thành ảnh hậu!”

Theo lời 888 giải thích, Diệp Mặc dần dần trở nên bình tĩnh lại. Nhất thời nghe 888 nói đến đây, trong lòng cô chợt rung động, vô thức hét lên trong lòng: [Mở trung tâm mua sắm ra.]

Soạt!

Trong phút chốc, một màn ánh sáng màu xanh nhạt đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Mặc.

Diệp Mặc ngẩng đầu lên, nhìn thấy cái gọi là trung tâm mua sắm này có chút giống với trung tâm mua sắm trong trò chơi, các sản phẩm được xếp ngay hàng thẳng lối rất ngăn nắp, trong số đó có “khi sương tái tuyết*”, “song đồng cắt nước”, “thướt tha yểu điệu” và đủ loại sản phẩm khác.

(*Khi sương tái tuyết: làn da trắng hơn cả sương tuyết)

Ngữ điệu 888 đầy tự hào: “Để có thể đạt tiêu chuẩn trở thành ảnh hậu, đương nhân rất cần có ngoại hình xinh đẹp. Khi sương tái tuyết này có thể làm cho làn da của ký chủ trở nên trắng sáng như tuyết, mà đôi mắt song đồng cắt nước sẽ làm cho đôi mắt của ký chủ sáng ngời lại thâm tình…”

888 hùng hổ nói chuyện rồi giới thiệu những sản phẩm trong trung tâm mua sắm cho Diệp Mặc, nhưng Diệp Mặc nghe xong lại không thấy vui vẻ gì.

“Mày cảm thấy tao cần những thứ này để làm tăng thêm vẻ đẹp của bản thân không?” Cô hỏi ngược.

888: “...”

Nhìn khuôn mặt mỹ lệ kiều diễm của ký chủ nhà mình, 888 thực sự không thể làm trái lương tâm nói ra từ “cần” được. Giọng nói vốn đầy nhiệt huyết và hưng phấn của nó đột nhiên trở nên yếu ớt: “Không cần…”