Chương 3

Diệp Mặc nghe vậy: "... Thật sự có người từ Diệp thị tới đây à?!”

Giờ phút này, trong lòng cô chợt cảm thấy kính nể với cái hệ thống 888 này.

“Nếu đã đến đây rồi thì em muốn đi xuống nhìn xem!” Diệp Mặc mỉm cười: "Nhìn xem người của Diệp thị tìm em vì chuyện gì…”

Thẩm Nham nhìn nụ cười của cô, lại không nhịn được giật mình một cái… Aiz, lại có thêm ai gặp xui xẻo đây?

***

Diệp Mặc nhìn thấy thư ký Diệp thị ở phòng khách công ty.

Đó là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, mặc âu phục đơn giản khéo léo, trên sống mũi có đeo một cặp kính mắt, cả người thoạt nhìn ổn trọng và nhã nhặn, nói tóm lại, vô cùng phù hợp với ấn tượng của Diệp Mặc đối với nghề "thư ký".

Mà khi Diệp Mặc đánh giá đối phương, người thư ký Trần này cũng im lặng đánh giá Diệp Mặc, lúc này trong lòng thư ký Trần chỉ có một suy nghĩ, đó chính là:

Rất giống.

Tuy nói anh ta đã xem hình, nhưng người thật và trên ảnh vẫn có sự khác nhau rõ rệt, trong mắt thư ký Trần, cái cô Diệp này giống y hệt bà Diệp, hai người đứng cạnh nhau không ai có thể nhận lầm quan hệ huyết thống giữa các cô.

“Thư ký Trần, xin chào! Thật ngại quá, chúng tôi tới chậm." Thái độ của Thẩm Nham vô cùng nhiệt tình đối với thư ký Trần: "Không biết thư ký Trần tìm chúng tôi có chuyện gì? Chẳng lẽ Diệp thị muốn hợp tác với chúng tôi sao?”

Đôi mắt thư ký Trần luôn dừng trên người Diệp Mặc, anh ta nói: "Tôi không đến đây vì công việc, lần này tôi tới là có một số chuyện khác muốn tìm cô Diệp.”

Không phải công việc, mà là những chuyện khác?

Thẩm Nham nghi hoặc.

Diệp Mặc lại nở nụ cười, nói: "Để tôi đoán xem, thư ký Trần tới... Là do Diệp Chí Bằng sai anh tới.”

“Diệp Chí Bằng? Tổng giám đốc Diệp ư?" Thẩm Nham nghi hoặc: “Ông ta tìm Diệp Mặc của chúng tôi để làm gì vậy?”

Diệp Mặc đã nhận được thông tin tiết lộ từ 888, cô bình tĩnh nói: "Chắc là bởi vì cuối cùng ông ta cũng phát hiện ra em chính là con gái ruột lưu lạc ở bên ngoài của ông ta..."

Thẩm Nham nghe vậy thì hơi buồn cười nói: "Diệp Mặc, em giỏi nói giỡn ghê…”

Nhìn vẻ mặt không giống như trò đùa của Diệp Mặc và thư ký Trần, nụ cười trên mặt anh ấy dừng lại, sau vài giây im lặng, anh nghiêm túc hỏi Diệp Mặc: "Em đang đùa thôi đúng không?”

Thẩm Nham đột nhiên nhớ tới một ngày của năm năm trước.

Ngày đó chính là sinh nhật mười tám tuổi của cô Diệp, trên mạng ùn ùn kéo lên những tin tức liên quan, có thể nói là cả mạng xã hội đều chúc mừng cô, có rất nhiều bài nói về cô, mà ngày đó cũng là sinh nhật của Diệp Mặc.

Lúc ấy Thẩm Nham cảm thấy việc này thật trùng hợp, bèn nói đùa với Diệp Mặc: "Em và cô cả của nhà họ Diệp sinh cùng ngày tháng kìa, trùng hợp ghê, nhưng cuộc sống của hai người hoàn toàn khác nhau... Em nói xem, nếu em là đứa con gái thứ hai bị lưu lạc ở bên ngoài của nhà họ Diệp thì chắc em sẽ sống thuận buồm xuôi gió hơn đấy!"

Khi đó Diệp Mặc mới ra mắt, cả người thoạt nhìn gầy gò nho nhỏ, chỉ có một đôi mắt để lại ấn tượng sâu sắc cho người ta.

Dựa theo cách nói của ông chủ công ty: "Trong đôi mắt cô nhóc kia có sự dẻo dai, chỉ cần cho nó cơ hội, nó có thể cố gắng leo lên..."

Sự thật chứng minh, cách nói của ông chủ là đúng, Diệp Mặc của hôm nay đã trở thành trụ cột của công ty bọn họ, đương nhiên, cũng là nghệ sĩ duy nhất của bọn họ.

Thẩm Nham có thể khẳng định, lời nói lúc đó của mình chỉ là một câu nói đùa, anh ấy thật sự chưa từng nghĩ tới một ngày nào đó Diệp Mặc thật sự có quan hệ với Diệp thị.

Tuy nhiên, đó đều là suy nghĩ lúc trước, hiện tại… Anh nhìn sắc mặt thư ký Trần, đột nhiên cũng có chút không xác định.

Thư ký Trần nhìn chằm chằm Diệp Mặc vài giây mới có hơi nghi hoặc mở miệng hỏi: "Cô Diệp đã biết chuyện này từ trước rồi à?”

Diệp Mặc khiêm tốn nói: "... Tôi cũng vừa mới biết.”

Diệp Mặc nói thật, đúng là cô vừa mới biết chuyện này, nhưng nhìn vẻ mặt của thư ký Trần thì hiển nhiên anh ta không nghĩ như vậy.

Thư ký Trần thở ra một hơi, nói: "Nếu cô Diệp đã biết chuyện này thì chuyện kế tiếp dễ nói hơn rồi, cô Diệp thật sự là con gái thất lạc của nhà họ Diệp..."

“Chờ đã!” Diệp Mặc đột nhiên ngắt lời thư ký Trần, nhìn anh ta như có điều suy nghĩ, hỏi: "Nếu anh đã xuất hiện trước mặt tôi, vậy chứng minh chuyện tôi là người nhà họ Diệp là thật, hẳn là bên nhà họ Diệp đã rất chắc chắn rồi... Như vậy, dưới tình huống như thế mà lại để thư ký Trần đến công ty chúng tôi tìm tôi..."