“Có thể nói là vậy.” Diệp Mặc gật đầu nói: “Anh ta đã nói với con, con chính là con gái của nhà họ Diệp, nhưng lúc mới sinh ra con đã bị người ta cố ý tráo đổi với một đứa trẻ khác, còn bị ném vào thùng rác ở nhà ga xe lửa của tỉnh Y cách xa nghìn dặm…”
Diệp Chí Bằng thở dài: “Quả thực sự việc là như vậy, chuyện này chúng ta cũng mới phát hiện gần đây thôi, nếu không đã đưa con về nhà từ lâu rồi, cũng sẽ không để con phải lưu lạc ở bên ngoài, chịu biết bao khổ cực suốt nhiều năm như vậy.”
Ông ta nhìn Diệp Mặc, ánh mắt có phần đau khổ.
Thấy ông ấy như vậy, Diệp Mặc vẫn còn chưa thích ứng lắm, gãi gãi mặt nói: “...Không sao cả, con cũng không phải chịu khổ nhiều. Dù sao mọi cô gái trong thôn cũng đều trải qua như thế.”
Cô cũng giống như những cô gái trong thôn, cùng lắm còn có thêm một người cha nuôi là con ma men và thích bạo lực gia đình thôi.
“…Sao cô ta có thể chịu khổ được?” Diệp Miểu khinh thường nói: “Người ngạo mạn hống hách như cô ta làm gì có ai khiến cô ta chịu khổ được?”
Mặc dù Diệp Mặc cực kỳ ghét Diệp Miểu, nhưng nghe anh ta nói như vậy cũng không khỏi gật đầu tán thành - hiếm khi cô có cùng quan điểm với tên anh trai rẻ tiền ngu xuẩn này.
“Con im miệng!” Diệp Chí Bằng trừng mắt nhìn Diệp Miểu, trong lòng khá bực bội nói: “Con thì biết cái gì chứ, đừng ở đây lảm nhảm nữa.”
So với Diệp Miểu cái gì cũng không biết, Diệp Chí Bằng trước khi xuống lầu đã xem qua tài liệu điều tra về Diệp Mặc, cho nên ông ta biết rất rõ ràng những chuyện đã xảy ra với Diệp Mặc suốt mấy năm qua.
Cha nuôi bạo lực gia đình, mẹ nuôi nhu nhược thích đánh đập mắng mỏ cô… Khi còn học cấp hai, với thành tích đứng đầu trong kỳ thi tuyển sinh trung học, cô rõ ràng đã được nhận vào trường cấp ba tốt nhất trong huyện của bọn họ, vậy mà cha mẹ nuôi của cô không cho phép cô đi học.
Mà sau này, sau khi Diệp Mặc trở thành ngôi sao, trở nên nổi tiếng, cha mẹ nuôi của cô lại càng dây dưa không dứt, ngửa tay xin tiền của cô, thậm chí còn liên tục khóc lóc kể lể với các phóng viên rằng Diệp Mặc “bất hiếu”. Những điều tiếng xấu ảnh hướng tới danh tiếng gần đây của Diệp Mặc trong đó không thiếu bàn tay đôi vợ chồng này góp công đổ thêm dầu vào lửa - cũng chỉ vì sau khi Diệp Mặc trở thành người nổi tiếng kiếm được nhiều tiền, lại không chịu chu cấp “tiền phụng dưỡng” cho họ nên họ mới nói những lời này hòng hủy hoại Diệp Mặc.
Diệp Chí Bằng nghĩ đến những chuyện này trong lòng rất phẫn nộ.
Ông ta đã nghĩ đến rất nhiều khả năng, vốn còn cho rằng tính cách con ruột của mình có thể không tốt mấy, nhưng sau khi thực sự phát hiện ra được chân tướng này, với tư cách là một người cha, ông ta hoàn toàn không thể kiềm chế được cơn thịnh nộ đang dâng trào hừng hực.
“...Hai người thật sự chắc chắn con là con của hai người sao?” Lúc này Diệp Mặc đột nhiên nói.
Cô nghiêng nghiêng đầu: “Con không mong rằng sau này mọi người lại nói cho tôi biết hết thảy đều là sai lầm.”
888 lập tức nói: [Ký chủ ngài yên tâm, 888 tuyệt đối không bao giờ ăn phải dưa bở, ngài đương nhiên là con gái của nhà họ Diệp rồi!]
Diệp Mặc trả lời: [Tao đương nhiên biết mày sẽ không phạm sai lầm, tao chỉ đang làm một đứa trẻ “được tìm về”, có thêm vài phản ứng như thế mà thôi.]
888 bừng tỉnh: [Ồ thế à? Ký chủ ngài thật thông minh.]
Diệp Mặc: “…” Như thế này mà thông minh cái gì? Cái hệ thống này định nghĩa thông minh thấp đến thế à.
“Điều này tất nhiên chúng ta có thể chắc chắn!” Diệp Chí Bằng nói rồi đưa một bản báo cáo cho Diệp Mặc: “Đây là kết quả xét nghiệm ADN. Lúc đó khi chúng ta nhìn thấy diện mạo của con xuất hiện trên mạng đã nghi ngờ con chính là người họ Diệp chúng ta. Cho nên cha đã dùng một số cách để tiến hành xét nghiệm ADN.”
Hiển nhiên bọn họ cũng đã xem kết quả xét nghiệm ADN rồi, cho nên bây giờ Diệp Mặc mới ngồi ở đây.
Diệp Mặc cầm kết quả xét nghiệm lên xem lướt qua một lượt, đặc biệt chú ý đến dòng kết luận cuối cùng, khi nhìn thấy dòng chữ xác nhận có quan hệ huyết thống cha con, cô thở ra một hơi.