Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mị Tình

Chương 73: Đối Diện Cái Chết

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hướng Hoa Lạc rất nhanh đã quay lại..

Lúc này Tịnh Thiên đã khóc thành bộ dạng gì rồi..

Tịnh Thiên đau lòng.

-" Tại sao anh không đi chứ ..Anh ngu ngốc mà ,tại sao lại không đi.."

Hướng Hoa Lạc mỉm cười ,anh ngồi xuống ôm lấy mặt Tịnh Thiên.

-" Em là vợ anh ,nếu sống mà không có em .Anh sống kiểu gì.."

Vợ..?"

Tịnh Thiên mù mờ nhưng không có tâm tư để hỏi..

Hướng Hoa Lạc hôn lên môi cô ..

Anh nói..

-" Thiên Thiên mình giao số phận cho ông trời đi em.Thật ra anh không giỏi mấy cái gỡ bom mìn này cho lắm..Ôm chặt lấy anh nào.Nếu có thịt nát xương tan vợ chồng mình cùng ở một chỗ.."

Tịnh Thiên nức nở nghẹn ngào ,nhẹ nhàng đưa tay ôm anh..

-" Hoa Lạc ..em yêu anh ,yêu anh ,yêu anh.."

Huớg Hoa Lạc nói..

-" Anh cũng yêu em ..."

Anh đưa tay ôm lấy Tịnh Thiên vào lòng ,nhìn xuống những sợ dây chồng chéo vào nhau...

Tích tắc..tích tắc..

Tiếng đồng hồ báo giờ , Tịnh Thiên thật thở không nổi.Mắt cô nhắm nghiền..

Ai đã rơi vào giây phút sinh tử , hồi hộp chờ đợi cái chết đến với mình.Mới hiểu được nó kinh khủng biết bao nhiêu...

Hướng Hoa Lạc nhìn đồng hồ chỉ còn 10 s..

Anh đưa ta chọn ngay sợ vàng..

1s...2s.....3s...4s...5s...6s...7s...8s..

Bật ..

Hướng Hoa Lạc dùng sức bức mạnh..

Anh nhắm mắt ôm chặt Tịnh Thiên vào lòng chờ đợi cái chết đến với hai người..

9s...10s...

Ting...

Chỉ là không phải tiếng nổ lớn..

Họ thành công rồi ..anh thế mà chọn đúng dây mìn không phát nổ..

Tịnh Thiên hé mắt thì thào..

-" Hoa Lạc, chúng ta thoát chết rồi đúng không anh.."

Hướng Hoa Lạc cũng không nghĩ bọn họ may mắn đến vậy..

Anh thở phào hôn lên trán cô ..

-" Đúng vậy! Thiên Thiên chúng ta thoát chết rồi..."

Hướng Hoa Lạc cởi chiếc áo gắng mìn ném xuống biển ..



Đỡ Tịnh Thiên đứng dậy..

Hai chân cô mềm nhũn , không còn sức lực để đứng..Lúc này Tịnh Thiên mới biết mình run rẩy nhiều thế nào ..

Cô lại khóc nước mắt không thể kiềm chế..

Trong khoảnh khắc, nước mắt trong suốt liền trào ra, Tịnh Thiên nức nở nghẹn ngào một tiếng rồi nhào vào ngực anh, đưa tay ôm thật chặt lấy anh..

-" Hoa Lạc chúng ta còn sống ..Còn sống.."

Mắt thấy tay anh thấm đẩm máu đỏ , cô đau lòng ..

-" Tay anh ,nhanh lên , em đưa anh đến bệnh viện..."

Hướng Hoa Lạc ôm chặt cô ,anh không màn vết thương , anh chỉ sợ mất cô mà thôi.

Thật sự giờ phút này anh vẫn không yên tâm cứ sợ cô vuột khỏi tầm tay ..

Quyết ôm chặt lấy Tịnh Thiên..

Trình Viện bước đến , anh với Tịnh Thiên mới buông nhau ra..

Trịnh Viện dùng nắm đấm nện lên ngực anh..

-" Mẹ nó , thật là ..may mắn anh còn sống.."

-" A..."

Hướng Hoa Lạc ôm lấy cánh tay than nhẹ ..

Tịnh Thiên rơm rớm nước mắt , nhìn vết thương của anh mà lòng đau như cắt..

Đây là người đàn ông mà nói chuyện hay làm bất kỳ việc gì cũng đâu vào đấy, khi giơ tay nhấc chân cũng mang theo trầm ổn cùng ưu nhã sao?

Thế mà anh vì cô không ngại sống chết ,lần đầu cô cảm nhận sự mất bình tĩnh ở anh..

Hết sức khẩn cấp , trở về đất liền xe cấp cứu đã chờ sẵn , vết thương của Hướng Hoa Lạc được sơ cứu qua rồi được đưa lên băng ca lên xe cứu thương. Nhờ xe cảnh sát mở đường, một đường chạy thẳng về trung tâm thành phố đến thẳng bệnh viện.

Trên xe cứu thuơng, Tịnh Thiên được nằm trên băng ca khác xoay đầu mà nhìn chằm chằm vào lớp vải băng trên người anh. Tịnh Thiên cảm thấy bụng mình ngày càng đau nhói ..Trên khuôn mặt nhỏ nhắn vừa lo lắng lại bị cơn đau hành hạ , lông mi run rẩy như vừa bị ngấm nước ,sắc mặt cũng tái đi..

Hướng Hoa Lạc còn rất tỉnh táo ,anh lo lắng ..

-" Thiên Thiên , em thấy thế nào..?"

Anh hỏi bằng giọng mũi nồng đậm, có lẽ vì nguyên nhân mất máu nên anh có chút suy yếu , anh muốn ngồi dậy xem Tịnh Thiên ra sao..

Liền bị bác sĩ cảng lại..

-" Đừng động, vết thương anh rất nặng.."

Tịnh Thiên cũng hốt hoảng ..

-" Hoa Lạc ..Em..em không sao ..Anh đừng cử động ..."

Hướng Hoa Lạc không an tâm nói với bác sĩ..

-" Đến nơi ,cấp cứu kiểm tra gấp cho Vợ tôi.."

Bác sĩ gật đầu nói anh yên tâm..

Anh đưa tay , nắm lấy bàn tay nhỏ của Tịnh Thiên,không an lòng nói..

-" Ngoan nào , nắm tay anh .."

Tịnh Thiên đỏ mắt nắm chặt tay anh..

Xe cứu thương rất nhanh đến bệnh viện trung tâm thành phố, Hướng Hoa Lạc được đưa ngay đến phòng phẫu thuật, các bác sỹ mặc áo blue trắng và các y tá khẩn trương bận rộn chạy qua chạy lại.



Tịnh Thiên cũng được đưa đến phòng cấp cứu..

Cô muốn xem tình hình anh thế nào nhưng Hướng Hoa Lạc không cho ,anh bắt cô phải cấp cứu kiểm tra ..

Chờ lúc Tịnh Thiên ổn lại , nghe bác sĩ thông báo cô liền ngẩng người .

Cô có thai ,bé con tròn hai tháng. Do quá sợ hãi gây ra động thai..

Tịnh Thiên ngồi xe lăn , lúc này bọn người Ngôn Viên cùng Trần Khải , Diệp Lỗi đã vào ..

Trần Khải lo lắng..

-" Thiên Thiên em không sao chứ..?"

Tịnh Thiên lắc đầu ,nói..

-" Đưa em đến phòng phẫu thuật "

Đến nơi nghe bác sĩ nói qua tình hình của Hướng Hoa Lạc ,Tịnh Thiên muốn mắng , anh là kẽ lừa gạt..

Hướng Hoa Lạc cởϊ áσ để nhân viên cấp cứu, thì mới thấy tình huống của anh không hề đơn giản như vậy.

Vết thương trên người anh đạn nằm khá sâu, bả vai bị thương nghiêm trọng nhất, đó là nơi bị đạn lạc bắn trúng. Rõ ràng chảy nhiều máu như vậy, trên trán đầy mồ hôi lạnh, nhất định là vết thương vô cùng đau đớn. Thế nhưng ngay cả một tiếng rên cũng không có.

Cửa phòng phẫu thuật đóng lại thật chặt, Tịnh Thiên cùng mọi người ,ngồi chờ thật lâu cho đến khi cảm thấy sốt cả ruột. Đôi mắt yên lặng nhìn phòng phẫu thuật, không muốn dời đi nửa bước.

Đến khi cửa phòng mở ra ..

Bác sĩ bước ra nhìn bao quanh liền hỏi..

-" Ai là Tịnh Thiên .."

Tịnh Thiên vội vàng ..

-" Tôi..là tôi.."

Bác sĩ nhìn cô đầy ý nhị ..

-" Chồng cô muốn gặp cô .."

Tịnh Thiên cũng không quan tâm lắm cách nói của Bác sĩ ,vì với cô bây giờ anh vốn là chồng cô rồi .Dù giờ anh có chối cãi cô cũng sẽ không cho phép..

-" Vâng...anh ấy không sao chứ ạ..?"

Bác sĩ cười..

-" Không sao , đạn đã được lấy ra .."

Lại nói với bọn người Diệp Lỗi .

-" Cậu ấy muốn muốn xuất viện liền các cậu sắp xếp nhé.."

Bọn người Diệp Lỗi hiểu ý , chuẩn bị gần đến cuộc họp cổ đông..

Dĩ nhiên tin tức Hướng Hoa Lạc bị thương điều phải giấu nhẹm. Thương trường ai không rõ cái tên Hướng Hoa Lạc có sức công phá bao nhiêu.Vì thế sức ảnh hưởng càng cao , các cổ phiếu của Hướng Thị luôn nằm ở top đầu .

Xung quanh Hướng Hoa Lạc lại không ít kẻ thù . Nếu biết anh bị thương chắc chắn sẽ rún động thương giới.Hướng Thị hứng chịu hậu quả không ít..

Diệp Lỗi âm thầm suy nghĩ , cuộc họp cổ đông còn đến hai tuần.Thời gian này Hương Hoa Lạc dưỡng thương ,chắc là cũng tạm hồi phục..

Dĩ nhiên tin tức Hướng Hoa lạc bị thương sẽ thay thế rằng anh đi công tác..Nghĩ xong mọi thứ, quay qua thấy Trần Khải đứng bên ngoài cửa nhìn vào ..

Diệp Lỗi vỗ vai ..

-" Đi nào.."

Trần Khải hiểu ý , thấy Viên Ngôn bước ra ,liền hiểu thế giới kia vốn chỉ hai người ..

Ba người nhanh chóng rời đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »