Bàn tay của anh chuyển qua chiếc cằm trắng noãn, cúi xuống hôn cô mãnh liệt
Một cái tay khác cũng không an phận, xốc lên vạt áo ngủ trong giây lát chiếc qυầи ɭóŧ ren mỏng manh bị ném xuống giường.
-" Lạc ..Khoan đã anh..từ từ em muốn hỏi một chút.."
Tịnh Thiên vẫn còn mông lung ,chưa hiểu chuyện gì sao qua một đêm anh lại thay đổi đến thế..
-" Em muốm nói gì ?"
Tiếng hít thở nặng nề vang ở bên tai cô, từng nhịp từng nhịp mang theo hơi thở nam tính mãnh liệt, lòng cô không hiểu vì sao vừa nhột vừa đau.
-" Người ..người phụ nữ ngồi bên cạnh anh đêm qua là ai...?"
Ánh mắt Hướng Hoa Lạc hiện lên ý cười. .
-" Là một đối tác cũng như bạn lâu năm của anh và Cảnh Tử Sâm.."
Anh đang vùi đầu vào ngực cô ,lời nói không rõ ràng ,hờ hững giống như không quá quan trọng..
Lưỡi anh kí©h thí©ɧ thần kinh của cô .Tịnh Thiên rên lên..
-" Ừm...Nhưng sao..sao cô ta nghe điện thoại của anh
,hai người...."
Nhắc đến Tịnh Thiên lại đau lòng..
Nhả nơi vung tròn , vướn người hôn lên khóe miệng của cô..Anh cười thỏa lòng..
-" Anh nhờ cô ta nghe máy để thử lòng em.."
Cho cô một chút đau ,để dạy dỗ cái người vô tâm này..Toàn ra anh và Lâm Sang không hề có quan hệ nào.Dù là trong bạn bè ai cũng rõ Lâm Sang có tình cảm với anh ..
Nhưng với anh thì vạch ra rõ ràng giữa quan hệ của hai người...
Thứ tráng kiện thẳng tắp đi vào trong cơ thể cô, sâu vô cùng.
Tịnh Thiên đánh anh ,mắng anh..
-" Anh, anh tại sao làm vậy..Anh có biết em tưởng..Hức anh là đồ đáng chết mà...A..."
Chết tiệc ấy thế mà anh lại một đường đi vào..
Cô cắn chặt môi, lẩm bẩm oán trách..
-" Đau chết em rồi..Hức Hướng Hoa Lạc đáng chết, anh rõ ràng ức hϊếp em .Thế mà bảo không giận em..."
Anh nghe cô càm ràm , cũng không nói chuyện, chỉ hôn cô, hôn đến kịch liệt điên cuồng.
-"Nhẹ...ui...chậm một chút... A..."
Điên rồi, đúng là điên rồi, quần áo của bọn họ còn chưa cởi, đã dây dưa ở trên giường.
Các bước cơ bản hôm nay anh không làm đầy đủ.Nên cô rất đau, đúng vậy, vô cùng đau với lại ừm của anh lại quá lớn , ngày thường anh đều phải dụ dỗ thật lâu, cô mới có thể tiếp nhận anh, nhưng mà hôm nay, không có bất kỳ màn dạo đầu, đã trực tiếp thô lỗ đi vào, không đau mới là lạ.
Nhưng mà, cái loại cảm giác tê dại bén nhọn cũng từ từ dâng lên theo động tác của anh. Cái mông mượt mà bị anh nâng lên thật cao, thừa nhận nhiệt tình của anh, vòng eo mảnh khảnh bị anh nắm thật chặt.
-" Huhu ..Hoa Lạc , em không muốn..."
Nhíu chặt mày, đôi môi đỏ tươi không ngừng ngâm ra thanh âm non nớt, mắng, hầm hừ, nhưng mà cũng rất thoải mái.
-" Em không muốn nhưng anh lại muốn.."
Một giờ, hai giờ, chờ mãi, anh rốt cuộc buông cô ra thì toàn thân trên dưới ,mỗi một khối xương đều vừa mỏi vừa đau lại tê dại.
Cái tên đàn ông đáng ghét này!
Cô tức giận thở gấp, trừng mắt nhìn từng bắp thịt rắn chắc, hàm răng thật là ngứa, vũ khí của anh vẫn ở lại trong cơ thể cô, không chịu đi ra ngoài.
Tịnh Thiên giận dỗi , uốn éo thân người..
-" Anh đi ra.."
Ánh mắt sáng rỡ nhìn chằm chằm anh, nhìn mặt người đàn ông thỏa mãn..
Mồ hôi ướt mặn, đàn ông vừa vận động xong, trên người tản mát ra một loại mùi vị đặc biệt.
Anh sờ nhẹ cái mông nhỏ của cô, nhàn nhạt cảnh cáo.
-" Nằm yên.Em muốn nữa à..?"
-" Không muốn.Anh nói là không giận em nhưng rõ ràng là đang trừng phạt em .."
Tịnh Thiên tố giác hành động mặc nhiên trước sau không đồng nhất của anh..
Hướng Hoa Lạc cười , anh hôn lên cái miệng cố vểnh lên mắng anh..
Không tới một phút, cô rõ ràng cảm giác được anh lại biến hóa trong cơ thể cô.
A, không thể nào? Sao anh lại...
Vội vàng bò dậy chạy trốn ,thứ gì đó trong người cô liền trượt ra ..
Anh chỉ cần một tay đã thoải mái kéo cô xuống dưới thân, tròng mắt đen nhánh nghiêm túc nhìn cô.
-" Anh đã nói cái gì? Hửm?"
-" Hức..Anh ..Em muốn đi tắm..."
Trốn không thoát, không thể làm gì khác hơn là phục tùng làm nũng.
-" Không được , em chỉ có thể lau người "
Ừ thì lau người ..
Gần đến trưa ,Tịnh Thiên khuôn mặt ửng hồng ,nhìn qua liền biết cô gái này vừa được yêu thương thật tốt..
Như một bà hoàng đang ngồi dựa vào ghế so pha.Trước mắt là người đàn ông ,tỉ mỉ lau người cho cô , từ ngón tay đến những nơi cần che giấu điều bị anh lau không xót .
Còn bỏ vào hương thơm do cô điều chế,nhẹ nhàng và thanh thoát..
Lúc xong mọi thứ ,Thím Hà cũng vừa mang cơm lên mời hai người..
Nhìn vào toàn vào mấy món thanh đạm..
Tịnh Thiên cắn một miếng cà chua..
-" Hôm nay anh cho em ăn chay à ..?"
Gấp một chút sà lách trộn bỏ vào chén cơm của cô ..
-" Qua ngày mai sẽ cho em uống tốt hơn.Dị ứng cũng sẽ có biến chứng.Cẩn thận là tốt nhất..."
Dẫu biết anh đã làm quá lên ,coi trọng căn bệnh này hoặc là anh quá coi trọng cô rồi..
Sợ được sợ mất đây là cảm giác mà Hướng Hoa Lạc lúc này mang lại cho cô..
Tịnh Thiên cười ngọt ngào..
-" Ăm rất ngon.Chỉ là anh không cần ăn theo em.Làm sao có sức.."
Ý là sức khỏe mà đi làm ,với lại so với cường độ công việc thì việc dinh dưỡng của anh rất là quan trọng..
Ai ngờ người đàn ông đối diện lại nghĩ sai lệch theo một khía cạnh khác..
Anh ngừng đũa hướng mắt nhìn cô .
-" Anh có sức hay không chẳng lẽ em không rõ..."
Chút thức ăn như nghẹn ở cổ ,Tịnh Thiên ho khan , giận dỗi mắng anh..
-" Lưu manh ..."
Hướng Hoa Lạc cong khóe môi , nhìn cô thở phì phào mạnh bạo nhay cơm cứ ngỡ muốn nghiền nát ai đó..
Trẻ con..
Đến tối màn đêm buông xuông ,Tịnh Thiên thoải mái nằm trong lòng Hướng Hoa Lạc.
Hình như là ngày rằm ,ánh trăng to tròn và sáng hơn mấy đêm khác rất nhiều..
Chiếu thẳng vào căn phòng ấm áp..
Buổi chiều cô đã phải năng nỉ Hướng Hoa Lạc đến mức thiếu điều gọi là ăn vạ , anh mới đồng ý cho cô gội đầu ,và tắm sơ qua.
Ngửi ngửi hương thơm trên tóc cô..cánh tay bao bọc cô trong lòng ..Nắm lấy bàn tay nhỏ cô lên chơi đùa..Đôi khi bình yên của hai người chỉ thế thôi..
Tịnh Thiên hôn lên cằm anh ,nghiêm túc ..
-" Lạc.Em xin lỗi.."
Anh cụp mắt nhìn cô ,hững hờ hỏi..
-" Chuyện gì..?"
Tịnh Thiên thở dài, muốm nói tiếp .
Ai ngờ Hướng Hoa Lạc đặt ngón tay lên miệng cô chặn lại những điều muốn nói.
-" Thiên Thiên , chỉ cần về sau em thật tâm yêu anh.Những chuyện khác anh không quan tâm .."
Tịnh Thiên gật đầu ,mắt hơi đỏ..
-" Em yêu anh ,muốn bên cạnh anh điều là thật tâm .Em xin thề nếu...."
Lời sau đó không cần phải nói tiếp ,anh dùng nụ hôn và hơi ấm cho cô hiểu rõ..
Anh tin ! Tinh rằng họ chỉ có thể thuộc về nhau.