Cô không biết người đàn ông khi đi xa ,vẫn ngoái đầu từ xa nhìn lấy cô, anh sau này vẫn luôn nhớ mãi hình ảnh đó. Một cô gái Phương Đông bé nhỏ mặc bộ váy màu trắng, mái tóc đen dài rủ xuống qua eo mảnh khảnh trầm tính đứng trước pho tượng, tinh khiết như thiên sứ. Đôi mắt sáng như sao nhìn tác phẩm kinh điển, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết vẫn chuyên chú nhìn với vẻ mặt thành kính.
Cô đứng ở trước bệ thờ chờ anh, xa xa nhìn thấy anh đang từ bên cửa nhỏ bên trong giáo đường đi ra, bên cạnh là một vị mục sư mặc áo chùng màu đen, cổ đeo thánh giá.
Cô nhìn về người đàn ông đang đứng song song với mình, phát hiện vẻ mặt anh cực kỳ nghiêm túc, trên khuôn mặt anh tuấn có vẻ trang trọng không thể hình dung nổi.
Chẳng lẽ vị mục sư này giới thiệu về giáo đường hay là vì điều gì khác?
Tịnh Thiên có chút tò mò ..
Lúc này Hướng Hoa Lạc gọi cô...
-" Thiên Thiên , qua đây.."
-" Dạ.."
Tịnh Thiên đi đến bên cạnh anh , gật đầu với vị mục sư..
Ông ta mỉm cười dùng Tiếng Ý nói gì đó với Hướng Hoa Lạc..
Chỉ thấy anh nhìn cô cũng cười..
Tịnh Thiên khó hiểu đợi một chút nữa về cô phải hỏi xem hai người nói gì về cô..
Chẳng biết Mục Sư tiếp tục nói gì lại nghe Hướng Hoa Lạc nghiêm túc trả lời..
-" Tiamocosiotisposo"
Vị mục sư mỉm cười lại quay qua nhìn Tịnh Thiên..
Tịnh Thiên chẳng biết làm sao , hướng mắt cầu cứu Hương Hoa Lạc. ..
Anh nắm chặt tay cô ..
-" Cứ nói giống anh là được.."
-" tiamocosio tisposo "
Anh sợ cô không nhớ cố gắng lặp lại một lần nữa..
Ồh thì ra là câu chào hỏi , Tịnh Thiên mỉm cười nhìn vị mục sư..
-" ...tiamocosio tisposo"
Vị mục sư nở nụ cười càng sâu hơn.Ông bước đến hôn lên trán Hướng Hoa Lạc và Tịnh Thiên..
Nói gì với Hướng Hoa Lạc vài câu rồi rời đi..
Tịnh Thiên chu môi..
-" Cách chào hỏi giáo đường này thật kỳ quặc.."
Hướng Hoa Lạc bật cười nắm tay cô ra về ..
Hoàng hôn cũng vừa xuống núi ..
Đẹp đến lạ thường..
Hoàng hôn thị trấn Tuscany rất đẹp, ánh hào quang chiếu sáng từ trên đỉnh núi xa xa, chiếu rọi cả rừng cây, qua nóc nhà san sát, tuy rằng trước đó vẫn là một bầu trời đen kịt.
Nhưng Hướng Hoa Lạc lại cảm thấy, cho dù cảnh có đẹp đến mức nào thì cũng không bằng cô gái nhỏ trong lòng anh bây giờ.
Lưng trắng như tuyết, eo mềm mại, da thịt như ngọc, cặp mông xinh đẹp, mỗi đường cong thật mê người. Cặp đùi thon thẳng tắp, sờ lên bóng trơn láng như lụa thượng hạng, không chút tì vết. Trước ngực hai luồng no tròn mềm mại, theo từng va chạm của anh mà run rẩy nảy lên.
-" Lạc..hức.."
Giọng nức nở bị chèn ép đến đáng thương ..
Anh hôn lên cái miệng nhỏ ..
-" Hửm ? Sao nào..?"
Hấp dẫn người ta nhất là cặp mắt to xinh đẹp, mỗi khi anh chơi ác, đυ.ng đến mức khiến cả người cô nóng chảy thì đôi mắt kia không tự chủ trong suốt ngập nước ai oán nhìn anb, đôi môi đỏ mọng cắn lại..
Anh ngồi dậy bế cô ra ngoài cửa kính , đặt cô lên bệ cửa ..Đằng sau lưng Tịnh Thiên là hoàng hôn đang xuống núi ..
Một khung cảnh vô cùng tuyệt đẹp..
Hai chân cô bấu lấy thắt lưng anh .Mái tóc dài rũ rượi,ngả đầu ra sau.
Thân thể mềm mại không xương bị uyển chuyển theo từng động tác đẹp đến mê hồn..
-" A..Lạc..ừm..."
Trong đầu Hướng Hoa Lạc không tự chủ hiện lên hình ảnh lúc cô đứng trong giáo đường . Đôi mắt vằn đỏ vì dục tình nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ bừng của cô gái xinh đẹp động lòng người đang lên cao trào. Môi mỏng liền nhắm ngay cái miệng nhỏ nhắn hung hăng hôn lấy..
Rồi buông đôi môi bị anh tỉ mỉ hôn khuôn mặt nhỏ nhắn.
Bế cô xuống anh ngồi lên sofa ..Ôm lấy eo cô, để cô ngồi dạng chân lên người mình, miệng dán lấy ngực cô, mồ hôi hòa lẫn vào nhau, du͙© vọиɠ xâm chiếm sâu hơn nữa.
-" Huhu..Hoa Lạc..Hức ...ư.."
-" Sao lại khóc ,ngoan nào .."
Nắm chặt lấy cái mông cô, thân thể căng như dây đàn, một hồi kịch liêt luật động sau mới nặng nề tiến sâu vào hoa tâm bắn ra toàn bộ tinh hoa.
Sau hồi cao trào hoan ái, Tịnh Thiên mau chóng mệt mà gục xuống, toàn thân vừa chua mỏi vừa mềm nhũn, không còn chút hơi sức nào.
Hướng Hoa Lạc ôm lấy cô ,vỗ về thắt lưng vuốt cho Tịnh Thiên dễ thở..
Hướng mắt nhìn ra bầu trời đêm đầy sao ..
Hai tâm hồn thân thể liên thông hòa quyện hơi thể .Tóc mai trạm trán nồng nàng dung hòa..
Có điều..
Cuộc tình này gọi là gì ?
Chỉ là một mối quan hệ không tên một khi đã quyết định dấn thân vào đồng nghĩa với việc cả hai đang chơi một trò chơi "Ai yêu trước người ấy thua!".
Liệu anh có sẵn sàng để "thua" trong ván bài "tình yêu" này?
Đó là câu hỏi trước khi anh đến đây.Còn khi bước vào nhà thờ ,anh đã vốn chấp nhận là người thua cuộc