Chương 11: Tân hôn

Tham lam mυ"ŧ mát sữa non chảy từ vυ" cậu, hết bên này sang bên kia. Đến khi cạn sạch, ông Dũng cởi dây trói cho cậu, lau sạch người, sửa soạn quần áo cho cả hai xong xuôi nhìn trời vừa hửng sáng.

Ông hài lòng mỉm cười. Ôm Bảo Bảo đang xụi lơ vào trong lòng, cạy miệng cậu, hôn quấn quít say mê. Uống hết nước miếng trong miệng cậu, ông ta lùng sục khắp khoang miệng, ánh mắt mê đắm.

Ánh mắt Bảo Bảo dần dần lấy lại tiêu cự, có vẻ loz nhỏ sau khi đã được thoả mãn thì da^ʍ dược dần mất tác dụng. Lúc này đã đi qua vách núi, thấy thôn làng đang đốt lửa phía xa.

Xe bò phía trước ngày một gần, một lúc sau hai xe đi ngang nhau. Gia Hân lên tiếng:

- Em ổn chứ Bảo Bảo?

- Dạ...em mới ngủ một giấc.

- Ừ vậy sửa soạn đi, chúng ta sắp tới nơi rồi.

-Dạ.

Một lúc sau đó hai xe bò dừng lại trước gian nhà bằng gỗ vừa phải. Cửa cổng mở toang, dẫn đầu nhà trai là một người đàn ông tầm bốn mấy, năm mươi tuổi. Xung quanh tầm mấy chục ngườì họ nhà trai đang đón dâu.

Chú rể nhảy xuống đón cô dâu, dẫn vào lễ bái tổ tiên. Gia Bảo choáng váng, cậu cảm thấy thật áy náy khi bản thân cậu không còn sạch sẽ thế này. Nhưng cậu cũng không làm trái được. Cậu hứa từ nay sẽ không bao giờ để bản thân bị vấy bẩn nữa.

Lễ bái xong, cả họ thay nhau chúc mừng rồi nhập bàn tiệc. Gia Hân dìu Gia Bảo vào phòng tân hôn, dặn dò một số quy tắc rồi lưu luyến từ biệt cậu. Hai chị em ôm nhau khóc một hồi lâu.

Lúc về phòng Đại Hùng đã say mèm, được nhóm bạn thân của anh dìu về. Bọn họ náo động phòng một lúc lâu rồi cáo biệt.

Lúc này phòng tân hôn chỉ còn lại cặp vợ chồng mới cưới. Gia Bảo ngượng ngùng cúi gằm mặt. Đại Hùng thì dù đã say mèm vẫn cố gắng gượng bò dậy. Ôm chặt lấy cậu, hít hà:

- Thật thơm, đúng là vợ của ta.

Sau đó như hổ đói vồ lấy Gia Bảo. Hôn hít, mυ"ŧ mát như muốn nuốt luôn lưỡi cậu, tay hắn xé phăng chiếc váy cưới của cậu, chồm lên lấy bình rượu giao bôi đang đặt trên bàn.

- Đại Hùng, anh làm gì vậy, đừng mà!

Hắn đã say lắm rồi, mặc kệ Bảo Bảo can ngăn, hắn banh rộng hai chân cậu, đút miệng bình rượu vào loz nhỏ, đổ hết rượu trong bình vào.

- Ta sẽ giao bôi với miệng dưới của em, chúng ta thề sẽ chỉ chung tình với nhau.

Nói xong hắn vứt bình rượu đi, ôm lấy loz nhỏ hôn ngấu nghiến. Gia Bảo căng thẳng, loz nhỏ vừa xót vừa ngứa. Nãy bị dượng Dũng đυ. mạnh bạo quá, rượu cồn xát vào cảm giác thật tê dại.

Không biết chồng cậu có ngửi thấy gì không, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của dượng Dũng có khi nào còn sót không? Ngày tân hôn mà cậu để cho chồng mình uống tϊиɧ ɖϊ©h͙ một người đàn ông khác ở loz cậu, cảm giác tội lỗi xen lẫn kɧoáı ©ảʍ truyền đến từ loz nhỏ đang không ngừng được mυ"ŧ mát khiến da đầu cậu tê dại.

- Ưʍ...hưʍ...chụt...chụt...ực ực...

Chồng cậu đang không ngừng liếʍ mυ"ŧ, chọc ngoáy lỗ loz. Như nếm được mỹ vị nhân gian, hắn vùi đầu như cún con khát sữa, liếʍ mãi rồi ngủ quên luôn.

Cậu mừng rỡ thở phào. Thật may vì chồng cậu quá say nên không biết gì.