Chương 7

Nếu không thể tiếp xúc với thế giới vô hạn thì không thể sử dụng năng lực của mình, bạn phải tuân thủ luật pháp và quy định, và hoàn toàn trở thành một người bình thường.

Một hệ thống không có khả năng đặc biệt là một hệ thống vô dụng chỉ có thể nói chuyện!!

[Chính vì sự tồn tại của những con ác ma này mà chủ thần không thể liên lạc với thế giới này, chỉ cần chúng ta giải quyết rớt chúng thì có thể trở về thế giới vô hạn! Kí chủ! Tại sao chúng ta phải làm một người bình thường, phải tận tình sử dụng dị năng không thơm sao?? 】

099 trào dâng nhiệt huyết, nó cố gắng hết sức đả động đến cảm xúc của Lộ Tu Hàn, trong lòng thầm nói thêm.

Chết tiệt, tôi sẽ tháo ràng buộc với anh ngay khi quay lại.

Sau khi nói thêm xong, 099 lại một lần nữa chuyển về trạng thái hệ thống khôn ngoan hoạt động tốt, tập trung vào lợi ích của kí chủ: [Nhưng bây giờ siêu năng lực của anh không thể sử dụng được, làm sao mới có thể tìm thấy nó?]

Quá dễ dàng để một con ác ma ẩn mình trước mặt người thường.

Lộ Tu Hàn khẽ cười một tiếng: [Rất đơn giản.]

Anh bước về phía đám đông và nâng ly rượu với người bạn diễn viên đang chào đón anh từ xa, rượu vang đỏ lắc lư trong ly, màu sắc lấp lánh của nó chạm vào mu bàn tay anh.

[Những người được mời đến dự tiệc sinh nhật có thể chia thành hai nhóm lớn, tầng lớp thượng lưu bao gồm các nhà đầu tư, đạo diễn v.v., còn nhóm còn lại là những người cùng tuổi, hoặc đàn em có quan hệ tốt nhưng không có nhiều danh tiếng]

[Vòng tròn giao tiếp của các nhóm khác nhau sẽ được cố định ở các khu vực khác nhau]

[Rõ ràng người thượng đẳng không cần phải là tay săn ảnh.]

Lộ Tu Hàn nhìn về hướng khác, nơi đó hầu hết tụ tập những người đều là thanh niên nam nữ trong trang phục sặc sỡ.

[Mọi năng lực đều phải có giới hạn, đối với ác ma hình ảnh, giới hạn của nó phải là khoảng cách và có thể khống chế phân thân, mà đường kính giữa các phân thân không thể vượt quá một trăm năm mươi mét, nếu không thì nó căn bản không cần phải xuất hiện tại hiện trường. 】

[Khoảng cách có thể mở rộng đến nhà ấm trồng hoa, toilet đồng thời nằm trong khu vực vòng tròn giao tiếp của bạn bè đồng trang lứa hoặc đàn em——]

Lộ Tu Hàn đi về phía họ, có một cô gái đi giầy cao gót rất cao nên trẹo chân khiến cho ly rượu vang đỏ được cầm trên tay sắp đổ vào người trước mặt, anh đúng lúc đỡ cô và thành công ngăn cản tình huống xấu hổ mà hai người họ có thể gặp phải, anh mỉm cười với cô: "Cẩn thận."

Động tĩnh của họ không hề nhỏ.

Cô gái được đỡ rối rít cảm ơn và nhìn chằm chằm vào lưng anh, những vị khách xung quanh cũng nhìn về phía họ.

[Vừa rồi nó đã nhìn thấy mặt tôi, giờ... Chỉ có nó tránh đi ánh mắt của tôi.]

[Thật sự rất dễ thấy, đúng không?]

Ánh mắt Lộ Tu Hàn nhìn người đàn ông ngồi trong góc, người duy nhất không dám nhìn mình.

Lộ Tu Hàn mỉm cười, nụ cười không đến được trong mắt, trong ánh mắt rũ xuống ẩn chứa một vẻ tàn nhẫn.

"Tìm được rồi."

-

Bên kia.

Túc Tinh trở lại vị trí của mình.

Cậu mở cổ áo và không ngừng quạt cho mình.

Nóng.

Cảm giác kỳ lạ dịu đi nhưng vẫn còn nóng như thể cậu bị nướng dưới ánh nắng thiêu đốt, toàn thân bị bao phủ bởi hơi nóng nhớp nháp tỏa từ trong ra ngoài.

"Nóng quá, không bật điều hòa à?"

"?" Đường Tiểu Phượng kinh ngạc: "Anh, nhiệt độ bên ngoài hôm nay xuống dưới 0!"

Túc Tinh uống một ngụm nước đá bên cạnh, thậm chí còn nhai cả đá viên nhưng luồng nhiệt khô nóng trong cơ thể vẫn không hề giảm bớt mà càng ngày càng nghiêm trọng.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Túc Tinh lo lắng lẩm bẩm.

Thật khó chịu.

Cảm giác nóng rát ở lưng và bụng dưới càng lúc càng dữ dội, cậu không để ý rằng từ bụng dưới nổi lên những đường hoa văn màu vàng nhạt, mọc lên như cành cây, từng chút một lan lên phần xương cụt hơi hơi ngứa, đôi cánh dơi phía sau giống như muốn thoát ra khỏi cơ thể bất cứ lúc nào.

Túc Tinh che ngực và rót cho mình hết ly nước đá này đến ly nước đá khác.

Sức nóng điên cuồng trong cơ thể không thể bị đè nén.

Điện thoại di động đặt sang một bên reo lên và ID người gọi hiển thị "Ngẫu Giáp".

“Túc Tinh!” Vừa bật điện thoại, giọng một nam sinh trẻ tuổi vang lên như pháo đốt vọt ra.

"Tôi vừa mới tính một quẻ, trong thời gian này cậu không được ra ngoài!"

—— Ngẫu Giáp, nguyên danh trước đây được gọi là Oujia, là bạn lớn lên từ nhỏ với cậu, một ác ma bói toán, có thể đoán trước những điều có thể xảy ra trong vòng một tuần với độ chính xác là 75%.

"Bói toán cho thấy mấy ngày nay cậu sẽ tiến vào kỳ phát nhiệt của mị ma, rất nguy hiểm!"

"Kỳ phát nhiệt?" Túc Tinh bối rối: "Kỳ phát nhiệt gì?"

Oujia lo lắng cho sự ngốc nghếch của bạn mình: “Cậu sẽ không quên rằng mình là một mị ma chứ? Kỳ phát nhiệt. Cậu sẽ nóng toàn thân, sẽ có một loạt triệu chứng bất thường, và sẽ mất lý trí, điều quan trọng nhất là khả năng của cậu sẽ được giải phóng một cách bừa bãi, quá nguy hiểm."