Chương 3: Ta và ngươi lập khế ước

Xe cảnh sát cùng xe cứu thương chạy tới từ bốn phương tám hướng, quần chúng lân cận được sơ tán, trong đại sảnh ngân hàng vừa lúc có vài vị cảnh sát mặc y phục thường đang tiến hành công vụ gửi tiền, thông qua thiết bị đặc thù bắt được liên lạc với đội cứu viện.

-- tất nhiên đây là chuyện bắt cóc thất bại.

Thân là một con ác ma đủ tư cách, không dễ dàng nhúng tay vào chuyện xảy ra trong xã hội loài người.

Túc Tinh tiếp tục đi tới mục đích.

“Gâu gâu......”

Một tiếng kêu nhỏ nhoi truyền vào trong tai.

Một con chó hoang rất nhỏ không biết hiện trường đã xảy ra chuyện gì, có lẽ chỉ là vì tránh đi bước chân của đám người vây xem hoặc có lẽ chỉ đơn thuần muốn tìm kiếm một nơi để nó có thể ở, chờ có người chú ý tới nó thì nó đã bị lấn tới chỗ dưới chân kẻ bắt cóc.

“Xì...?”

Kẻ bắt cóc lộ ra một nụ cười hung ác, nhấc chân và mang theo du͙© vọиɠ ngược đãi hoặc là mang ý tưởng muốn gϊếŧ gà dọa khỉ, không chút do dự đá con chó.

“Ẳng ẳng....”

Chó con sao có thể chịu được cú đá từ người đàn ông trưởng thành, một cục nho nhỏ lăn ngã vào bên kia, phát ra tiếng kêu nức nở cực kỳ đau đớn.

Người biết phản kháng nhưng chó con thì không.

Kẻ bắt cóc có vẻ tìm được đối tượng có thể tùy ý phát tiết, mang theo nụ cười xấu xa đi về hướng con chó nhỏ, lại đá vài cái vào trên người nó, đá đến mức con chó nhỏ gần như muốn ho ra máu, ngay cả nức nở cũng không thể phát ra, hấp hối chỉ còn chút hơi thở cuối cùng mỏng manh.

Càng suy yếu, kẻ bắt cóc càng hưng phấn, thậm chí chĩa họng súng, nhắm ngay nó.

Không ai lên tiếng ngăn cản, chỉ gắt gao bảo vệ chính mình.

Chỉ là một con chó nhỏ mà thôi, không có lý do gì mạo hiểm vì nó.

Trừ bỏ Túc Tinh.

Cánh dơi kích động, thay đổi hướng và vuông góc rơi xuống.

Một con ác ma đủ tư cách thì không dễ dàng nhúng tay vào chuyện xảy ra trong xã hội loài người.

--Nhưng chó con thì không tính!

Kẻ bắt cóc cười dần dần dữ tợn, ngón tay gấp khúc lại sắp bóp cò súng, bỗng nhiên mọi người cảm thấy mặt đất chấn động, như có vật gì nện xuống từ trên cao.

Trong cơn chấn động, một âm thanh xa xôi lại linh hoạt kỳ ảo truyền vào trong tai kẻ bắt cóc.

“Ta và ngươi lập khế ước.”

Chỉ có hắn nghe thấy.

Phảng phất giống như có ngàn vạn sợi tơ trong phút chốc dung nhập vào đầu óc của hắn, mỗi một tấc bên trong thần kinh giống như linh hồn bị ép rút ra, tư tưởng, hành vi, mỗi một tấc hoạt động của cơ năng thân thể đều bị vô số sợi tơ mảnh nhỏ dày đặc cuốn lấy.

Linh hồn của hắn không hề thuộc về chính hắn nữa.

Kẻ bắt cóc cứng đờ quay đầu, đôi mắt -- trống rỗng, hốc mắt nhìn chằm chằm nhìn về phía ngoài cửa lớn người kia trốn ở trong đám người.

Màu đỏ lại lần nữa hợp lại trong đôi mắt hắn.

Túc Tinh lãnh lãnh đạm đạm nhìn chằm chằm kẻ bắt cóc, cậu không mở miệng nhưng hắn lại rõ ràng nghe được giọng cậu.

“Những gì đã làm với chó con thì hãy dùng thân thể của ngươi gánh chịu tất cả một lần.”

Vẻ mặt kẻ bắt cóc lộ ra sự hạnh phúc: “Vâng, chủ nhân.”

Trong ánh mắt kinh ngạc khϊếp sợ của mọi người, kẻ bắt cóc nâng đầu gối lên rồi đâm vào vách tường, hắn sống sờ sờ ra đó mà đâm gãy chân mình, ngay sau đó lại bẻ gãy xương sườn mình, bẻ gãy cánh tay mình, cuối cùng lấy phương thức côn trùng thân mềm bò đi và ngậm cây súng rơi trên mặt đất, ngón tay quái dị dùng hết sức lực nâng súng lên ở góc độ có thể bắn và đặt tay ở phía trên cò súng.

Giờ phút này kẻ bắt cóc phảng phất giống như ác quỷ bám vào người, vặn vẹo lại khủng bố, đặc biệt là vẻ mặt thích thú quả thực tựa như đột nhiên đυ.ng phải tà, mọi người phát ra tiếng thét chói tai kinh sợ, tình cảnh lại lần nữa trở nên hỗn loạn.

Ở tiếng súng sắp vang lên thì cảnh sát kịp thời đuổi tới, khống chế được kẻ bắt cóc, lượng lớn người vọt vào ngân hàng, một hàng rào ngăn cách hoàn toàn địa điểm xảy ra sự việc.

Đỏ. Xanh. Hai sắc màu của đèn cảnh sát chiếu vào trong mắt cậu, còi cảnh sát vang vọng bên tai, lúc này mới kẻ bắt cóc mới tỉnh táo lại, những đau đớn toàn thân bất tri bất giác ào ạt ập tới, hắn bộc phát ra tiếng kêu thảm thiết giống như dẫm phải đinh dài kêu la thủng trời cao, đau đớn kinh sợ gần như chấn động.

“Hắn, hắn...”

Hắn chỉ hướng ngoài cửa.

Không có! Cái gì cũng không có!

Kẻ khống chế hắn, phảng phất giống như ác ma, đã không thấy!

Giống như Túc Tinh dự đoán.

Đây là một cuộc bắt cóc tất nhiên sẽ thất bại.

Hiện trường nhanh chóng khôi phục trật tự, chủ tịch ngân hàng dẫn cảnh sát đi tra video giám sát lúc ấy, công nhân phụ trách kiểm kê ngân hàng tài vụ, nhân viên y tế kiểm tra con tin có bị thương hay không, cảnh sát ở tại hiện trường tiến hành công việc lấy bằng chứng cùng thẩm vấn.