Âm thanh “a” cuối cùng đột nhiên dừng lại.
Cú ngã của Lộ Tu Hàn đột nhiên dừng lại.
099 nghe thấy âm thanh của một chiếc khóa kim loại được buộc chặt ngay eo anh.
[Im lặng đi.]
Lộ Tu Hàn dùng camera hồng ngoại ghi lại cảnh tượng trong hố, sau đó bình tĩnh đào đất trong hố lớn cho vào hộp rồi cất đi, sau đó ấn nút màu đỏ trên thắt lưng, cả người chậm rãi bay lên.
099: [ ....]
[Thế giới này có công cụ và khoa học kỹ thuật.]
Lộ Tu Hàn giáo dục 099 đầy ẩn ý sâu xa:
[Đừng giới hạn việc có thể sử dụng khả năng của mình vì điều này sẽ hạn chế hành động và ý tưởng của bản thân]
099: [ .....]
Bên cạnh cái hố khổng lồ có một sợi dây an toàn để bảo vệ, trước khi nhảy xuống, Lộ Tu Hàn đã buộc dây an toàn quanh eo.
Không thể chết được.
099: [ ....]
099 xấu hổ cưỡng chế logout, Lộ Tu Hàn cuối cùng cũng có được chút bình yên.
[Nhưng không phải năng lực có thể sử dụng được vào đêm hôm trước sao? Tại sao sau này lại không thể sử dụng được?]
Sau một thời gian dài tiêu hóa những cảm xúc xấu hổ, 099 lại xuất hiện.
Mặc dù không nên quá chú ý đến việc liệu anh có thể sử dụng năng lực của mình hay không nhưng có một điều nó không thể hiểu được.
Vào đêm tham dự tiệc sinh nhật của Giang Nhã Ngưng, Lộ Tu Hàn từng sử dụng được năng lực của mình trong phút chốc.
Tuy nhiên, một điều không phù hợp với trẻ em đã xảy ra khi anh bị trói bằng dây xích chó và buộc phải chặn 099, chờ khi 099 được thả ra lần nữa, khả năng của Lộ Tu Hàn lại không thể sử dụng được.
[Tôi không biết.]
Lộ Tu Hàn không quan tâm nhiều đến vấn đề này, anh đang lướt qua điện thoại di động của mình.
Hộp đựng mẫu đất lấy ra cách đây không lâu đã được chuyển phát nhanh cho một người bạn làm trong ngành cùng thành phố, lúc này anh đang đọc báo cáo kiểm tra chất lượng đất do bạn mình gửi.
Đất chỉ là đất bình thường, không có gì đặc biệt.
Lộ Tu Hàn thiếu hứng thú lướt lướt vì đã lãng phí vài giờ nhưng không nhận được kết quả gì từ báo cáo điện tử, anh thờ ơ trả lời:
[Chắc nó cộng hưởng cùng tần số với thế giới này]
099: [ ....]
Nó thực sự muốn nắm lấy vai kí chủ lắc mạnh.
Nếu có thể sử dụng năng lực được mình một lần thì có lần hai, lần ba lần bốn.
099 nhớ lại cách Lộ Tu Hàn sử dụng khả năng của mình vô tư trong phó bản, toàn bộ hệ thống đều bốc cháy.
[Miễn là có thể sử dụng được năng lực, những ác ma kia chẳng là...]
Nó chưa kịp nói xong câu “Những ác ma kia chẳng là gì cả” thì cơn uy áp thuộc về ác ma khiến tim người ta đập nhanh từ trên trời giáng xuống, nỗi sợ hãi không thể kiểm soát giống như sương mù trong đêm, đột nhiên bao phủ lại đây, dữ dội mãnh liệt mang theo tiếng đập cửa nặng nề vang lên --- một con ác ma cực kỳ mạnh, cực kỳ phẫn nộ đã tìm tới cửa.
099 nuốt xuống nửa câu sau, nó bị dọa run lên thành ảo ảnh:
[ Kí kí kí kí kí chủ, anh lại chọc tức ai rồi?]
Lộ Tu Hàn tắt màn hình, lười biếng xuống giường, giơ tay đỡ lấy sau gáy, ngả người ra sau, thả lỏng cổ, vẻ mặt cuối cùng cũng trở nên sáng sủa:
[Tôi mà trêu chọc ai chứ?]
Một tra nam nào đó ngủ xong trở mặt không quen biết rốt cuộc cũng tìm tới.
Ngoài cửa, Túc Tinh một tay mang theo Oujia, điên cuồng gõ cửa với khí thế gần như muốn gõ sập toàn bộ tòa nhà, giọt nước máu sẵn sàng lao đi nếu người ra mang thái độ không tốt thì bắn thủng khí thế của hắn.
- Có ai ở nhà không? Bố đây có thai rồi! Ra tiếp giá coi!
- Mang đồ ăn thức uống ngon ra đây cho tôi, đừng để đây phải động thai nhá!
Làn da của Oujia đỏ bừng vì bị cánh tay nóng bỏng của Túc Tinh đốt cháy, hắn hét lên:
- Muốn gõ thì thả tôi xuống. Nóng quá! Nóng quá!!
Túc Tinh hoàn toàn không còn nghe được lời nói của hắn nữa.
- Đừng có cố trốn tránh trách nhiệm, tự tạo nghiệt thì phải trả giá!
- Không biết tôi là ai cũng không sao, chỉ cần coi như nuôi hai kẻ bề trên là được.
Túc Tinh một khi phát điên dù có hàng vạn con lừa cũng không thể kéo lại được, Oujia dùng hết sức hét lên:
- Tìm người tính sổ cũng không phải tìm như vậy, người ta ngủ với trai ngon lành mà người bị ngủ lại mang thai, ai mà tin được? Ai dám ra?
- Được rồi, không dám ra ngoài phải không?
Túc Tinh tức quá bật cười lớn, giọt nước máu lơ lửng bên cạnh bắt đầu rung chuyển dữ dội vì tích lũy quá nhiều năng lượng.
Nó được làm từ máu cậu.
Vì trong bụng có em bé nên nên máu hòa chung của cả hai, vậy nên dễ dàng tìm được kẻ làm cho cậu có thai.
- Không dám ra thì đừng trách tôi không khách sáo.
Túc Tinh giơ ngón trỏ lên cong lại, giọt nước máu dường như đã tìm được nơi phát lực và lao thẳng về phía trước.
--- Nhưng đòn tấn công đột ngột dừng lại ở giây tiếp theo.
Cánh cửa đóng kín cuối cùng cũng mở ra, một người đàn ông khoanh tay dựa vào khung cửa, như thể đã chờ đợi rất lâu:
- Cuối cùng thì cậu cũng đến rồi.
Túc Tinh cứng đờ tại chỗ.
Đôi mắt của Oujia đột nhiên mở to và miệng cũng mở lớn.
Móa?
Móa, móa?
Sao hắn lại không nhận ra khuôn mặt này chứ?
Người mở cửa là Lộ Tu Hàn?
Hắn nghĩ tới hàng ngàn khả năng.
Nhưng không ngờ Lộ Tu Hàn lại ngủ với người anh em tốt còn là kẻ bị cậu ghét nhất, chỉ cần nghe đến tên anh thì sẽ tức giận đến mức tỉnh dậy khỏi giường bệnh.
Lộ Tu Hàn làm như không chú ý tới vẻ mặt cứng đờ của Túc Tinh, ánh mắt rơi xuống bụng dưới cậu, cuối cùng dừng lại ở cái đuôi không thu về.
- Cậu vừa nói gì thế?
- Có thai?