Chương 2: Cậu là một con quỷ ác ma.

"Cậu nói ai?! Lộ Tu Hàn!" Túc Tinh hoàn toàn tỉnh lại.

Đường Tiểu Phượng không biết mình vừa tránh được một kiếp, mà kinh ngạc chớp mắt.

Trong nháy mắt, đôi mắt của anh Túc Tinh dường như có màu đỏ?!

Chán ghét Lộ Tu Hàn đến mức hai mắt rực lửa khi nghe đến tên anh ta?!

Là trợ lý sinh hoạt mới được thăng chức, Đường Tiểu Phượng không thể không biết về mối hận thù giữa Túc Tinh và Lộ Tu Hàn.

Vốn dĩ, Túc Tinh mới là ngôi sao hàng đầu trong làng giải trí, có vô số người hâm mộ, nguồn tài nguyên xuất sắc cuồn cuộn không ngừng và giành được nhiều giải thưởng mềm tay nhưng, chỉ hai năm trước, Lộ Tu Hàn nhảy dù vào làng giải trí, hễ đề cập đến xếp hạng, Lộ Tu Hàn luôn đứng ở phía trước Túc Tinh, tài nguyên bị chia cắt một nửa chia một nửa, người hâm mộ trèo tường, vậy cũng thôi đi nhưng anh lại còn cao hơn cậu một chút!

Làm sao mà chịu đựng được điều này!

Sự oán giận của Túc Tinh đối với Lộ Tu Hàn mãnh liệt đến mức chỉ cần nghe thấy tên anh là có thể đánh thức cậu ngay lập tức!!

Túc Tinh thu tay lại, kìm nén ánh sáng đỏ trong mắt, bả vai run lên về phía sau, cưỡng ép thu lại đôi cánh sắp bung ra.

Tất cả sự chú ý của cậu đều đổ dồn vào việc Lộ Tu Hàn muốn tham gia cùng một show giải trí với cậu: ""Lộ Tu Hàn dám đến hả?!"

"Ừm..." Đường Tiểu Phượng nhớ tới lời nói của người đại diện anh Trần: "Anh Trần nói, anh cũng có thể từ chối show giải trí này, tổ tiết mục rõ ràng là muốn gây sự, không cần tạo độ hot cho bọn họ." ..."

“Không được!” Túc Tinh cắt đứt lời nói của Đường Tiểu Phượng, hằm hè bẻ khớp từng ngón tay phát ra tiếng vang, khóe miệng nhếch lên, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn xen lẫn tức giận: “Tôi phải đi, Lộ Tu Hàn đều đi thì tại sao tôi không đi!

Vẻ mặt cậu rất có sức cuốn hút ngay cả Đường Tiểu Phượng mới bắt đầu làm việc cũng trở nên phấn khích, sau đó cậu ta nhắc nhở: "Anh Túc Tinh, anh phải xuất phát rồi, nếu không đi thì Lộ Tu Hàn sẽ đến bữa tiệc sinh nhật của giang ngưng nhã trước anh đấy."

Giang Nhã Ngưng - ảnh hậu,tam kim là nữ thần mà Túc Tinh thầm mến suốt nhiều năm.

Hôm nay là sinh nhật của cô nên tổ chức tiệc sinh nhật tại nơi ở của mình và mời Túc Tinh cùng Lộ Tu Hàn.

"Tại sao lại để anh ta đến trước tôi được?" Túc Tinh nhảy ra khỏi giường.

Cho dù nhanh hơn Lộ Tu Hàn một giây thì đó cũng là chiến thắng của cậu!

Huống chi ở trước mặt Giang Nhã Ngưng!

"Em đã chuẩn bị xe rồi, nếu bây giờ không tắc đường thì nửa giờ nữa chúng ta có thể đến đó, anh chuẩn bị trước đi, em đợi anh ở dưới lầu." Đường Tiểu Phượng rất biết xử lý sự việc."

“Không cần.” Túc Tinh nhảy xuống giường, lấy quần áo đã chuẩn bị sẵn trong tủ ra: “Cậu về trước đi, tôi có cách nhanh hơn.”

Năm phút sau, trên sân thượng của tầng bốn mươi ba.

Độ cao ở đây đủ để nhìn khắp toàn bộ Giang Thành, hoàng hôn tuyệt đẹp tạo nên cái bóng dài ngoằng và mỏng manh.

Cái bóng của Túc Tinh có vẻ hơi khác một chút.

Có thứ gì đó ở hai bên bả vai đang lớn dần, to ra và căng ra - một đôi cánh dơi xuất hiện phía sau cậu!

Đó là một đôi cánh dơi đủ sức mê hoặc mọi sinh vật!

Xương cánh gợn sóng mạnh mẽ như đỉnh núi, từng tấc đường cong, từng hình dạng xương thay đổi vừa vặn, màng cánh mỏng manh tỏa sáng dưới ánh mặt trời lặn, sáng như vầng trăng màu máu.

So với việc lái xe, tất nhiên bay tới đó sẽ nhanh hơn!

Cậu nhảy từ tầng cao nhất xuống, cảm giác không trọng lượng ập đến, trong nháy mắt đó vô cùng sảng khoái, đặc biệt là khi đôi cánh đang vẫy, gió trên cao thổi qua cánh dơi và cảm giác ma sát với không khí lạnh ập đến kí©h thí©ɧ não tiết ra dopamine ở mức độ lớn, tạo ra cảm giác sảng khoái!

—— Túc Tinh.

Đại minh tinh, mang đẳng cấp hàng đầu, kẻ thù không đội trời chung của Lộ Tu Hàn.

Cậu là một con quỷ ác ma.

.

Cùng lúc đó, khu náo nhiệt vang lên tiếng súng, ngay sau đó là tiếng thét chói tai.

Kẻ bắt cóc hung ác che chắn mặt mày kín mít, trong ngân hàng mỗi người đều co rúm ở một góc, họng súng tối om bốc khói chĩa vào mọi người.

Rất hiển nhiên, tiếng súng vang phát ra từ nơi này.

Phía trên đầu, ống đèn lóe lên tia điện, mảnh thủy tinh mịn rơi xuống đầu một con tin phụ nữ, cô ta sợ hãi kêu lên, cả người run rẩy hơn.

“Ôm đầu! Tất cả đều không được cử động!” Kẻ bắt cóc mang khí thế hung ác, đồng lõa dùng súng để ở huyệt thái dương của viên chức ngân hàng, ép hắn mở ra cửa két sắt bảo hiểm.

“Chỉ cần lấy được đồ mà tôi muốn thì sẽ không động thủ, nếu không...” Hắn nâng họng súng lên, ánh mắt mọi người đều run lên theo động tác đó.

“Chúng ta cùng chết.”

“Hả?” Túc Tinh chú ý tới đích tình phía dưới.

Thân là ác ma, cậu có thính lực cùng thị lực tuyệt hảo.