Chương 1

Nàng – Hứa Vô Sắc, tên nàng theo nghĩa khác, nghĩa là vô yêu vô tâm, mê sắc mê dục.

Kiếp trước, nàng vốn là nữ *già* 29 tuổi. Gần đến cái tuổi 30, nhưng mà vẫn chưa luyến ái. Nhưng sự nghiệp của nàng thì vẫn tiến lên, còn con đường nhân duyên của nàng thì chưa từng có người đàn ông nào xuất hiện qua, có thể tạm nói nhân duyên đối với nàng là vô duyên.

*Trạch nữ* Hứa Vô Sắc quyết tâm trước tuổi 30, nàng muốn tìm một nam nhân anh tuấn, thật nhiều kim. Có thể bao nuôi nàng cả đời, nhưng chưa kịp thực hiện. nàng đã bị tai nạn.

Chết tiệt, với cái tuổi gần 30 như nàng, chưa đàm luyến ái. Vẫn còn là *gái lỡ* xử nữ, hức hức…mà còn chết lãng xẹt.

Chẳng qua nguyên do nàng chết, là vì uốn một lon bia, mãi mê ngắm trai 3D. Đầu toàn nghĩ *tiểu đệ đệ* *đại đệ đệ*, không dòm đường, đăm vào cột đèn. Thế là nàng đi đời, trong tình trạng linh hồn lơ lửng, vẫn còn nghĩ đến trai đẹp mà chưa biết mình chết.

Mãi làm linh hồn được hai ngày mới biết mình chết, còn chết vì ngắm trai 3D nữa, thật xấu hổ. Ô ô, khóc thương tâm, tuổi thanh xuân của nàng a… Gần 30 tuổi mà chưa có bạn trai nào, tấm thân vẫn xử nữ. Ôi, còn chết thành ma nữ *gái lỡ* nữa chứ, ô ô ô ô...

Nàng ngày ngày lơ lửng ở một chỗ, than khóc, lãi nhãi bổng một ông thần xuất hiện. Dáng người ông thần áo quần kỳ lạ, kiểu như đang đi hawai, người đen chắc vừa tắm nắng, tóc trắng bạc phơ, mặt mũi nhìn có vẻ rất ư là dê…

Ô ô số nàng thật khổ, đã chết, còn gặp lão già dê. Nhìn thấy nàng khóc, gương mặt *gái lỡ* dính nước mũi, ông thần bực bội nói:

- Êh, bà cô già, tại sao con khóc?

Bị nghe gọi là bà cô già, nàng tức ói máu, nhìn ông thần, bực bội nói:

- Ông chẳng thấy tôi đang trong tình trạng là linh hồn hay sao còn hoỉ, mà tôi chẳng phải là bà cô già, lão già dê…

Nghe bảo từ lão già dê, ông thần tức tối:

- Dám gọi ta là lão già dê, hừ! Tại sao ngươi lại chết….

Nàng nghĩ thầm, nhìn bản mặt ông thì khỏi cần đoán, trên đầu có ghi ba chữ lão già dê rõ ràng, mặt nhìn dê phát ớn. Nàng bỉu môi nói:

- Chẳng qua ngắm trai khỏa thân 3D, không nhìn được, đăm vào cột, thế nên tôi đang lỡ lửng ở nơi này…

Hừ, dám mắng lão là lão già dê, thù này ông thần ghi nhớ, sau này phụng bội gắp 10 lần. Mà khoan, nàng ta vừa nói gì nhở, tai lão có bị điếc không:

- Ngươi chết vì lý do vớ vẩn ấy sao..

Nàng gật đầu, nghĩ lại cảnh mình đã chết, bắt đầu khóc thương tâm, nhưng lại không thể chảy nước mắt vì nàng là linh hồn mà:

- Ô ô, tôi chết hảo thảm, gần ba mươi năm chưa có bạn trai, tấm thân vẫn là xử nữ, ô ô, thật thương tâm, tan nát cõi lòng một đóa hoa đẹp như tôi…

Ông thần khinh bỉ, nói

- Hoa đẹp, có mà là hoa thúi thì có! Gần ba mươi tuổi vẫn không có bạn trai đủ biết con có vấn đề gì rồi!

Nàng tức tối nói:

- Ai có vấn đề! Lão già kia…

Ông thần càu nhàu:

- Hỗn thế con!

Không nói chuyện với lão thần kinh này nữa, nếu nói chắc nàng tức ói máu mà chết mất, à quên, nàng đã chết rồi. Nhưng khoan, ông lão dê này là ai, nàng hỏi:

- Ông là ai?

Ông thần giả bộ khụ, rồi bày nghiêm chỉnh giới thiệu:

- Ta xin giới thiệu với con! Ta là thần, cai quản du͙© vọиɠ con người, mọi người hay gọi ta là thần du͙© vọиɠ, có cái nick name rất khiêm tốn dễ thương do ta tự đặt là Pi kute, bề ngoài tuy là ông lão, nhưng thực chất ta thuộc loại anh tuấn bất phàm, đẹp trai siêu đối, vô địch vũ trụ…

Một câu giới thiệu đủ choán đối với nàng, nhìn thấy ông thần tự khen mình bề ngoài anh tuấn bất phàm, đẹp trai siêu đối khiến nàng muốn nôn. Nàng vừa nôn vừa nói:

- Oẹ.. ọe ông mà… anh tuấn bất phàm… đẹp trai… siêu đối… sao…ọe!

Ông thần tức giận, thanh âm khàn khàn như đang cố nén giận, ông thần cố gắng mỉn cười hòa ái:

- Nếu con không tin thì ta sẽ biến về xem…

Nói xong, ông thần lập tất biến thành một nam nhân chừng khoản ba mươi tuổi, khuôn mặt đúng thật tuấn mỹ, khí phách, tóc dài vi phũ, kiểu áo cổ trang. Thấy nàng trố mắt nhìn ông thần, miệng không tự giác chảy nước miếng, hai mặt mở to quá độ, ông thần cười tự đắc:

- Thế nào, ta có anh tuấn bất phàm, đẹp trai siêu đối không! Bộ dạng thật của ta đó…

Nàng gật đầu, miệng không ngừng chảy nước miếng. Nhìn trước mắt lão già dê biến thành mỹ nam, nàng nhịn không được ngây ngốc, chảy nước miếng. Cái nhìn của nàng khiến ông thân phát bực:

- Con nhìn đủ chưa…

Nàng lắc đầu, nói:

- Chưa đủ!

Ông thần nhịn không được, biến về bộ dạng ông lão già dê khiến nàng hỏng mắt. Ông thần mỉn cười, tà tà có vẻ dê dê:

- Vào vấn đề chính, con.. khụ.. ta muốn nói, con có muốn trọng sinh hay không?

Trọng sinh, chẳng phải mấy cái tiểu thuyết hay nhắc tới hay sao, cũng giống như xuyên qua, vẫn giữ được ký ức kiếp trước. Nàng gật đầu, ông thần lại nói tiếp:

- Nếu con đã muốn, thì vậy…

Nói chưa xong, ông thần dung chân đá vào mông nàng, văng lên trời, hóa thành sao. Giữa khung trung, ông thần mỉn cười tà tà, mặt gian không thể tả:

- Biến đi con, dám nói ta là lão già dê, hắc hắc…

……..

Còn nàng thì miệng không ngừng kiêu la, lão già dê chết bầm, dám đá vào chiếc mông nhỏ nhắn yêu quý của nàng sao. Ô ô chiếc mông gợi cảm xinh xắn của nàng, ô ô. Nếu gặp lại thì nàng sẽ cho ông ta biết tay. Nàng nghĩ thầm trước khi mất ý thức:

- Lão già dê, gặp lại ông! Ta nhất định băm ông làm trăm mảnh, cho ông thành thái giám, hừ hừ…..........