Sương Mễ vừa đi thì bác sĩ cũng kiểm tra cho Cố Kiến Thành xong.
“Tình trạng sức khỏe vẫn ổn định, kết quả chụp động mạch đồ cho thấy không có máu bầm tích tụ. Việc cậu chủ vẫn chìm vào hôn mê có lẽ là do mất máu nhiều và thiếu oxy trong thời gian dài ở trong xe sau khi xảy ra tai nạn.”
Thấy chủ tịch Cố có vẻ không vui với kết quả này bác sĩ Tô liền ngồi xuống kế bên ông nói:
“Hôm qua tôi có nói nếu có kí©h thí©ɧ từ bên ngoài như tiếng động quen thuộc hay bài hát yêu thích sẽ khiến hai bán cầu não của cậu chủ hoạt động trở lại sau đó tỉnh lại.”
“Việc này tôi cũng đã nghĩ đến, cũng đã có thứ Kiến Thành thích nghe.”
“Vậy thì tốt quá. Nếu vậy thì chủ tịch cứ để phát âm thanh đó ở âm lượng vừa đủ bên giường, sẽ rất tốt cho việc phục hồi của cậu chủ.”
Bác sĩ Tô nói xong liền lui ra ngoài. Việc sắp xếp cho người thừa kế của tập đoàn Thiên Thành nghe gì không phải là việc ông có thể xen vào.
Trong phòng giờ đây chỉ còn trợ lý Hứa Hồng Chu luôn đi theo Cố Kiến Thành, quản gia Lưu Quảng Đức và ông Cố đang xem một video giới thiệu sách về du lịch.
Trong video là một người con trai mặc một chiếc áo len dài tay màu đen, tóc dài suôn mượt xõa trên vai, phần trán bị tóc mái dài che lại, phần còn lại của khuôn mặt cũng bị chiếc mắt kính tối màu che khuất chỉ để lộ chóp mũi nhỏ nhắn, đôi môi hồng nhạt màu và chiếc cằm trắng nõn.
“...Cuối tháng tư khi hoa cúc biển nở rộ trên những đồi cát cũng là lúc phong cảnh ở biển Nha Ngọc đẹp nhất. Mọi người hãy thử đến đây vào thời điểm này để chiêm ngưỡng vẻ đẹp kỳ vĩ của vùng biển này nhé. Tôi là Merman của Thế giới diệu kỳ. Chào và hẹn gặp lại mọi người trong những video tiếp theo.”
Giọng nói nam trung trong trẻo pha lẫn chút trầm ấm nhẹ nhàng dễ nghe đến nỗi video đã kết thúc từ lâu nhưng ba người trong phòng bệnh vẫn còn đang chăm chú lắng nghe âm vang còn sót lại.
Trợ lý Hứa thấy chủ tịch Cố nheo mắt qua cặp kính lão lướt xuống video tiếp theo xem thì liền lo lắng không biết tư liệu và người anh tìm suốt đêm qua không biết có vừa lòng ông không.
Nhưng giọng nói của người trong video quả thực làm cho người ta nghe xong cảm thấy rất dễ chịu. Trợ lý Hứa nghe ké âm thanh phát ra từ chiếc ipad trên tay chủ tịch một lúc liền quên luôn bản thân lo lắng điều gì.
Sao anh không phát hiện thứ này sớm một chút nhỉ? Nghe hay hơn cả mấy cái ASMR hay mukbang gì gì đó đang thịnh hành trên mạng nữa. Âm thanh này quả thực có sức chữa lành sau một ngày bị ông chủ cuồng công việc độc ác đày đọa mà.