Khách sạn cảng bắc. Quản lí và nữ hầu vừa mới thay ca có chút phiền não, lời đồn đãi ở trên đường đã ảnh hưởng tới công việc của bọn họ, không chỉ có người hỏi thăm tình huống của khách hàng vào ở tối hôm qua mà ngay cả người trong khách sạn cũng quanh co lòng vòng gia nhập danh sách thám thính.
Kỳ thật về cái chuyện mỹ nhân đó, đa số người chỉ là nhiều chuyện tò mò mà thôi, không hề xem trọng nó.
Nguyên nhân rất đơn giản, lúc thuyền bỏ neo ở cảng Đan Đóa, thẻ ma lực mà nhân viên cảng phát ra có bao gồm luôn thông tin cư trú, người bị an bài đến cảng bắc, vậy đã có thể nói rõ rất nhiều vấn đề.
......
"Nghe nói là một đám buôn lậu."
"Vận chuyển một đống thảo dược, nghe đâu là hàng ở bên rừng rậm Mê Huyễn, phẩm chất không tính thấp, đã có cửa hàng ra giá."
Đan Đóa là một thành phố không có bí mật, ngoại trừ hội nghị Mayonice quản lý tòa thành tự do này ra, bên cảng bắc cũng có một ít thế lực ẩn giấu, tỷ như hiệp hội giới thiệu cho người thường một phần công việc thích hợp. Bọn họ có nguồn tin tức linh thông, lại ảnh hưởng tới ấm no tương lai của người dân cảng bắc, vừa mới qua giữa trưa là bọn họ cũng đã thu thập đầy đủ toàn bộ tin tức rồi.
Nhìn từ bên ngoài vào, đoàn người của lão Qusair thật sự không có gì để nói.
Thuyền là loại thông thường, từ tốc độ mà phán đoán, có khả năng tự mình cải tiến một số bộ phận, đó cũng là lệ thường của bọn hải tặc với buôn lậu, bởi vì thuyền không nhanh thì làm sao chạy thoát được mấy lần truy bắt của các quốc gia.
Số liệu cụ thể của thuyền không ai biết, tuy cảng Đan Đóa cung cấp vị trí neo thuyền thật, nhưng nếu như trên thuyền có ma pháp sư, thường xuyên đem thuyền cất vào trong chai mang theo bên người thì Đan Đóa cũng rất khuyến khích hành vi đó, bởi vì như vậy sẽ tiết kiệm tài nguyên của cảng.
Năm tên buôn lậu, có ít nhất một tên ma pháp sư không thấp hơn cấp 4, sự bố trí này cũng không tính cao cấp.
Hai võ giả chiều cao nổi bật cơ thể tráng kiện, một người dị tộc tóc đen mắt đen tướng mạo tương đối hiếm thấy, còn lại chính là một ông lão và "mỹ nhân" trong lời đồn, ma pháp sư có khả năng là một trong hai người này.
Dựa theo logic bình thường, lão già là thủ lĩnh, mỹ nhân là ma pháp sư.
Nếu mỹ nhân không hề có năng lực tự bảo vệ mình thì tùy tiện đi vào cảng bắc là hành động rất không sáng suốt.
Đại lục Seeley có dược tề thay đổi dung mạo, chỉ có điều sau khi uống xong, đa số người đều có thể biết đấy không phải là tướng mạo sẵn có của bạn, hiệu quả của dược tề tỉ lệ thuận với giá cả, loại kém nhất khi uống xong gương mặt sẽ trực tiếp sưng phù lên, người như vậy ở Đan Đóa cũng không ít thấy. Đầu đường cảng bắc tìm đại cũng có thể gặp được hai ba phần tử nguy hiểm lưng đeo lệnh truy nã. Những người này tuy rằng tuân thủ quy củ Đan Đóa, nhưng bọn họ có thể theo dõi mục tiêu, một khi rời khỏi tòa thành thị này, có trời mới biết bọn họ sẽ làm ra loại chuyện gì.
Lại càng không nói các quý tộc Đan Đóa còn có rất nhiều thủ đoạn "Hợp pháp" có thể thi triển.
"Một đám lừa đảo, một hồi âm mưu, hoặc là mồi nhử nhằm vào những kẻ háo sắc."
Những thành viên ngầm ở cảng bắc chưa tận mắt thấy tình huống ở cảng đêm qua cảm thấy cái chuyện "Mỹ nhân" này không đơn giản như vậy, nhưng cũng không quá để ở trong lòng. Thành phố này mỗi ngày đều có vô số âm mưu phát sinh, trong đó rất nhiều cái có thể liên lụy đến nội đấu của các quốc gia và phân chia thế lực thần điện, bọn họ không xen vào, cũng không muốn quản.
Ngay khi thủ lĩnh của thế lực ngầm ở cảng bắc vừa mới hưởng thụ xong bữa cơm trưa sớm chỉ mỗi người Đan Đóa có xong, hai tin tức động trời trực tiếp nổ cái đùng ở trên đỉnh đầu gã.
Một cái là mệnh lệnh của ngài Kewell, kỵ sĩ vinh dự bảo hộ Đan Đóa - vị này thân là một trong những đại nhân vật trong số các thành viên của hội nghị Mayonice - yêu cầu bọn họ cung cấp tất cả tin tức về đám người buôn lậu kia.
Một cái là hình ảnh truyền tới từ ma tinh, đám buôn lậu kia đã rời khỏi khách sạn.
Thủ lĩnh thế lực ngầm đờ đẫn nhìn người trong màn ảnh: mái tóc đen tuyền ẩn nấp bên dưới áo choàng, ánh mắt mang sắc xanh lam đuổi theo hải âu nhìn về phía chân trời phương xa, trên khuôn mặt như được kết tinh từ băng tuyết ấy thấp thoáng lộ ra nụ cười, nháy mắt liền nhu hòa hào quang sắc bén khiến người run rẩy kia.
"... Đi, lập tức đưa tin cho kỵ sĩ Kewell!"
Sau khi gã thủ lĩnh lấy lại tinh thần, gã theo bản năng sờ lên cánh tay mình.
"Shh..."
Thế mà nổi hết cả da gà lên.
Mấy thằng điều tra tin tức ngây thơ kia, đây mà là "mỹ nhân" cái đéo! Cái cảm giác nguy hiểm đó cho dù có cách một ma tinh cũng chẳng thế giảm đi.
Lai lịch của người này là gì?
Người có vẻ ngoài và khí chất như thế không có khả năng là hạng bừa bãi vô danh.
Thủ lĩnh sắc mặt khó coi nói: "Không cần tới gần bọn họ, theo dõi đừng làm quá rõ ràng... Không, dẹp mẹ đi, trực tiếp triệt bỏ theo dõi!"
Lúc này trên đường cái chỗ cảng bắc đã chen đầy người.
Mới bắt đầu Cát Lâm còn lo lắng khả năng phân tán, sau đó anh phát hiện căn bản là lo lắng suông rồi, "Ánh nhìn của Medusa" đâu phải nói giỡn, phàm là người tới gần bên này đều sẽ lâm vào trạng thái dại ra mà "Hoài nghi cuộc đời".
Trên đời này không phải ai cũng thích người đẹp.
Người có triệu chứng ít thì nhanh chóng phản ứng, vội vã lui về phía sau, tách khỏi đám người.
Cát Lâm không rõ đây là có chuyện gì, bất quá có người đi là chuyện tốt, nếu không người đứng ngẩn ra ở ven đường quá nhiều, đằng sau còn có càng nhiều người nghe được tin tức tới xem náo nhiệt, một con phố căn bản chẳng đủ chứa.
Thương phẩm trong tủ kính hai bên đường phố đều khiến Eloca cảm thấy hứng thú.
Cát Lâm không yên lòng, đè mũ áo choàng lặng lẽ đánh giá chung quanh.
Anh có thể phân biệt được có vài người không có ý tốt, chỉ là chẳng tên nào có gan động thủ. Khoa trương nhất chính là một gã đàn ông ục ịch mang theo rất nhiều hộ vệ mạnh mẽ chen khỏi đám người đi lại đây, sau đó ánh mắt đăm đăm, khóe miệng chảy nước miếng.
Ngón tay Cát Lâm mới vừa nắm chặt vũ khí trong áo choàng, hộ vệ của gã kia không nói hai lời trực tiếp động thủ -- không phải chạy về phía bọn Cát Lâm, mà là mạnh mẽ hốt chủ nhân bọn họ vọt đi.
"..."
Cái này không giống tình huống trong tưởng tượng của anh!
Cát Lâm còn tưởng rằng hôm nay anh với lão Qusair, hai vị tế ti còn phải triển lãm một chút giá trị vũ lực để bảo hộ Eloca kìa! Thật vất vả đến một tên bị sắc đẹp làm mờ mắt, mắt thấy sắp trình diễn màn cướp người, kết quả tình thế chuyển biến đột ngột, cua quá khét.
Cát Lâm đờ đẫn mà nhìn gã mập đó phẫn nộ giãy dụa trong tay hộ vệ, không ngừng kêu la, đầu cố chấp tiếp tục quay về hướng này, chỉ là hộ vệ của gã không thèm quan tâm đến lý lẽ, chạy trốn phải nói là nhanh chóng.
"Người chân chính tin cậy sức mạnh, đều trải qua khảo nghiệm sinh tử."
"Gã không cảm giác được, nhưng hộ vệ của gã không ngu."
Hai vị tế ti anh một lời tôi một câu, thấp giọng giải thích nghi hoặc cho Cát Lâm.
"Nếu một tên hộ vệ đáng tin cũng thuê không nổi, vậy đó cũng chả phải nhân vật gì lớn."
"Nếu vậy có thể tùy tiện đánh, không có vấn đề gì."
Tế ti Grant cùng tế ti Tascha vừa nói xong lại lộ ra tươi cười hàm hậu, Cát Lâm yên lặng quay đầu.
-- Logic của đại lục Seeley, anh không hiểu.
"Chúng ta sắp đi đến cuối cảng bắc, bên suối phun điêu khắc kia chính là phạm vi thần điện, cái kiến trúc lam tinh thạch gần bờ biển nhất đó, chính là điện Hải Thần."
Cát Lâm híp mắt, kiến trúc bốn phía phản quang nghiêm trọng, anh chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một cái nóc nhà hình tròn màu xanh xanh.
"Đi vào bằng cách nào?"
"... Không quản là thần điện ở đâu đi chăng nữa, người thường cũng không thể tùy tiện tiến vào." Lão Qusair lại bổ sung thêm một thường thức cho Cát Lâm.
"Nghe nói Đan Đóa còn có những thần điện khác?"
"Thần điện Tinh Thần, thần điện Trật Tự, điện Hỏa Thần, điện Nguyệt Thần... Cộng lại hơn mười tòa, ngoại trừ một số ít thần linh tương đối nhỏ với Tà Thần ra, gần như tất cả các thần điện ở đại lục Seeley đều có thể tìm thấy ở đây."
Ánh mắt Cát Lâm lia đến trên người tế ti Grant đang nói chuyện, anh rất muốn biết điện Chiến Thần được xem là loại nào ở trong số đó.
Chắc là "thần linh nhỏ" nhỉ, không bị những thần điện khác của đại lục Seeley để vào mắt, bởi vì... Eloca ở nhân loại trong mắt xem là vị thần đã biến mất?
Chưa từng xuất hiện người nào kế thừa danh hào Chiến Thần, mấy chuyện lớn từng làm đều là vào 1000 năm trước, còn nuôi ra một ma thú cấp thần Gafia mà mọi người không giải quyết được, danh vọng xuống dốc không phanh, không có bị lịch sử bóp méo đánh thành Tà Thần đã là tốt rồi.
"Tuy rằng điện Hải Thần thống trị tòa thành Đan Đóa kia đã bị hủy bởi chiến hỏa, thành phố tự do mới dựng lên không có liên quan gì đến điện Hải Thần, chỉ là ở nơi đây nhiều nhất chính là mậu dịch trên biển, hàng năm đều sẽ có tín đồ mới gia nhập... điện Hải Thần rất có lực ảnh hưởng ở Đan Đóa."
Cát Lâm nghiêm túc mà nghe, cảm thấy khó xử.
Đây là một thế giới mà đa số người đều có tín ngưỡng, tùy tiện tới cửa gây sự với thần điện, cho dù có sử dụng vũ lực nghiền áp cũng có thể sẽ không có kết quả. Những tín đồ cuồng tín ngay cả chết còn không sợ, tín ngưỡng là tất cả của bọn họ.
"Về điện Hải Thần ở Đan Đóa tôi ngược lại có từng nghe nói về một truyền thuyết ít ai biết đến." Lão Qusair bỗng nhiên mở miệng nói.
"Các tín đồ Hải Thần đều tách biệt với nhau, thần điện gần như độc lập riêng một mình, điện Hải Thần ở Đan Đóa xem như một chi nhánh khá lớn. Có một vị quý tộc cả nhà đều là tín đồ của Hải Thần, chưa tới 30 tuổi đã có thực lực võ giả cấp 8, cha của anh ta đăng kí tên anh ta trong danh sách kỵ sĩ, mẹ của anh ta lại báo danh cho anh ta vào một điện Hải Thần ở một thành phố khác, là thành phố Lanka. Bởi vì chuyện này mà hai thần điện suýt nữa đánh nhau, cha mẹ anh ta lại quyết giữ ý mình, trực tiếp ly hôn."
Cát Lâm không khỏi nảy sinh lòng đồng tình, đây cũng quá xui xẻo rồi.
"Phiền toái không chỉ có vậy, mẹ của vị võ giả cấp 8 này vì tranh thủ quyền nuôi con, đơn phương làm chủ định thân cho con luôn, đối tượng là con gái của thành chủ thành Lanka."
"Sau đó cha của anh ta cũng không cam lòng tụt lại phía sau?"
"Không sai, điện Hải Thần ở Đan Đóa có một vị thánh nữ cực kì xinh đẹp, lại là ma pháp sư hệ thủy cấp 7. Bởi vì lí do dòng họ, cha của vị võ giả kia càng có quyền lên tiếng, hơn nữa mọi người đều cảm thấy vị thánh nữ này với võ giả cấp 8 rất xứng đôi. Nhưng mà con gái thành chủ thành Lanka lại không phải thiên kim quý tộc bình thường, nàng là một nhà bào chế thuốc cực kì xuất sắc. Tại đại lục Seeley, không một ai nguyện ý đắc tội một nhà bào chế thuốc cả."
"Cho nên quý ngài xui xẻo kia, chỉ có thể ai cũng không thể đắc tội?"
Cát Lâm nghe tới hứng thú dâng trào, câu chuyện này thay hình đổi dạng một chút, chính là mấy bộ phim chiếu đài lúc 8 giờ về ân oán gia tộc máu cún trên địa cầu chứ còn gì nữa!
"Phải, anh ta nói mình trầm mê sắc đẹp, thề phải kết hôn với một vị mỹ nhân chân chính." Lão Qusair nhún vai nói: "Đáng tiếc khi ngài Kewell kia thề trước mặt mọi người, thánh nữ của điện Hải Thần ở Đan Đóa bởi vì tu luyện phép thuật cho nên rất ít xuất hiện trước mặt người khác, anh ta cũng chưa thấy qua, chờ đến lúc vị thánh nữ kia lộ diện, Kewell đáng thương mù mắt luôn."
"Phụt, thánh nữ trông như thế nào?"
"Kewell... Tôi là nói, bao gồm cả Kewell ở bên trong, tất cả mọi người đều cảm thấy hình như muốn tìm một vị mỹ nữ hình như cũng không khó lắm. Trên thế giới nhiều người như vậy, những cô nàng xinh đẹp khí chất lại không giống nhau, thật sự không được thì trợn tròn mắt nói xạo, dù sao thẩm mỹ của mọi người khác nhau mà." Lão Qusair suy nghĩ một chút, uyển chuyển nói tiếp: "Vấn đề là không thể quá xấu, như vậy thì không cách nào nói nổi."
"Tôi hiểu rồi, vị thánh nữ đó cực kì xinh đẹp, muốn tìm một vị mỹ nữ không bị lu mờ trước cô ấy, thật sự thực khó." Cát Lâm cảm thấy lòng hiếu kỳ và lòng đam mê cái đẹp của mình đồng thời phát tác, anh rất muốn tận mắt nhìn thấy rốt cuộc là một cô nàng xinh đẹp như thế nào, khi so với Vivien Leigh* và Hepburn* thì sao.
Cát Lâm còn không chưa kịp nghĩ xong đã nhác thấy một đám người hùng hổ chạy lại đằng này ở phía trước.
Cưỡi ngựa!
Mặc trang phục kỵ sĩ chỉnh tề, phía sau kỵ sĩ còn đi theo bốn năm ma pháp sư biểu tình ngạo mạn.
Một đám người rầm rập rầm rập nháy mắt chen hết người trên đường sang bên cạnh, trong lòng Cát Lâm lộp bộp nhảy dựng, bởi vì ý đồ của đám người này thật sự không tốt, lại ngồi trên lưng ngựa cao hơn bọn họ rất nhiều, bị một đám như thế vây chung quanh sẽ chẳng ai cảm thấy vui cả.
Khi kỵ sĩ và các pháp sư nhìn thấy Eloca liền biết bọn họ không có tìm nhầm người.
Đồng thời trong lòng bọn họ lạnh run, cơn lạnh lẽo mạnh mẽ gọi về ý thức đã tan rã mê ly, bọn họ nắm chặt cương ngựa, bàn tay đè lại bội kiếm, cầm chặt pháp trượng, vẻ mặt lo âu bất an.
"Ngài Kewell!"
Đầu lĩnh kỵ sĩ vội vàng quay đầu lại hô lên.
Hình như tên này mới nghe rồi thì phải? Cát Lâm hơi hơi sửng sốt, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ không dám tin.
Từ từ, sẽ không trùng hợp tới vậy chứ! Một vị mỹ nhân chân chính cái gì đó...
Đội ngũ kỵ sĩ tản ra bốn phía, một người đàn ông cưỡi thú một sừng màu trắng tuyết xuất hiện trước mặt bọn Cát Lâm.
Nói thật, người này dung mạo anh tuấn, bởi vì cứ luôn cau mày cho nên có một loại khí chất u buồn, so với vẻ đẹp trai của đại tế ti Firnando điện Chiến Thần hoàn toàn là hai kiểu khác nhau.
Hắn thẳng tắp mà nhìn về phía Eloca, hoàn toàn không có chú ý tới người khác.
Cát Lâm đứng ở bên người Eloca: ...
Tâm tình phức tạp, khó có thể miêu tả, cảm giác thật không tốt.
Cát Lâm lần thứ hai nắm chặt vũ khí dưới áo choàng, lúc này người đàn ông kia đã khôi phục thanh tỉnh, nét u buồn của anh ta tan thành mây khói, trong mắt tràn đầy vẻ kích động, nhảy xuống bạch kì mã, ba bước thành hai vọt lại đây.
Hai vị tế ti điện Chiến Thần tiến lên trước một bước, kiên quyết chặn hắn lại.
"Không không, tôi không có ý gì cả, tôi chỉ muốn kết hôn mà thôi!" Kewell nói năng lộn xộn thốt.
Khóe miệng Cát Lâm giật giật.
-- Người trẻ tuổi, rất có dũng khí!
Kewell vỗ vỗ mặt mình, nhìn Eloca, chân thành nói: "Tôi là Băng Sương kỵ sĩ Kewell, có huy chương võ giả cấp 8, tài sản trong nhà có thể mua được một phần mười thành Đan Đóa, xin hỏi người có đồng ý..."
Lão Qusair hít ngược một hơi khí lạnh, kinh hãi nhìn về phía Chiến Thần.
Bởi vì lúc trước tám chuyện, ý nghĩ của lão Pháp Thánh và hai vị tế ti đều bị lệch lệnh, cùng Cát Lâm nghĩ giống y nhau.
Tế ti Grant vẻ mặt phẫn nộ, tế ti Tascha đã siết nắm đấm muốn đập vô mặt Kewell.
"... Đồng ý gả em gái cho tôi không?"
Hiện trường lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Eloca là người phản ứng lại nhanh nhất, y nhịn không được cười cười, Kewell kiên cường chịu đựng công kích tinh thần vô hình, hắn thật cẩn thận mà bổ sung: "Nếu không có em gái thì chị gái cũng được, hoặc là... Anh trai à anh có con gái không? Tôi có thể hỏi xem bao nhiêu tuổi không? Nếu như đính hôn thì tôi có thể thề trước mặt thần linh, cho dù mười năm sau kết hôn tôi cũng tuyệt đối sẽ không nɠɵạı ŧìиɧ!"
"Tôi không có anh chị em."
Giọng nói của mỹ nhân cũng đặc biệt dễ nghe ta, biểu tình Kewell hết sức giãy dụa, tim gã nhảy dựng, thốt ra một câu: "Vậy mẹ của anh còn sống không? Cô ấy có ý muốn ly hôn không?"
"..."
Cát Lâm che miệng lại, bởi vì anh không biết mình nên cười hay nên lộ ra vẻ tức giận nữa.
-- Trực tiếp đề nghị muốn làm ba kế của người ta, hẳn là xem như một loại vũ nhục nhỉ?
Dù sao tế ti Tascha đã quất một quyền tới rồi.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Đại lục Seeley N năm trước, một người mạo hiểm nam hỏi Eloca: "Anh có em gái không?""
Không có."
Một người mạo hiểm nữ hỏi Chiến Thần: "Anh có anh trai không?""
Không có, tôi không có anh chị em."
"
Cha/ mẹ anh còn tại thế không? Bọn họ thích loại hình gì..."
Ở bên trên Thần của tui một chút cũng không tức giận, vấn đề này y trả lời không biết bao nhiêu lần rồi ╮(╯_╰)╭Hepburn:
Vivien Leigh:
Bonus:
:))))