Không chỉ AI thừa kế muốn tự kỷ, mà cơ giáp thừa kế đang đứng sừng sững ở cung điện Hoàng gia lúc này cũng muốn tự kỷ đến nơi rồi.
Cơ giáp thừa kế và AI thừa kế đều có ý thức của mình.
Nhưng ý thức của cơ giáp thừa kế bị hạn chế bên trong cơ giáp. Nếu không được Hoàng đế bệ hạ khởi động thì phạm vi số liệu của nó cũng chỉ nằm trong phương tiện truyền đạt thông tin được gắn ở bên trong.
Điểm này so với AI thừa kế thì khác biệt hoàn toàn.
Dựa vào thiết kế chế tạo đặc biệt dành cho năng lực của vị Đế vương nhậm chức đầu tiên, số liệu của AI thừa kế có thể tự do hoạt động tới bất cứ nơi nào, thậm chí khi quyền hạn đủ lớn, AI thừa kế còn có thể nắm trong tay mọi quang não của mỗi người dân đế quốc.
Nói cách khác, cho dù đã bị ràng buộc với Hoàng đế, AI thừa kế vẫn có thể tùy tiện rong chơi.
Nhưng cơ giáp thừa kế thì không thể!
Trước khi được khởi động, thứ duy nhất có thể liên lạc với nó cũng chỉ có AI thừa kế mà thôi.
Bây giờ, cơ giáp thừa kế vất vả lắm mới đợi được AI thừa kế ràng buộc với Hoàng đế bệ hạ.
Cuối cùng thì nó cũng có cơ hội động đậy cơ thể đã trăm năm chưa được chuyển động này.
Nhưng cái đồ AI thừa kế kia, cách một thời gian lại truyền đến cho nó những tin tức đúng thật là...
Bệ hạ bề bộn nhiều việc, tạm thời không ở trong vùng phụng sự, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi.
Cơ giáp thừa kế nhìn lên bầu trời xanh thẳm của Đế tinh: ...
Vì sao lúc trước nó lại lựa chọn trở thành cơ giáp cơ chứ!
Chỉ vì chút oai phong nhất thời mà biến mình trở thành một tác phẩm điêu khắc cho nhân loại chiêm ngưỡng!
Bây giờ nó chỉ muốn bắt cái AI thừa kế kia lại rồi bóp chết nó, sau nó đổi chức với nó!
Là một cơ giáp cường đại nhất đế quốc, nó từng oai phong lẫm liệt, từng càn quét chiến trường.
Nhưng bởi vì tinh thần lực cần thiết để điều khiển nó quá lớn mạnh, điều kiện tối thiểu là tinh thần lực hoặc thể chất cấp 5S nên gần trăm năm nay cũng chưa có người nào đạt tới trình độ này.
Cho nên tác dụng của cơ giáp thừa kế này cũng chỉ là đứng sừng sững ở cung điện Hoàng gia, được người ta chiêm ngưỡng từ khoảng cách xa.
Đứng sừng sững trong thời gian lâu như vậy, dân chúng Đế quốc đã tập mãi thành thói quen.
Cơ giáp chưa từng di chuyển này thật sự cũng chỉ là một tác phẩm điêu khắc số một trang trí cho cung điện Hoàng gia.
Cuối cùng thì vào một ngày nào đó, AI thừa kế đã mang đến tin tức nó đã ràng buộc với Hoàng đế bệ hạ.
Tin tức này ngay lập tức làm cho mọi người phải kinh ngạc. Trong chốc lát, AI thừa kế một lần nữa lại được vô số người ngưỡng mộ.
Dân chúng Đế quốc đã đếm từng ngày chờ đợi cơ giáp thừa kế mang sức chiến đấu mạnh mẽ được Hoàng đế khởi động.
Nhưng đã hơn một tháng trôi qua, cơ giáp vẫn cô độc đứng sừng sững tại nơi đó, không nhúc nhích một chút nào, giống như đã bị Hoàng đế bệ hạ bỏ quên mất rồi.
Cơ giáp thừa kế: ...
Cái này có thể trách nó sao?
Cái đồ AI thừa kế kia ngay cả một người cũng không thể khống chế được! Nó có thể làm gì bây giờ?
Khi mọi người vừa muốn buông tha cho tác phẩm điêu khắc hình cơ giáp này, cơ giáp thừa kế đã cô đơn lạnh lẽo đếm đến số 101010 rồi.
Rốt cục AI thừa kế cũng mang tới tin tức Hoàng đế bệ hạ sắp đến Đế tinh!
Cơ giáp thừa kế lại hăng hái, hoạt bát, số liệu kích hoạt sẵn sàng chờ đợi ngày mình được oai phong lẫm liệt một lần nữa.
Nhưng một ngày trôi qua, không hề có động tĩnh gì, Hoàng đế bệ hạ được tâm niệm cũng không xuất hiện trước mặt cơ giáp thừa kế.
Cơ giáp thừa kế: ...
Cái đồ AI thừa kế kia, tôi có 1024 con virus muốn cùng cậu trao đổi một chút.
Sau đó, ngày hôm sau, khu vực gần cung điện Hoàng gia đột nhiên náo nhiệt hẳn lên.
Không biết ai đã truyền ra tin tức, dù sao cũng không phải là cái đồ AI thừa kia, nói rằng Hoàng đế bệ hạ - Nguyên soái Lôi của quân đoàn 7 của đế quốc sắp đến cung điện Hoàng gia khởi động cơ giáp thừa kế.
Cơ giáp thừa kế: ...
Hạnh phúc tới nhanh quá, tôi không tin!
Hơn nữa, cái AI thừa kế kia vẫn chưa nói Hoàng đế bệ hạ chính là Nguyên soái Lôi.
Tuy rằng không tin nhưng cơ giáp thừa kế vẫn không nhịn được mà hưng phấn một chút, mong chờ người gọi là Hoàng đế bệ hạ kia.
Sau đó, dưới ánh nắng chiều.
AI thừa kế cung cấp cho nó một tin tức chính xác: Hoàng đế bệ hạ bề bộn nhiều việc, hoãn lại ngày khởi động cơ giáp.
Số liệu của cơ giáp thừa kế như mắc kẹt, giây tiếp theo thì tiến vào trạng thái hôn mê, tự động tắt nguồn.
Mà lúc này mèo Hoàng đế bệ hạ nào đó đang duỗi mình nằm trên ghế dài, giang cơ thể ra, híp hai mắt lại.
Ánh mặt trời ấm áp như thế này, ngủ thật ngon giấc.
Nếu Lôi ái khanh có thể tới đây gãi cằm cho trẫm thì tốt biết mấy.
AI thừa kế: ...
Hoàng đế bệ hạ thà rằng phơi nắng cũng không chịu đi khởi động cơ giáp, nó có thể làm gì bây giờ?
Cùng lúc đó, Nhϊếp chính vương sống trong điện cạnh cung điện Hoàng gia quả thật như hóc xương cá trong họng.
Vốn quân đội và chính phủ của Đế quốc bị tách ra.
Nhϊếp chính vương quản lý việc chính trị của Đế quốc, bảy quân đoàn lớn của các Nguyên soái tạo thành một Liên bang quân sự quản lý việc quân sự.
Một trạng thái tương đối hài hòa.
Tại thời điểm Nguyên soái Lôi xuất hiện thì loại hài hòa này đã có một chút chênh lệch.
Nhưng rất nhanh đã được cân bằng lại bởi mấy đại Nguyên soái. Họ dùng thương tích nghiêm trọng của Nguyên soái Lôi, lại dựa vào bằng chứng Nguyên soái Lôi đã chống chọi, ngăn lại trùng triều, mang về hòa bình cho Đế quốc, khiến Đế quốc một lần nữa khôi phục trạng thái cân bằng, hòa bình tốt đẹp giữa quân sự và chính trị.
Nhưng khi quyền lực ở khắp nơi đang chúc mừng thì xuất hiện một sự tồn tại có quyền thế vượt xa Nhϊếp chính vương và các đại Nguyên soái.
Ngay khi nó vừa xuất hiện thì "Binh lai tương đáng*", hầu như các đại Nguyên soái và Nhϊếp chính vương đều có ý định liên hợp lại với nhau, nhân cơ hội Hoàng đế tuyển chọn người hầu bên mình thì sắp xếp người bí mật quan sát tình hình, bố trí cục diện.
(*"Binh lai tương đáng, thủy lai thổ yểm" - quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn: bất kể đối phương sử dụng thủ đoạn nào, đều linh hoạt có biện pháp tương ứng để đối phó.)
Cho dù thể chất và tinh thần lực của vị Hoàng đế "nhảy dù" tới này có hùng mạnh đến đâu, nắm quyền kiểm soát cơ giáp thừa kế uy phong tới cỡ nào thì ông ta cũng không có quyền lực quân sự trong tay, thậm chí không thể can thiệp vào công việc của chính phủ. Cuối cùng ông ta cũng không phải chỉ là một vị Hoàng đế bù nhìn thôi sao.
Nhưng sự thật đã chứng minh, có một số việc, người tính không bằng trời tính.
Sau 12h đêm ở Đế quốc, sắc mặt của Nhϊếp chính vương và mấy đại Nguyên soái có thể nói là xanh mét!
Cục diện mà họ đã tính toán thiết kế chưa bắt đầu đã hoàn toàn sụp đổ.
Ai có thể nghĩ tới vị Hoàng đế bệ hạ được AI thừa kế chọn lại có thể là vị Nguyên soái Lôi nắm trong tay quân đoàn 7 đứng đầu Đế quốc!
Toàn bộ Đế quốc đều biết Hoàng đế bệ hạ ràng buộc với AI thừa kế trong truyền thuyết có thể chất và tinh thần lực đạt cấp 5S đứng đầu. Điều này cũng có nghĩa Nguyên soái Lôi không chỉ khỏi hẳn trọng thương mà còn tiến thêm một bậc nữa!
Có được quyền lực cao nhất đế quốc, lại có quân đội với sức chiến đấu dũng mãnh.
Dù có nghĩ theo cách nào đi chăng nữa thì đây chính là nốt nhạc phá vỡ bản nhạc vận mệnh của cả đế quốc!
Nhϊếp chính vương có thể không sốt ruột hay sao, mấy đại Nguyên soái có thể không nóng vội hay sao?
Nhưng có nôn nóng tới mức nào thì họ cũng không thể hiện ra ngoài. Họ hạ quyết tâm sẽ yên lặng theo dõi tình hình, ít nhất phải biết trước được những tính toán của Nguyên soái Lôi.
Sau đó họ nhận được tin tức Nguyên soái Lôi sáng sớm đã lái xe huyền phù rời khỏi nhà, hắn có thể sẽ tới khởi động cơ giáp thừa kế.
Vì thế Nhϊếp chính vương và mấy đại Nguyên soái chờ ở cung điện Hoàng gia cả buổi trưa.
Họ muốn nhìn xem cái gọi là cơ giáp thừa kế có mạnh như ghi chép lịch sử đã lưu lại hay không.
Nhưng đợi cả ngày trời mà ngay cả cái bóng của người nọ cũng không thấy.
Khi họ đang phân vân thì cuối cùng, giữa trưa cũng có người đem tới thông tin lịch trình chính xác của Nguyên soái Lôi.
Sáng sớm Nguyên soái Lôi rời khỏi nhà là để tới hồ Thiên Thành ở khu săn bắt câu cá.
Lúc này sao, câu cá ư?
Khóe miệng mấy đại Nguyên soái run rẩy.
Khi họ muốn mở cuộc hội nghị liên hợp thì thấy vị đồng sự này đang cho mèo gặm xương sườn.
Bây giờ lại đi câu cá cho nó...
Thong thả giống như mọi sự việc đều không liên quan gì tới hắn vậy!
Đương nhiên, ngoại trừ Vu Hiểu Thao thì đúng là không ai biết "cái nồi" vô căn cứ một mực chụp lên đầu Nguyên soái Lôi đúng là chẳng có liên quan gì thật.
Mấy vị đại Nguyên soái hít một hơi, không sớm thì muộn thôi, bây giờ họ còn có thể làm gì?
Sau nhiều lần bàn bạc, sẩm tối, nhóm Nguyên soái mới cùng nhau trở về.
Lúc này, sau khi lười biếng nằm ngủ dưới ánh nắng ở vườn sau cả buổi chiều, Vu Hiểu Thao đi tuần tra một vòng cây tiêu nhỏ và cây hành lá khỏe mạnh rồi đi dạo trở về nhà chính của phủ Nguyên soái.
Sau đó, cậu gặp quản gia, mặt đối mặt với người đang dẫn một nhóm Nguyên soái trên hành lang.
Vu Hiểu Thao: ...
Nhìn quen mắt nhưng trẫm không nhớ ra.
Một nhóm đại Nguyên soái: ...
A, chính là con mèo này!
Đây là tấm lá chắn mà Nguyên soái bày ra với bên ngoài - bộ dạng nản lòng thoái chí, mê muội đến mất cả ý chí với một con thú cưng nhỏ bé, yếu ớt, đáng thương.
AI thừa kế không nhịn được, nó đột nhiên cảm thấy lúc này chính là nơi mình có đất dụng võ, vội vàng nhảy ra giới thiệu.
[Thưa bệ hạ tôn kính, những người này lần lượt là Nguyên soái Phong Hướng Minh thuộc quân đoàn 1, Nguyên soái Hàn Cung Lê quân đoàn 2, quân đoàn 3 là ...]
Vu Hiểu Thao lười biếng ngắt lời nó: "... Trẫm cũng không muốn biết."
AI thừa kế câm nín trong 0.0001 giây, dứt khoát từ bỏ việc giới thiệu.
Sau khi Hoàng đế mèo của Đế quốc đối diện với ánh mắt của mấy Nguyên soái trong khoảng thời gian ngắn ngủi, cậu thảnh thơi mà sải bước chân đi tìm Lôi Khải Hoành.
Ngủ trưa một lúc, trẫm đói bụng rồi.
AI thừa kế: Đói bụng sao...
Hoàng đế bệ hạ ngài đã ăn nhiều như vậy vào buổi trưa, ngoại trừ ngủ thì cái gì cũng không làm.
Bụng của ngài e rằng không phải là cái bụng, mà là cái hố đen đi?
Vu Hiểu Thao vừa mới đến lầu một thì thấy Lôi Khải Hoành đang đi từ trên xuống.
Vu Hiểu Thao bước vài ba bước trèo lên, bám vào quần áo Lôi Khải Hoành: "Meo!"
Lôi ái khanh, nửa ngày không gặp như cách ba thu, trẫm muốn ăn tối cùng anh!
Lôi Khải Hoành thành thạo đỡ được cơ thể của mèo nhỏ, giúp mèo nhỏ trèo lên vai hắn.
Nhóm Nguyên soái mắt thấy một quả cầu lông ngồi xổm trên vai đồng sự: ...
Vị đồng sự này dung túng để mèo nhỏ này càn rỡ đến tận trời, hắn không sợ ảnh hưởng đến uy nghiêm hay sao?
Sau đó, họ lại nhìn mèo nhỏ đang dán sát vào bên mặt trái của đồng sự, nghiêng đầu cọ cọ, yếu ớt mà kêu một tiếng: "Meo."
Nhìn xem! Nhìn xem!
Một chủ soái của quân đoàn không thể kết hợp với một quả cầu mềm mại như vậy được.
Muốn nuôi thì cũng nên nuôi sư tử, hổ, báo, hoặc ít nhất cũng nuôi một con chó sói chứ.
Quả nhiên, một tấm lá chắn lừa gạt người!
Lôi Khải Hoành xoa xoa cái đầu của mèo nhỏ, nhìn về phía mấy vị đồng sự đột ngột tới nhà đối diện: "Các ngài Nguyên soái có muốn dùng bữa tối ở đây không?"
Vu Hiểu Thao vèo một cái nghiêng đầu qua, đôi mắt mèo liếc nhìn mấy người bằng nửa con mắt.
Lôi ái khanh thì không tính, hắn là người của trẫm, trẫm muốn nhìn xem ai trong các người muốn cùng trẫm giành đồ ăn!
Sau đó, các Nguyên soái đồng loạt gật đầu, khách sáo nói: "Không mời mà tới, lại còn có thể ăn một bữa cơm, chúng tôi cảm ơn Nguyên soái Lôi."
Vu Hiểu Thao: ...
Trước kia, Lôi ái khanh của trẫm bị các người ám hại đến suýt mất mạng, à không, nói sai rồi, suýt nữa phải khuân vác cả đời.
Bây giờ chẳng qua chỉ là một câu khách sáo mà các người liền tưởng thật, muốn cùng ăn cơm sao?
Mặt mũi các người để đâu? Mặt mũi để đâu?
Vu Hiểu Thao quay đầu kêu "meo" một tiếng, nhân tiện dùng cái đuôi gãi gãi lỗ tai Lôi Khải Hoành, bày tỏ sự không hài lòng.
Lôi Khải Hoành bình tĩnh như thường, vân vê cái tai, khiêng trên vai Quất Tọa nhỏ nhà hắn, cùng nhóm đại Nguyên soái đi thẳng tới nhà ăn ở lầu một.
Trên bàn dài trong nhà ăn đã sớm chuẩn bị xong xuôi, đồ ăn tràn ngập.
Vu Hiểu Thao nhanh chóng liếc mắt nhìn một cái.
May là lão già không dùng mấy cây hành lá ở vườn sau.
Lôi Khải Hoành xoa đầu mèo nhỏ, đặt mèo nhỏ ở trên bàn ý bảo nó cứ tự nhiên.
Vu Hiểu Thao ngồi xổm trên bàn, thu chân lại, ngửa đầu kêu một tiếng với Lôi Khải Hoành: "Meo!"
Lôi Khải Hoành vẫn như trước ưu tiên đặt trẫm lên đầu, trẫm vô cùng thích.
Nhóm Nguyên soái nhìn tình huống: ...
Tuy rằng vị đồng sự này là vị Hoàng đế bệ hạ sắp thừa kế ngôi vị, nhưng để cho một con mèo ngồi cùng bàn ăn với họ thì...
Dù thế nào thì họ vẫn là Nguyên soái quân đoàn, đồng sự đãi khách thế này, có vẻ không ổn cho lắm?
Trong chốc lát, sắc mặt của nhóm Nguyên soái nhìn có phần không tốt lắm.
Mà lúc này, lão quản gia duỗi tay ra, lễ phép nói: "Các vị Nguyên soái, xin mời qua bên này."
Sau đó, nhóm Nguyên soái được mời tới phòng bên cạnh nhà ăn.
Nếu nói nhà ăn kia bố trí vừa thoải mái, vừa đơn giản thì nhà ăn bên này lại đặc biệt tao nhã lộng lẫy.
Đồng thời, trên mặt bàn tinh xảo bóng loáng đã dựa theo số người mà sắp xếp chu đáo dụng cụ ăn uống rồi.
Mấy vị đại Nguyên soái hài lòng, dưới lời mời ngồi của Nguyên soái Lôi đều ngồi xuống.
Sau đó, lão quản gia dẫn mấy người máy vận chuyển loại nhỏ bắt đầu đưa đồ ăn lên.
Sau một phút đồng hồ, trước mặt mỗi vị đại Nguyên soái cũng như Lôi Khải Hoành được đưa lên một phần dịch dinh dưỡng loại mới nhất.
Nhóm đại Nguyên soái nhìn chủ nhà Nguyên soái Lôi tao nhã mở dịch dinh dưỡng ra.
... Sự đối đãi này, nhìn thế nào cũng cảm thấy được không bằng cả con mèo kia?