Chương 104-2

Editor: Tuyết thu 247

Vài năm trước các gia tộc thế lực rất lớn, nên làm việc rất ngang tàng, đặc biệt những người không có năng lực được dòng tộc cử lên, chó cậy thế chủ làm không ít chuyện xấu xa. Trước đó cũng có người tố cáo bọn họ, chưa đi đến nha môn Thuận Thiên Phủ đã bị thu thập, những việc như vậy từng có không ít, có người sưu tập chứng cứ, trước đó cũng chưa có cơ hội lấy ra tới, đợi chờ chính là lúc này.

Trên quan trường chính là như vậy, cảm thấy phần thắng không lớn ngươi liền chịu đựng đừng ra tay, một khi ra tay phải làm hắn không có cách nào xoay người, cho hắn cơ hội người mệt mỏi sau này là ngươi.

Lần này chính là, quốc trượng tạm thời rời khỏi triều đình, người đối diện đều cảm thấy còn không nguy hiểm, liền thừa cơ. Bọn họ cho người viết sổ con, viết ra các tội lỗi của nhà mẹ đẻ Hoàng hậu mấy năm nay gây nên, trình đến trước mặt hoàng thượng.

Hoàng Thượng xem xong liền tức giận, ngày hôm sau lâm triều liền phải hỏi tội.

Quốc trượng đã rời khỏi triều đình, hiện giờ ở trong triều chỉ có đại ca của Hoàng Hậu, Càn Nguyên Đế cho thái giám tổng quản tự mình đem tấu chương để trước mặt hắn, kêu hắn nhìn xem, xem xong nói sao lại thế này.

Còn nói gì?

Hắn xem xong chân mềm nhũn, thình thịch liền quỳ xuống.

Chỉ cần quét liếc mắt một cái liền biết người trình tấu chương đã nhìn chằm chằm bọn họ thật lâu, nơi này thậm chí còn ghi rõ từng án có phóng hỏa gϊếŧ người, lại có chèn ép dân lành, mua bán chức quan..

"Trẫm đang đợi ngươi giải thích."

Hắn cũng muốn giải thích, muốn nói là bị bôi nhọ lại không dám, người ta nếu trình tấu chương liền nhất định có nắm chứng cứ, một khi bị vạch trần, chính là khi quân.

Nếu là có quốc trượng ở đây, thế cục có lẽ không như vậy, cố tình quốc trượng không ở triều đình.

Đại ca Hoàng Hậu hắn nghẹn nửa ngày, chỉ khô cằn nói câu không biết. Hoàng đế nhưng thật ra không bức hắn nhận tội, hắn đem việc này chuyển giao cho tam pháp tư, điều tra rõ chuyện trước đây, đã điều tra xong chiếu quy củ mà làm.

Chiếu quy củ làm ý tứ là sẽ không khoan dung, gia tộc Hoàng hậu lục tục có người tới cầu, nói là thuộc hạ không quy củ, bọn họ sẽ nghiêm trị, thỉnh Hoàng Thượng giơ cao đánh khẽ tha lần này, về sau tuyệt không tái phạm. Nói xong lại bắt đầu giúp hoàng đế nhớ lại lúc hắn tứ cố vô thân, hậu tộc bỏ sức lực vì hắn nhiều ít.. Không đề cập tới chuyện xưa còn đỡ, nhắc tới tới Càn Nguyên Đế ngược lại càng không thoải mái, làm hoàng đế ai cũng không muốn nhớ lại nhưng năm tháng bị đại thần chi phối, hắn hiện giờ đều cảm thấy nghẹn khuất, càng đừng nói mấy năm trước.

Bọn họ cầu nửa ngày, đổi lấy một câu: Không xử tội liên đới cũng đã là khai ân, ngươi còn trông cậy vào tha tội hay sao?

Cái này trong tộc lại bị xử trí một đám, tuy rằng phần lớn là dòng bên, phần lớn không có tiền đồ, phần lớn là chơi bời lêu lổng ăn chơi, rốt cuộc cũng là người trong tộc của Hoàng Hậu nương nương. Từ trước người khác đi theo ngươi, đó là bởi vì ngươi ăn thịt người khác có thể ăn canh, hiện tại hắn bị xử trí ngươi bả vệ không được, khiến người khác không lạnh tâm?

Hai năm trước bởi vì có Thái Tử, hậu tộc đoàn kết thành một sợi dây thừng, thật sự đoàn kết.

Hiện tại liên tiếp hai lần trọng phạt khiến bọn hắn xẻ năm xẻ bảy.

Dòng bên và những quan viên đã dựa vào đây lại có ý muốn thoát ly, chuyện này còn chưa nói, thậm chí còn có nhà đến khóc nháo, hỏi ngươi vì cái gì không bảo vệ nhi tử của ta, đó là con vợ cả của họ.

* * *

Bất quá hai tuần sau, hậu tộc bắt đầu lụn bại, ca ca Hoàng Hậu sốt ruột đến thượng hỏa (nóng trong người), trách muội muội không chăm sóc Thái Tử cho tốt, nếu không xảy ra ngoài ý muốn kia, bọn họ làm sao đến nỗi bị động như thế? Nếu Thái Tử không bị thương, triều đình có bất luận cái gì bọn họ cũng có thể bức vua thoái vị.

Cho dù Thái Tử mới hai tuổi, kia cũng là chính thống.

Hiện tại đâu, Hưng Khánh dù mang danh hiệu Thái Tử lại không còn dùng được, bọn họ liền ăn hai lần lỗ nặng, thế lực dần bị mất đi, lại không thể phản kích.

"Sớm nên nhìn ra hoàng đế là người bạc tình quả nghĩa, ta giúp hắn còn chưa đủ nhiều? Hắn thế nhưng nửa điểm tình cảm cũng không cho!"

"Liền không nên kéo dài lâu như vậy, kéo dài tới hôm nay, đại thế đã mất."

"Làm sao bây giờ? Hiện tại phải làm sao bây giờ?"

"Phụ thân ngài mau nói một câu a!"

Quốc trượng sắc mặt cũng rất khó xem, hắn răng đều cắn nát: "Trách ta xem thường hắn, lúc này chúng ta thua, còn có thể làm sao bây giờ? Nhẫn nại đi."

"Nhẫn?"

"Không sai, đều nhẫn nại cho ta, nhịn không nổi liền chờ bị hắn một lưới bắt hết."

"Vậy chúng ta phải chịu lỗ nặng như vậy sao? Cái gì đều không làm?"

Quốc trượng cầm chén trà lên, mở nắp chén trà, lại không uống, bỏ xuống. Hắn nói qua hai ngày nữa cùng lão bằng hữu tâm sự, để cho bọn họ biết Hoàng Thượng không đơn thuần chỉ là là muốn đối phó hậu tộc, hắn là muốn đem người cản tay hắn một lưới bắt hết, ai cũng đừng vui mừng quá sớm.

Trong lúc này Hoàng Hậu đã nháo qua vài lần, Càn Nguyên Đế căn bản không muốn thấy nàng.

Không muốn thấy, cũng không đi gặp, hoàng đế đoán được quốc trượng sẽ không trực tiếp thúc thủ chịu trói, hắn (quốc trượng) nhất định sẽ ngáng chân, hắn phải thương nghị đối sách.