Quyển 1 - Chương 11: Quy tắc chung của mười hai Thánh Kỵ sĩ
“Sun rốt cuộc có phải là Supreme Dragon?”
Một hàng chữ to dán ở chính giữa phòng hội nghị. Để tránh tai mắt người khác, phòng hội nghị này ngay cả đèn cũng không thắp, trên bàn dài bên trong ngồi theo mười một vị kỵ sĩ, sắc mặt và bóng dáng mỗi một người đều chôn trong bóng tối.
Trong đó một tên kỵ sĩ đầu tiên lên tiếng: “Mặc dù Thái Dương kiếm pháp của Sun knight luôn luôn sử dụng một cách loạn cào cào, khiến người gần như nhận không ra đó là Thái Dương kiếm pháp, chẳng qua làm sao có thể gạt được Blaze…”
Một kỵ sĩ khác lập tức ngắt lời người trước: “Không! Tôi chưa từng nói qua Supreme Dragon chính là Sun, sau này tôi cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận Supreme Dragon chính là Sun.”
“Cho dù phải, tôi khuyên các cậu cũng coi như không phải.” Một giọng nói trầm thấp mà chứa đầy uy nghiêm vang lên, giọng nói này vừa vang lên, mọi người hình như đều có chút kiêng sợ.
“Mặc dù chúng ta luôn tuân thủ nguyên tắc Sun knight chính là ánh sáng cùng chính nghĩa, chẳng qua lần này cậu ta thực sự rất quá phận rồi, ngay cả tử linh ma pháp cũng sử dụng ra, chẳng lẽ không cần phải khuyến cáo cậu ta một chút.”
Nghe vậy, mọi người bắt đầu bảy mồm tám lưỡi bàn tán.
“Nhưng, cậu ta học cũng học biết rồi, cậu muốn khuyến cáo cậu ta cái gì chứ? Học biết rồi lại quên không đi.”
“Ít nhất khuyến cáo cậu ta không được học đến vong linh ma pháp cấp cao trở lên.”
“Đồ ngốc! Bắt cậu ta cả đời đều không được dùng tử linh ma pháp, cũng không được dùng ma pháp mới đúng, kỵ sĩ mà dùng ma pháp cái gì hả!”
“Cho xin đi! Cậu cũng không phải không biết kiếm thuật của Sun có bao nhiêu tệ hại, cậu bảo cậu ta không được dùng tử linh ma pháp, thậm chí không được dùng ma pháp, cậu ta biết đâu hai ngày sau đã bị người một kiếm chém chết rồi.”
“Nói phải…”
Knock knock knock!
Có tiếng gõ cửa đột ngột, mọi người đều lặng xuống quay mặt nhìn nhau, không biết có nên trả lời hay không.
“Vào đi.” Cuối cùng người lên tiếng vẫn là vị kỵ sĩ có giọng trầm thấp uy nghiêm kia.
Cửa được mở ra, lượng lớn ánh sáng mặt trời xuyên vào phòng hội nghị tối tăm, người tiến vào cũng giống như ánh sáng mặt trời, tóc vàng rực rỡ, nụ cười sáng ngời, sẽ không ai đem con người sáng chói này liên tưởng cùng một chỗ với bất cứ sự vật tối tăm nào.
Mà người này có cái danh hiệu hoàn toàn tương thích với vẻ ngoài của mình——Sun knight, anh ta cười nhìn xung quanh, như thể không có nhìn thấy cái tiêu đề “Sun rốt cuộc có phải là Supreme Dragon?” được dán trên tường này.
Sun knight mang biểu tình thành tâm tràn đầy áy náy, dùng giọng xúc động nói: “Các anh em Thánh kỵ sĩ thân ái nhất của tôi, Sun vô cùng xin lỗi đã làm gián đoạn hội nghị bí mật của mọi người, quấy nhiễu mọi người trao đổi thật sự là cái tội không thể tha thứ!”
“Nhưng Sun thực sự không thể nhịn được muốn chia sẻ phép màu mà thần Ánh Sáng đã ban tặng với anh em của tôi”
Trên khuôn mặt Sun knight lại tràn đầy hân hoan: “Sun vừa nhận được chúc phúc của thần Ánh Sáng, cuối cùng đã hiểu được ý nghĩa thực sự của thuật cải tử hồi sinh, A! Ngay cả Giáo Hoàng bệ hạ cũng không nhịn được vui mừng khôn xiết, sau này các anh em có thể vô tư chiến đấu với tà ác, không cần lo bị trọng thương nữa, Sun tin rằng, chỉ cần đầu lâu của các vị anh em vẫn còn, Sun cũng có thể cứu các vị trở về từ trong tay tử thần!”
Nói đến đây, kiểu nói chuyện hân hoan của hắn thay đổi, lại cảm thán thở dài: “Ôi! Chỉ tiếc là cải tử hồi sinh thuật là một cái thần thuật hết sức không ổn định, thật không biết khi nào sẽ thành công, khi nào sẽ thất bại đây! Nếu pháp thuật bởi vì “không rõ nguyên nhân” mà thất bại, khiến cho vị anh em nào đó mất đi cơ hội sinh tồn, vậy Sun sẽ cảm thấy rất đau buồn không thôi.”
“…” Mọi người tiếp tục yên lặng.
“Chia sẻ xong tin vui này, Sun sẽ không quấy nhiễu anh em trao đổi về lòng nhân ái của thần Ánh Sáng nữa, hy vọng các anh em trò chuyện được vui vẻ.”
Mang nụ cười nồng đậm đến có chút khủng bố, Sun knight chậm rãi đóng lại cánh cửa, trong phòng lại lần nữa khôi phục bóng tối, phòng hội nghị sau một lúc yên lặng trong bóng tối, mới có người miễn cưỡng lên tiếng hỏi:
“Vừa rồi…Đó là dụ dỗ sao?”
“Không! Đó là uy hϊếp.”
Jugde knight chầm chậm đứng lên, quyết định rời khỏi cái hội nghị vô nghĩa này, chỉ tốt bụng hạ một câu khuyến cáo: “Tôi xin khuyên các cậu, Sun knight của chúng ta ngay cả quốc vương cũng đã dám bày kế hãm hại, nếu không có vượt qua địa vị của quốc vương, tốt nhất đừng tùy tiện chọc hắn.”
Storm knight cũng đứng lên theo, uể oải bổ sung: “Hơn nữa hắn còn tinh thông cải tử hồi sinh thuật mà ngay cả Giáo Hoàng cũng không biết, tinh thông thần thuật, tinh thông ma pháp, tinh thông tử linh ma pháp, đằng sau còn có một lão sư mệnh danh “Sun knight mạnh nhất trong lịch sử” chống lưng, hơn nữa chắn chắn còn có một lão sư là tử linh pháp sư, tiện thể nói thêm, có lẽ còn có một bạn tốt chí cốt là Death Lord.”
May là kiếm thuật của hắn không phải tệ hại bình thường… Mọi người yên lặng nghĩ thầm.
“Khỉ gió! Hắn rốt cuộc là Sun knight hay là tà ác đại ma vương?” Earth knight sắc mặt xanh xám gầm lên.
Leaf knight cười hơ hơ nói: “Earth à, chẳng lẽ cậu quên rồi, từ nhỏ đến lớn, lão sư của chúng ta là thế nào dạy chúng ta sao?”
♦♦♦♦
“Hãy nhớ, con trai, bất luận dưới tình huống nào, Sun knight đều là hoàn mỹ!”
Bổ sung rõ: “Con trai, cho dù con vô tình phát hiện chỗ không hoàn mỹ của Sun knight, trừ phi con muốn tự mình thể nghiệm chỗ không hoàn mỹ của hắn, bằng không, con tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn thừa nhận hắn là hoàn mỹ.”