Tiêu Mộ Tuế đi thay một chậu nước nóng mới, anh muốn tự lau thân trước nên cậu ôm hòm thuốc đến rồi cẩn thận xử lý vết thương sau lưng. Sau lưng có vài vết thương nhỏ, vừa thoa thuốc, Tiêu Mộ Tuế vừa nhẹ nhàng thổi, khiến cho Trần Dã không chịu được mà cách xa cậu một khoảng.
Nửa người dưới cũng để cho anh tự lau, Tiêu Mộ Tuế đỏ mặt đi ra ngoài, cậu không biết Trần Dã sau lưng mình cũng đang dùng ánh mắt nhìn chằm chằm con mồi để nhìn bóng lưng mình. Đợi thêm hai mươi phút, Tiêu Mộ Tuế mới ôm thùng nước ngâm chân đến để cho anh ngâm chân một chút.
Làm những việc này xong, Tiêu Mộ Tuế ôm quần áo cũ nát của anh ném vào máy giặt, bấm nút giặt và sấy rồi mới bắt đầu thu dọn đồ của mình. Trong tủ lạnh có thức ăn mà quản gia đã nấu sẵn, chỉ cần hâm lại một chút là có thể ăn. Tắm rửa xong, Tiêu Mộ Tuế bưng trái cây cắt sẵn và canh nóng đến gõ cửa phòng Trần Dã rồi hỏi anh có muốn ăn khuya không, nhưng Trần Dã đã từ chối.
Tiêu Mộ Tuế cũng không giận, cậu ôm đồ ăn đến phòng khách bên cạnh phòng ngủ, vừa ăn vừa xem tập mới của bộ phim. Sau khi ăn xong, cậu cho chén đũa vào máy rửa bát, rồi lại trở về phòng khách để tiếp tục lắp tàu chiến. Tối nay tâm trạng của cậu rất vui vẻ, tốc độ lắp ghép cũng nhanh hơn một chút, có thể là vì mèo hoang nhỏ của cậu đang ngủ bên cạnh. Cuối cùng Tiêu Mộ Tuế nằm ngủ trên ghế sô pha trong phòng khách, trong mơ cậu thấy mẹ nhẹ nhàng vuốt ve vầng trán cậu và khẽ ngâm nga khúc hát ru.
Tiêu Mộ Tuế rất to gan, kể từ khi Trần Dã tạm thời ở nhà cậu, cậu đã dựa vào quần áo của Trần Dã mà báo kích cỡ cho dì Tiểu Thịnh để các chị em gái trong công ty của dì làm thêm một vài bộ quần áo mới. Cậu nghĩ đến vết thương ở bắp đùi của Trần Dã nên nói các chị gái may quần thể thao là được. Quần thể thao tương đối rộng rãi, rất tiện cho anh.
Cậu cũng mua thêm rau của và vài loại thịt, nói với anh là nếu muốn tự nấu cơm thì cứ nấu, còn nếu không muốn nấu thì gọi món ăn qua số điện thoại của nhà hàng được dán trên tủ lạnh. Ngay cả Tiêu Mộ Tuế cũng không biết nhà hàng của dì Tiểu Miêu có thể nấu được món nào, cho nên cậu đã viết một tờ thực đơn, tất cả đều là những món cậu đã từng ăn khi đến nhà hàng, một vài món ăn nhẹ và món tráng miệng. Cậu viết đầy cả một tờ giấy A4, rồi dán trên tủ lạnh để cho Trần Dã tự lựa chọn.