Chương 2

Đó là Hứa Minh Huy, đại thiếu gia của nhà họ Hứa, cũng là vị hôn phu của cô.

Vì Tɧẩʍ ɖυận Nghi luôn phân biệt rõ ràng giữa công và tư, trong giờ làm việc cô không bao giờ tiếp đón hay giải quyết bất kỳ chuyện riêng tư nào, nên rất nhiều rắc rối kỳ quặc luôn chọn thời điểm cô nghỉ ngơi mà tìm đến.

Nhìn người đàn ông trước mặt đang đầy giận dữ, như muốn chất vấn mình.

Tɧẩʍ ɖυận Nghi trong lòng thầm thở dài, kêu xui xẻo, nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười dịu dàng lịch sự, nhẹ nhàng hỏi: "Minh Huy, anh có chuyện gì sao?"

Cô là một người phụ nữ mạnh mẽ, luôn nỗ lực hết mình để làm tốt mọi việc, không chỉ là người kế nghiệp của Thẩm thị, mà còn là vị hôn thê trên danh nghĩa của Hứa Minh Huy.

Có câu: "Đưa tay đánh không lại mặt cười..."

Dù trong lòng có ghét một người đến đâu, gặp mặt vẫn phải giữ vẻ lịch sự, đó là quy tắc ngầm và phép lịch sự tối thiểu trong vòng tròn xã hội của họ.

Nhưng hiển nhiên, Hứa Minh Huy không hiểu quy tắc này.

"Tɧẩʍ ɖυận Nghi, cô bớt giả bộ ở đây đi!" Hứa Minh Huy nhìn cô, ánh mắt lạnh như băng, giận dữ quát lớn: "Cô nói đi, việc chặn hết công việc của Y Y, làm cô ấy không có việc làm, rồi còn đưa cho cô ấy một đống tiền để sỉ nhục, có phải do cô làm không?"

Vị thiếu gia họ Hứa này chính là vết nhơ và trò cười duy nhất trong cuộc đời thành công rực rỡ của Tɧẩʍ ɖυận Nghi.

Lý do thì đơn giản, bởi vì vị hôn phu trên danh nghĩa của Tɧẩʍ ɖυận Nghi, không chỉ là một đại thiếu gia sinh ra trong nhung lụa mà còn là kẻ u mê tình yêu tột độ.

Mặc dù đã có hôn ước, nhưng Hứa Minh Huy chẳng hề quan tâm đến danh dự của hai gia đình, công khai câu chuyện tình yêu với cô bạn gái ngôi sao nhỏ của mình, làm náo loạn khắp Cảng Thành, khiến ai ai cũng biết.

Cô bạn gái nhỏ đó không những không có chút tự giác nào về việc chen vào một cuộc hôn ước, mà còn rất thích xuất hiện trước truyền thông để khoe khoang về mối tình ngọt ngào, say đắm của họ... khiến Tɧẩʍ ɖυận Nghi, vị hôn thê chính thức, bị mất mặt và trở thành trò cười cho thiên hạ.

Tɧẩʍ ɖυận Nghi đã không còn nhớ nổi mình đã dọn dẹp đống rắc rối cho cặp đôi uyên ương này bao nhiêu lần rồi.

Thế nhưng, Hứa Minh Huy lại chẳng hề biết ơn, không những không cảm thấy bạn gái mình có lỗi, mà còn nhiều lần đứng ra chất vấn Tɧẩʍ ɖυận Nghi để bảo vệ cô bạn gái đó.

Trong lòng, Tɧẩʍ ɖυận Nghi sớm đã xem vị hôn phu của mình là kẻ ngốc, nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười gật đầu: "Đúng, là tôi."

"Quả nhiên là cô, tại sao cô lại làm thế? Tại sao lại nhằm vào Y Y như vậy?" Hứa Minh Huy, sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, lập tức nghiến răng nghiến lợi, nhìn Tɧẩʍ ɖυận Nghi đầy oán hận.

Rõ ràng anh ta đã coi cô là thủ phạm ngăn cản mình và Y Y trở thành một cặp.

"Chuyện là thế này, Minh Huy." Tɧẩʍ ɖυận Nghi giữ nguyên nụ cười, vuốt nhẹ chân mày, dù biết Hứa Minh Huy chắc chắn không muốn nghe, cô vẫn nhẹ nhàng giải thích: "Anh cũng biết, thời gian này là giai đoạn hợp tác quan trọng của hai gia đình chúng ta và cũng là thời điểm tôi bận rộn với công việc. Bạn gái của anh... quá thích xuất hiện trước truyền thông và nói những điều không nên nói..."

"Để ngăn cô ấy nói lung tung, cũng như không để giới truyền thông có cơ hội bịa đặt những chuyện không có về hai nhà chúng ta, tôi đành phải tạm thời không để cô ấy phát ngôn trước công chúng." Tɧẩʍ ɖυận Nghi nhàn nhạt nói tiếp: "Để bù đắp cho những tổn thất của cô ấy trong thời gian không làm việc, tôi đã đưa cho cô ấy một số tiền lớn, vượt xa thu nhập cô ấy có thể kiếm được trong thời gian đó."