Chương 50: Thời gian

Thoáng cái đã qua.

---------------------------

" Này là như thế nào?"

Biết được tin đã là rạng sáng hôm sau, qua một đêm cả hai chị em nhà họ Kim vắng mặt, Kim Joong Ki cùng vợ vì lo lắng rốt cuộc phải gọi điện cho con gái. Nào ngờ nghe được Jennie nói đang ở bệnh viện, lúc ông bà sợ hãi chạy tới thì kết quả liền thấy một thân không phải con gái bị làm sao, mà chính là cháu gái băng bó nằm trên giường.

" Kia..."

Chính là không biết mở lời từ đâu.

" Trời ơi. Lisa làm sao ra nông nỗi này?"

Không giống Kim Joong Ki bình tĩnh, Kim mẹ khi vừa nhận biết người kia thì kìm không được xúc động mà khóc như mưa. Bà ở một bên cạnh giường nức nở, mà sợ hãi đến run rẩy đôi tay.

" Mẹ, mẹ bình tĩnh lại a."

Vội giữ lấy bả vai Kim mẹ, Jennie với hai người chưa kịp gì giải thích thì đầu não đã bị mẹ cô làm rối cả lên. Thành ra Jennie cũng quýnh chân tay, cô chỉ mong unnie sớm trở lại là tốt rồi.

" Con bảo mẹ bình tĩnh làm sao hả?"

Bởi bị ôm nên vô lực khóc nấc, Kim phu nhân hống giận con gái nào còn giữ được bình tĩnh.

"Cục...hức..cục cưng trên đầu quấn đầy băng đây?"

Ngón tay cư nhiên run run chỉ, Kim mẹ là không thể tin vào mắt mình nữa. Hai mắt bà không nhiều lệ, song khóc ròng chẳng nhịn mà hướng về chồng mình phía sau.

" Được rồi, mình đừng khóc nữa. Trước tiên nghe con nó nói."

Bắt gặp ánh mắt của người kia mà tiến tới, Kim Joong Ki vươn tay đoạt vợ từ chỗ con gái về. Nhè nhẹ an ủi, sau ông mới dằn xuống đau lòng hướng Jennie.

" Đã xảy ra chuyện gì?"

" Thật ra..."

Cố tình kể không quá chi tiết, Jennie thoạt là qua loa đã gần hai mươi phút sau. Kỳ thật không muốn ba mẹ mình đau lòng, nhưng cô cũng vẫn không giấu giếm nói ra tấm lòng của Lisa.

Con bé, làm tất cả đều vì Kim gia mà.

" Ba mẹ?"

Mất một lúc Jisoo mới trở lại, nàng thấy ba mẹ Kim thì có chút sửng sốt, song đồ ăn còn ở trên tay, nàng mím môi nhẹ bước đi vào.

" Hức. Jisoo."

Chờ Jisoo đặt lên bàn bữa sáng, nàng chưa kịp nhìn tới ba mẹ thì mẹ Kim từ đâu đã nhào tới.

" M...mẹ?"

Không biết đột ngột xảy ra tình huống này, hai tay nàng có chút cứng nhắc không biết để đâu? Bối rối hiện trong mắt hướng Jennie dò xét, bả vai nàng ngay sau đó đã nhận về ẩm ướt, mà l*иg ngực cũng nghe được thủ thỉ thanh âm nức nở.

" Jisoo. Mẹ, mẹ xin lỗi."

Thức thời hiểu ra cái gì, nàng nâng cánh tay phủ lên lưng mẹ, trong lòng lại không tránh khỏi nhói lên.

" Mẹ, con không sao."

[...]

Đoạn thời gian khó khăn nhất rốt cuộc qua đi, nửa tháng sau Lisa được đưa về Kim gia tiếp nhận theo dõi tại nhà. Hàng ngày sẽ có bác sĩ giỏi nhất tới xem xét, chỉ là bệnh nhân vẫn thế hôn mê bất tỉnh.

" Lisa, con biết không? Hôm nay trời thực đẹp nha. Hoa dưới vườn lại thêm một lứa nữa nở rộ, khách của ngoại mỗi lần tới đều không ngớt ngắm nhìn nga."

Ngưng một lát không có ai trả lời, nàng dịch tới chỉnh lại chăn mỏng trên bụng Lisa. Nâng tay khẽ chạm lên gương mặt đã tháo đi băng gạc của cô, nàng tuy cảm nhận được mềm mại còn đó, nhưng nhợt nhạt vẫn thế chưa hồi.

" Cho nên con phải nhanh lên thức dậy. Cùng mẹ lại chăm sóc vườn hoa của chúng ta. Được không, Lisa?"

Nụ cười yếu ớt nhẹ dâng, tay nàng ở bàn tay cô nắm chặt thêm một chút, lại cúi đầu hôn xuống bờ môi hơi thiếu sắc của cô.

" Lisa, mẹ rất nhớ con."

Mẹ phải làm sao đây?

" Tiểu thư, tôi vào được chứ?"

Bên ngoài đột nhiên truyền tới âm gõ cửa, Jisoo từ gục trên vai cô mà ngồi dậy. Hít hít cánh mũi, nàng nhanh lau đi nước mắt mới nói vọng ra.

" Cửa để mở, vυ" vào đi."

Chờ khi Im vυ" tiến vào, nàng đã ngay ngắn ngồi lại trên ghế sát đầu giường. Bởi vì qua bữa sáng nên không thể cùng Lisa nằm nữa, nàng giống hàng ngày sẽ chỉ lặng ngồi như thế "Tâm sự" với Lisa. Im vυ" nuôi dĩ nhiên đã quen bức tranh này, bà nhìn thân thể yếu ớt của nàng mà không khỏi nặng tâm. Nhưng vì trước mắt còn có việc cần thông báo, bà đành mở miệng đánh tan yên tĩnh này.

" Tiểu thư, có Bae luật lại sư tới."

Một cái lại vang lên không mấy lạ lẫm, nhưng hàng mi vẫn không tự chủ nhíu khẽ.

" Dẫn cô ấy lên là được rồi."

Hẳn là không vui âm điệu mà nói, nay đã là lần thứ bao nhiêu Bae Irene ghé qua? Nàng không lầm thì chẳng dưới mười lần tới. Dẫu biết người ốm có người thăm là bình thường chuyện, thế nhưng mỗi lần nhắc đến Bae Irene, nàng lại là không mấy cao hứng.

[...]

Tiếp nhận lời đại tiểu thư đi xuống, Im quản gia không ngờ tâm tình được cải thiện. Khóe môi nhịn không nổi cong cong, mới đó bà làm sao không hiểu cái biểu tình của cô chủ đây?

Nàng rõ là ghen mà.

[...]

Thời điểm cuối thu đã đi qua, ngày đầu tiên trong tháng 12 mang cho người ta cảm giác lành lạnh, khách lên chiếc sơmi mỏng manh, Kim Jennie đứng tại ban công khẽ rùng mình. Cô thế mà không nghĩ hiện tại mới là mùa đông.

Chẳng lẽ đó tới giờ vỏn vẹn có nửa năm?

Bởi vì Jennie trong lúc đấy, đã tưởng thật lâu liền mấy năm rồi.

" Jen."

Đang miên man thời gian sao quá chậm, phía sau cô được một vòng tay chợt bao lấy. Nhưng Jennie không có giật mình, cô tất nhiên biết người kia là ai.

" Sao lại ra đây? Ngoài này lạnh lắm."

Khẩn chương quay lại nhìn nàng lộ ra cái đầu, Jennie bởi vì lo Chaeyoung cảm lạnh nên hai tay vội bán lấy eo kéo nàng vào lòng. Mà tinh tế ngón tay truyền tới mềm mại, đầu cô choang choang xác thực nàng trên người không mặc gì?

" Em."

Nửa lời nói ra nghẹn ở cổ, trước mắt là khuân mặt nàng phiếm hồng đã nhanh chôn ở hõm cổ mình. Trong lòng Jennie cư nhiên gợn sóng, nàng như thế này khiến cô muốn trêu chọc một phen.

" Em đây là đang câu dẫn tôi hửm?"

Ghé sát tai nàng cắn một cái. Rõ ràng ban đầu chủ định là ý xấu, chính Jennie không ngờ lúc giọng nói hạ xuống lại không tự chủ khàn khàn. Biết bản thân quá dễ vì nàng mà động tình, Jennie trách mình không có tiền đồ, nhưng cô cũng không muốn kiềm chế, móng vuốt thuận theo cảm xúc đã rơi xuống vòng ba của nàng.

Nắn nắn.

Rùng mình bởi kí©h thí©ɧ toàn thân, tay Chaeyoung khẽ đẩy ra người xấu xa kia. Đủ khoảng cách há miệng cắn mạnh, nàng khiến cằm cô in dấu phải kêu đau.

" Kia không phải quần áo hôm qua bị ai đó xé!"

Sau khi cắn uất ức lên tiếng, nàng còn chưa xử lý cô đâu. Làm sao không thương tiếc làm hư quần áo nàng mới mua a?

Ách. Ra là thế.

Hóa lại lỗi ở chính mình, Jennie lạc mắt nhìn về trong phòng lộn xộn. Chuyến này là hai người đi công tác, cô cùng nàng sau khi rời lễ ra mắt sản phẩm mới liền trở về khách sạn. Sau đó kí©ɧ ŧìиɧ kéo tới từ cửa vào phòng ngủ, hành lý cả hai cư nhiên chưa sắp xếp còn ở ngoài phòng khách. Cho nên nàng đây là đang oán trách cô đêm qua quá tình làm hỏng đồ?

Một mặt Jennie suy nghĩ đúng trọng điểm, nhưng là ngoài mặt vi lăng không lộ ra rất dễ làm người ta hiểu lầm. Vì thế Chaeyoung coi gương mặt không biểu tình của cô, lòng nàng thầm đoán Jennie vờ điếc, do đó tâm tình nàng cũng muốn sinh khí.

" Yah. Kim...ưʍ."

Chỉ là nàng chưa kịp sinh khí, toàn bộ lời oán trách đã bị người kia nuối trôi. Ở miệng lưỡi giao du câu dẫn, nàng thế nhưng nhanh mềm nhũn mặc người kia đem về giường.

[...]

" Con còn không chịu nghỉ?"

Thấy con gái bước ra từ phòng tắm dã diện áo khoác lông cùng quần tây , Kim mẹ nhíu mày rời ghế đi tới trước mặt nàng. Bà nhớ trước đó mấy ngày kêu nàng nghỉ ngơi tốt, nhà hàng là không cần ngày nào cũng có mặt, thế nhưng Jisoo vẫn cứ không nghe. Kết quả đêm qua nàng cảm mạo, ấy vậy mà sáng nay vẫn muốn đi làm ư?

" Mẹ, con không sao."

Mắt nhận được trìu mến quan tâm, Jisoo thế nào không hay mẹ Kim lo lắng sức khỏe nàng. Chỉ là nàng cảm thấy bản thân thực không vấn đề, cảm mạo đêm qua cũng chỉ có vài cái hắt xì thôi mà.

" Cái gì không sao? Lisa còn như vậy, con muốn đổ bệnh."

Chỉ về giường lớn cao giọng hẳn lên, Kim mẹ cũng là lo ngại nàng quá sức đi. Mỗi ngày bồi Lisa tự chuyện trò tới khuya, nàng sáng sớm đi làm sẽ ổn sao?

" Mẹ..."

Ngắt lời cùng nắm lấy tay Kim mẹ, Jisoo chuyển mắt hướng tới người trên giường, khóe miệng nhẹ cười không chút gượng, nàng buông lời nho nhỏ.

" Con không sao."

" Con. Được rồi. Vậy lát phải để tài xế Yang lái đi."

Thở dài mà chỉ dám lặng trong lòng, Kim mẹ trở ngược vỗ vỗ tay nàng rồi đi ra ngoài.

Jisoo cứ như vậy gắng kiên cường, bà cũng không biết phải làm sao nữa.

" Lisa, mẹ đi làm đây. Con ở nhà chờ mẹ chở về nha."

Cho người say ngủ một nụ hôn tạm biệt, ánh mắt nàng ôn nhu dừng trên gương mặt ấy thật lâu. Lâu đến nỗi nhìn không được phía dưới ngón tay khẽ động, nàng hướng chán cô thêm mộ nụ hôn mới nắm túi xách ra ngoài.

" Quản lý."

" Hi bà chủ."

Mới đặt chân tới cửa đã nghe bên trong lộn xôn tiếng nói, Jisoo nương ánh mắt hướng hai người phát ra âm thanh mà đi tới.

" Cậu cũng quá rảnh rỗi?"

Chẳng kiêng nể liếc Sooyoung một cái, lại thấy bên quầy Kang Seulgi mặt đỏ cúi đầu, nàng lắc đầu nhưng trong lòng thầm cười. Đây không phải lần đầu nhà hàng của nàng bị quấy nhiễu, Park Sooyoung kể từ vài tháng trước đã tích cực xuất hiện ở chỗ này từ rất sớm rồi. Kia còn không phải vì ai mà tới?

" Ay nha, nào có rảnh rỗi."

Làm sao nghe không ra ngữ điệu nàng của trách, Park Sooyoung bộ dạng lấy lòng toe toét cười.

" Mình là tranh thủ giúp cậu nha."

" Tốt. Mình còn không hiểu cái tranh thủ của cậu chắc?"

Tranh thủ sẽ liền một ngày sao?

"Liệu đừng gây phiền phức cho người ta."

Chút xíu trừng mắt cảnh cáo, nàng vẫn là không hy vọng tên này gây rắc rối cho nhân viên của nàng. Ai ở đây không biết, Kang Seulgi vì sự có mặt của Park Sooyoung mà lỡ tay làm bể mất mấy chục cái cốc của Lyn rồi.

Haizz~ Người ta yêu mà nàng lại tổn thất.

" Tuân lệnh bà chủ. Haha."

Nửa buổi sáng buổi sáng quán xuyến xong một lượt, Jisoo cầm lấy sổ sách tiến tầng 2 đi lên, như thường lệ nàng sẽ ở đó tới lúc ra về.

***

Mở cửa vào là căn phòng nho nhỏ, bên trong mọi thứ được xếp rất ngăn nắp. Có giường có tủ, cũng không phải cái gì phòng quản lý, nàng đơn giản chỉ lấy nó làm phòng nghỉ cùng làm việc. Ở một góc là chiếc bàn nhỏ, nàng bước lại đem giấy tờ đặt xuống. Kìm thở dài nhìn vào những con số, Jisoo như thế lại không khỏi phiền muội.

Lyn gần đây đã muốn ít khách đi.

Rõ ràng chính mình đã cố gắng chuyên tâm, nàng không nghĩ việc kinh doanh lại ngày càng đi xuống.

" Kia đã cố bao nhiêu phần?"

Lẩm bẩm khóe môi, nàng tự hỏi đặt bút kiểm kê, so tháng trước lại giảm phân nửa. Mà nếu là tình hình cứ vậy, nàng không biết còn có thể trụ vững tới khi nào nữa?

Nàng có thể chờ đến khi Lisa tỉnh lại ư?

Thật lâu sau phòng nhỏ không còn hạ tiếng bút, trên bàn người con gái gục lại mà thϊếp đi. Ở trong mơ có được vòng tay ấm áp, nàng như vậy tham luyến gọi một tiếng.

Lisa.

Người phía sau ôm nàng khẽ động. Ở thân thể chỉ mặc áo dạ, cứ như vậy cởi ra khoác lên cái phông mỏng của nàng. Nhẹ ôm một chút, bế dịu dàng kiểu công chúa mang lên giường, người kia cũng theo nàng nằm xuống.

" Vất vả rồi, Kim Jisoo."

--------------------------

Trở lại rồi sau bao ngày mất tích. ^°^

20.04.2019