Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mẹ Như Vậy Ngạo Kiều

Chương 54

« Chương TrướcChương Tiếp »
Qua hơn mười giây Diệp Thanh Dương mới phản ứng đến, cái này là chỉ chính bản thân nàng, nhất thời liền nổi trận lôi đình, há mồm liền muốn chửi đây là mắt mù sao ? Lẽ nào mẹ nàng cùng một cái người đã yêu nhau 8 năm sao?

Bất quá lời muốn ra khỏi miệng tại không có đi ra, hầu như là nhìn thấy hiện trường liền nuốt trở vào, nếu như nàng đây nói ra những lời này, e là đám ruồi đáng ghét này lại hội bịa đặt thêm mắm thêm muối nói xấu Diệp Dĩ Tình.

Cho nên cuối cùng Diệp Thanh Dương cái gì cũng không có nói, chỉ là vẫn liên tục đẩy người ra muốn tới gần Diệp Dĩ Tình, mà lúc Diệp Dĩ Tình ở sau lưng Diệp Thanh Dương, thuỷ chung một lời vẫn chưa nói, như đặt mình tách khỏi tràng diện bị khống chế hỗn loạn ở ngoài, trong mắt chỉ có bóng lưng kiên định mà cao to Diệp Thanh Dương.

Nhưng mà sức người dù sao cũng hạn chế, rất nhanh Diệp Thanh Dương liền đỡ không được, đám người kia liền thấy bóng người thuỷ chung trầm mặc, một người liều mạng ngăn cản , càng muốn tới gần Diệp Dĩ Tình.

Diệp thanh dương cảm giác mu bàn tay thỉnh thoảng truyền đến một trận cảm giác đau đớn, nhưng vẫn là không có để tâm tới, đột nhiên, bả vai Diệp thanh dương bị đẩy mạnh, nàng một cái cũng không đứng vững liền cả người ngả về sau, mắt thấy một thân ấm áp choàng đến, diệp thanh dương liền ghe một âm thanh quen thuộc lại có điểm xa lạ vang kên

"Đem bọn họ tránh ra cho ta "

Diệp thanh dương nhìn người trước mặt, sau đó đột nhiên cảm giác một cái ôm ấp mềm mại, liền cả hai không khống chế được mà chao đảo, hầu như là phản xạ có điều kiện, liền lúc gần ngã xuống đất, Diệp Thanh Dương manhh mốt cái ôm lấy vòng eo của nữ nhân kia, cố sức di chuyển, sau đó hung hăng mà dán tấm lưng mình xuống nền nhà

Dưới thân mang xúc cảm ôn nhuyễn làm cho Diệp Dĩ Tình mạnh lấy lại tinh thần , vừa chuyển đầu thì thấy biểu tình nhe răng trợn mắt của cái con người kia, nhưng đang nhìn đến bản thân nàng, bật người trở nên khẩn trương nhìn nàng ,"Mẹ, ngươi thế nào, có hay không đau ở đau a?"

Diệp Dĩ Tình vô thức mắt nhìn chăm chú bản thân bị hai tay kia ôm tới, liền chặt như vậy, tay kia chống lên, giãy dụa ngồi dậy, nhìn sắc mặt người trong lòng có chút trắng bệch, vừa muốn mở miệng

"Thế nào? Có hay không đã bị thương a?"

Diệp Thanh Dương quay dâud lại, khó có khi Thương Thiên Mặc lộ ra thần sắc nghiêm túc , lắc đầu, sau đó lo lắng nhìn về phía Diệp Dĩ Tình

"Không biết mẹ có bị thương không a "

Thương Thiên Mặc rất nhanh liếc mắt nhìn Diệp Dĩ Tình, đưa tay nâng hai người dậy, sau đó đối Diệp Thanh Dương nói

" các ngươi mau đi khỏi đây đi "

Diệp Thanh Dương quay đầu nhìn trước mắt một tràng diện hỗn loạn, lời còn chưa nói, tay kéo Diệp Dĩ Tình cách đó không xa bỏ chạy ra ngoài

Rất nhanh hình ảnh kia liền biến mất, Diệp Thanh dương nắm chặt tay lái mới thoáng thả lỏng một chút, thật dài thở ra một hơi.

Sau đó như là bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nhìn về người ngồi bên cạnh, "mẹ, ngươi"

Thì thấy Diệp Dĩ Tình vẫn nhìn nàng, chính xác hơn là nhìn tay lái nàng, Diệp Thanh Dương mắt quay đầu, sau đó lại càng hoảng sợ, chỉ thấy mặt trên đầy các loại trày, có vết máu đã khô cạn.

Nhất thời lưng liền lạnh ngắt, Diệp Thanh Dương bỗng dưng rùng mình, có chút kinh ngạc nhìn diện vô biểu tình của người kia

"Mẹ, ta"

"Có đau hay không?" , Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của người kia khó có được mang theo một tia mềm mại

Diệp Thanh Dương kinh ngạc sửng sốt vài giây, mới có chút lắp bắp mở miệng

"Không , không đau , ha hả"

Diệp Thanh Dương hội còn tưởng rằng Diệp Dĩ Tình sẽ tức giận, bất quá Diệp Thanh Dương dự liệu đích xác thực như vậy.

"Ta cho ngươi không cần lo việc này, ngươi vì sao không nghe ?!"

Đại khái qua khoảng nửa tiếng đồng hồ, mắt thấy liền nhanh đến nhà , nhưng làm cho nàng Diệp Thanh Dương liền khϊếp sợ một màn, chỉ thấy của nhà có một đống ký giả tay mang camera chực chờ sẵn.

Diệp Thanh Dương vừa nhớ tới lời Diệp Dĩ Tình nói, nhấp miếm môi, trong mắt hiện lên một tia kiên định, nắm chặt tay lái , mạnh tống ga liền hướng về trước đi.

Nghe được thanh âm, đám ký giả khởi quay đầu lại, nhìn một hồi mới thấy biển số xe cùng người trong xe, sau đó liền như thuỷ triều tràn tới, nhưng Diệp Thanh Dương hội không có ý định dừng xe, tiếp tục hướng về trước.

Luôn có một bộ phận người sợ chết khϊếp, Diệp Thanh Dương nhướng mày, dùng một lực cước nhẹ, tiếp tục bay về trước, đám người đứng cửa thề sống chết bất động liền hai ba người cuống quít chạy trối chết, tự giác dạt sang hai bên , sau đó mât mở trừng trừng nhìn xe đi vào trong khuôn viên, sau đó cửa nhà chậm rãi đóng lại

Diệp Thanh Dương rút chìa khoá, quay đầu ngìn lại còn không thấy Diệp Dĩ Tidnh xuống xe, cúi người tháo đai an toàn cho nàng

"Mẹ, chúng ta vào nhà đi "

Hai người một trước một sau đi từ gara đi ra , Diệp Thanh Dương nhìn người phía trước, mẹ đây là đang sinh khí, mẹ không cho nàng nhúng tay vào những chuyện....này, thế nhưng nàng liền không nghe, từ nhỏ đến lớn Diệp Thanh Dương đều ít khi làm trái lời Diệp Dĩ Tình

Mà bản thân Diệp Thanh Dương càng kiên trì, nàng chỉ nói một câu," ta phải bảo vệ mẹ!"

Diệp Thanh dương quay đầu nhìn lại đám khs giả ở cửa còn chưa đi, liên tục chụp ảnh đằng kia, trong lòng có vẻ chán ghét, quay đầu lại nhìn Diệp Dĩ Tình đã vào nhà, cũng nhấc chân chạy theo

Trương mụ thấy tóc Diệp Dĩ Tình có chút tán loạn, sau đó lại thấy Quần áo Thanh Dương xộc xệch, còn có cả vết thương trên tay, đều bị làm cho kinh hãi tới rồi, vội vàng đi lấy thuốc mang ra

Chỉ là chờ Trương mụ vừa lấy thuốc đi ra sau đó, hai người đã đi lên lầy, thì thấy Diệp Thanh dương nhìn theo bóng lưng kia vào phòng

Diệp Dĩ Tình ừa muốn cởi trang phục dạ hội trên người ra, thì thấy Diệp Thanh dương lập tức đi vào , tay ngừng động tác, thấy Diệp Dĩ Tình nhìn nàng, Diệp Thanh Dương có điểm không biết làm sao mà cười cười.

Diệp dĩ Tình không nói gì, nàng bất quá chỉ muốn đổi trang phục nên lập tức đi vào phòng, ai ngờ người này lại theo kịp

Diệp Dĩ Tình không nói gì, chỉ đi ngang qua Diệp Thanh Dương mà đi ra, Diệp Thanh Dương nàng một chút thì bất động, đây là mẹ đang sinh khí sao?

Chẳng bao lâu thì Diệp Dĩ Tình trở lại, trong tay còn cầm hộp thuốc mà Trương mụ vừa lấy khi nãy, thấy Diệp Thanh Dương hoàn nguyên tại chỗ, Diệp Dĩ Tình còn có loại cảm giác muốn phát điên

"Còn đứng ở đây làm chi "

Diệp Thanh Dương nhìn Diệp Dĩ Tình đi ngang qua , "Úc úc", ngoài miệng mặc dù nói như thế, lại không biết là nên đi ra ngoài hay đứng nguyên tại chỗ

Diệp Dĩ Tình quay người lại còn thấy người nào đó còn đứng nguyên tại chỗ, bất đắc dĩ trong lòng thở dài một hơi

"Đến ngồi xuống "

Diệp Thanh Dương ngoan ngoãn bật người chạy tới ngồi xuống , sau đó nhìn Diệp Dĩ Tình đi tới tủ quần áo mang ra bộ vày ngủ hồng đỏ đặt bên giường, vừa muốn cởi trang phục dạ hội ra, đang nhìn đến ánh mắt trong suốt Diệp Thanh Dương, sau đó thì cầm váy ngủ vào phòng tắm

Diệp Thanh Dương bất giác tư tưởng, mẹ đây là xấu hổ sao?

Diệp Dĩ Tình từ phòng tắm đi ra, tới bên giường mở hộp y tế rồi xoay người nhìn Diệp Thanh Dương, suy nghĩ một chút

" đi tắm trước cho sạch "

"Úc , hảo "

Diệp Thanh Dương vừa muốn đi, Diệp Dĩ Tình đột nhiên gọi lại

"Chờ một chút"

Diệp Thanh Dương dừng lại xoay người, thì thấy Diệp Dĩ Tình gần trong gang tấc, chính là đưa tay cởi tây trang nàng, sau đó là cúc áo sơ mi xanh ngọc kia, từng bước cởi ra, lộ ra tấm lưng trắng nõn.

Diệp Thanh Dương nghe ra hương vị trong trẻo nhàn nhạt nhưng lạnh lùng của người kia, thân thể có chút cứng ngắc

Mắt thấy Diệp Dĩ Tình muốn đưa ty cởi nút quần, Diệp Thanh Dương mạnh tay ngăn lại

"Mẹ, này, này để ta tự làm đi "

Diệp Dĩ Tình áp căn không để ý đến nàng, trực tiếp đẩy tay Diệp Thanh Dương ra, đem nút quần cởi , sau đó bên trong lộ ra cái quần màu trắng có thêu hoa văn nhỏ, Diệp Thanh Dương đây là có điểm không tự nhiên rồi...

"Mau vào đi tắm "

Diệp Thanh Dương không nghĩ Diệp Dĩ Tình hội đi theo, một chút không biết thế nào tắm cho sạch

Diệp Dĩ Tình tựa hồ nhìn ra Diệp Thanh Dương không được tự nhiên, trực tiếp đưa tay đặt lên lưng Diệp Thanh Dương

"Tay ngươi không thể dính nước"

Sau đó Diệp Thanh Dương còn chưa kịp lấy laj tinh thần, toàn thân đã bị cởi sạch, thẳng đến khi nước ấm nóng vẩy lên người mới ý thức được bản thân đã hoàn toàn trống trơn trước mặt Diệp Dĩ Tình

Diệp Dĩ Tình đem thân nàng quay ra sau, nhìn đến lưng có khối bầm của nàng, phút chốc khởi mi, đưa tay nhẹ nhàng đè

"Đau không?"

Diệp Thanh Dương thử nhe răng, sau dó dường như không giữ nguyên trạng thái mà quay đầu nhìn Diệp Dĩ Tình cười

"Hắc hắc, không có việc gì, không đau "

Diệp Dĩ Tình là không nói chuyện, chỉ là cầm vòi sen nhẹ nhàng tắm lưng nàng, phía sau lưng có ngứa, mà Diệp Thanh Dương cũng không dám lộn xộn

Lau xong lưng sau, lại bắt đầu sát phía trước , cái này Diệp Thanh Dương có chút không giữ được, đều không phải làm cho thẹn thùng a, tuy răng này đây tự đắc có vóc người sân bay, thế nhưng cũng không thể không có như vậy a, này không phải trực tiếp bị Diệp Dĩ Tình sờ soạng sao?

Mà đối mặt chính là Diệp Dĩ Tình, Diệp Thanh Dương cũng không nói gì, chỉ đợi Diệp Dĩ Tình dời lực chú ý, nhìn váy ngủ Nàng bị nước làm cho ướt nhẹp, váy ngủ mỏng liền làm cho da thịt nàng ẩn hiện, có thể nói nguyên bản là vóc người càng thêm nóng bỏng gợi cảm , đặc biệt trước ngực thoát ẩn thoát hiện hai điểm.

Diệp Thanh Dương bất giác tự nuốt một chút, "Mẹ, y phục của người ướt "

"Ân " , Diệp Dĩ Tình chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng

"Không bằng ngươi theo ta tắm luôn đi mẹ " 🤣

Diệp Dĩ Tình cũng không liệu Diệp Thanh Dương nói gì đó , "ân"

Diệp thanh Dương nhất thời hài lòng, xem Diệp Dĩ Tình cũng không động tay cởϊ qυầи áo , do dự một chút thì đem váy ngủ nàng cởi ra

Nhìn kia hai khoả trắng nõn đãy đà khiến Diệp Thanh Dương nhịn không nhắm được hai mắt

Thẳng đến khi cảm giác được làn nước ấm áp chảy qua thân thể, Diệp Dĩ Tình mới ý thức được đang xảy ra cái gì, vừa muốn mở miệng, kinh ngạc tay Diệp Thanh Dương không biết lúc nào đã chạm đến chỗ nhạy cảm

"Ngươi làm cái gì vậy "

Nhìn thần sắc có chút nghiêm túc của Diệp Dĩ Tình, Diệp Thanh Dương có điểm không biết làm sao

"Mẹ không phải nói muốn cùng nhau tắm sao?"

Xem bộ dạng nhất phó ngu si vô tội kia, Diệp Dĩ Tình cuối cùng cũng không đành lòng

"Ta tự cởi"

Sau đó Diệp Thanh Dương nhìn bộ váy ngủ lần lượt trượt xuống, lộ ra chỗ rậm rạp ngăn giữa hai bắp đùi, tại một mảnh hơi sương như ẩn như hiện

Diệp Dĩ Tình cũng không nhìn Diệp Thanh Dương, mà bắt đầu lau rửa cánh tay cho Diệp Thanh Dương, để ngừa nước chạm đến vết thương kia

Diệp Thanh Dương bộ dạng phục tùng nhìn Diệp Dĩ Tình trong gang tấc , dòng nước lướt qua đường cong trước ngực rồi cuối cùng biến mất nơi khu rừng thần bí bên dưới kia, Diệp Thanh Dương cảm giác cả người bắt đầu khô nóng lên, bất ghá tới gần dáng người mạn diệu kia

Cảm giác được động tác trên tay bắt đầu thi triển, Diệp Dĩ Tình mới giật mình nhìn người trước mắt từ bao giờ đã áp sát mình, ngẩng đầu , thấy hai tròng mắt không hề thanh minh, còn chưa chờ nàng mở miệng, chỉ cảm giác bên hông cẳng thẳng, môi lập tức kéo tới một trận ấm áp

Diệp Thanh Dương cảm giác được hai điểm hồng mềm mại trên đầṳ ѵú kè sát ngực bản thân, bất giác tay càng tăng thêm độ mạng yếu, làm cho cả bầu ngực mềm mại đặt lên cơ thể nóng rực của bản thân mình

Song song, ngoài miệng cũng bắt đầu động tác, vẫn không muốn rời xa khoảnh khắc thâm tình kia...
« Chương TrướcChương Tiếp »