Chương 1.1: Tổng tài

Môi mỏng của người đàn ông ấn lên cánh môi đỏ thắm của người phụ nữ, hôn không ngừng không nghỉ.

Đắm chìm vào bên trong môi lưỡi giao triền, Diệp Hàn đã quên đa số người gọi là kim chủ chỉ là xách "hàng" ra trận, nguyên cây vào động, giải quyết du͙ƈ vọиɠ, nhu cầu sinh lý xong kéo quần lên là rời đi. Loại động tác ôn nhu thân mật này là cử chỉ của những người yêu nhau.

Vân Anh Nhi câu lấy đầu lưỡi người đàn ông, ngẫu nhiên dùng răng nanh cắn nhẹ xuống.

Cái loại cảm giác hơi đau đớn lại mang theo sảng khoái này làm Diệp Hàn càng thêm dùng sức mυ"ŧ cánh môi cô vào, càn quét khoang miệng, phảng phất giống như mυ"ŧ vào mật ngọt. Đầu lưỡi lớn bá chiếm cái lưỡi đinh hương, không ngừng trao đổi ngọt ngào.

"Ha..."

Kết thúc nụ hôn mưa rền gió dữ, sau lúc thất thần ngắn ngủi bọn họ điều chỉnh lại tiếng hít thở dồn dập.

Đau đớn trên môi làm Vân Anh Nhi bất giác vươn đầu lưỡi nhỏ liếʍ một vòng theo cánh môi, lưu lại một tầng nước sáng bóng, sau đó đầu lưỡi nghịch ngợm lại lui trở về.

Động tác nhỏ này ở trong mắt Diệp Hàn chính là biến tướng của dụ hoặc.

Bàn tay Vân Anh Nhi từ thân thể thon dài nhưng rắn chắc của hắn lần xuống phía dưới, cách lớp vải quần xoa nắn lửa nóng sưng to kia. Trong nụ hôn môi kịch liệt vừa rồi nó đã sớm dựng cao lên rồi, không thể bỏ qua.

Vân Anh Nhi có chút đắc ý cười cười, giống như một con mèo nhỏ trộm được đồ ăn, tay kia ở trên người hắn vuốt ve, cuối cùng từ vạt áo duỗi vào sờ lên ngực hắn, dùng xúc cảm chịu đựng sự sôi sục của hương vị nam tính.

Diệp Hàn cởi nhanh quần áo xuống, thân thể cao gầy nhưng cơ bắp rắn chắc ẩn chứa sức mạnh đàn ông bao trùm lên trên thân thể trắng nõn của cô gái.

Sau đó bắt đầu từ cái cổ mê người lưu lại từng vệt dấu ửng đỏ ái muội. Đây là chứng minh cô thuộc về hắn!

Đôi tay ngày thường quản lý quyền sinh quyền sát của đông đảo minh tinh đang đùa nghịch trên vυ" mềm mại của Vân Anh Nhi.

Mặt trên nhũ thịt trắng nõn đã lưu lại dấu tay đỏ tím, giống như muốn đem nhũ thịt của cô niết vỡ, đầṳ ѵú càng bị mυ"ŧ vào đỏ ửng, sưng lên giống như hạt anh đào nhỏ.

"Ư... a..."

Vân Anh Nhi bị hút đau phát ra âm thanh nức nở, khoé mắt sương mù mờ mịt phảng phất như muốn chảy nước mắt.

m thanh yếu ớt này càng làm Diệp Hàn dùng sức mà gặm cắn, hung ác như muốn cắn đứt đầṳ ѵú nhỏ đáng thương.

Du͙ƈ vọиɠ tích tụ lâu năm, nhất thời toàn bộ đều xuất hiện ra, làm một mặt thô bạo của Diệp Hàn muốn ngo ngoe rục rịch, kiểu như không đem Vân Anh Nhi chơi hỏng thì không cách nào bình ổn được xao động trong lòng hắn.

Tàn sát bừa bãi đầṳ ѵú nhỏ sưng đỏ đủ rồi, môi mỏng mới chậm rãi đi xuống cái động càng hấp dẫn mê người hơn ở phía dưới. Bàn tay to bẻ ra hai cái chân dài đang khép lại, cảnh đẹp giữa hai chân lập tức đâm vào mắt hắn, vào trong đầu hắn.

Chuyện lần trước trải qua trong hỗn loạn, giống Trư Bát Giới ăn quả nhân sâm, nuốt cả quả táo, cái gì cũng chưa nhấm nháp ra được, càng không cần nói tới thưởng thức hoa viên bí mật xinh đẹp tuyệt diệu này.

Mị thịt đầy đặn màu hồng nhạt được ẩn dưới khu rừng đen thưa thớt, hoa hạch sung huyết sưng sưng, nơi đầy đặn bị hai cánh môi bao bọc.