Chương 7

"Ông xã, khi nào thì trở về, tạm mấy tháng rồi chưa nhìn thấy người." giọng người phụ nữ ngọt ngào vang lên.

" Hử...Cô có việc" anh không kiên nhẫn trả lời, tiếp tục động tác ở dưới thân đâm sâu vào trong hoa huyệt, không có dấu hiệu dừng lại mà còn đâm mạnh và nhanh hơn lúc trước.

"Ư...Ưʍ.." đang dừng động tác, tự nhiên lại bị đâm,không báo trước, cô không khỏi rên nhẹ hai tiếng.

"Anh như vậy mà lại..." đầu bên kia thu lại rất rõ những tiếng rêи ɾỉ và bạch bạch.

Cô ta không khỏi cắn chặt môi dưới, bật máu chỉ kịp thốt lên ba từ rồi bị thoát máy.

Anh thoái máy, tắt nguồn luôn điên thoại.

Cô ta nhìn màn hình điện thoại đã bị tắt ngấm.

Cô ta tuy là vợ của anh trên danh nghĩa, hai người vân chưa một lần cuồng hoan qua, cho dù cô ta có mặt dày đi câu dẫn anh.

Cũng không có hiệu quả từ đó anh cũng không về, nhà một lần nào nữa, trong lòng càng thêm uất hận.

Hứa Nhan không khỏi suy nghĩ thêm về cô gái vừa gọi, người đó trích xác là Mặc phu nhân trong lời nói của mọi người, trong lòng có một cỗ chua xót dâng lên, miên mang suy nghĩ thì nghe giọng anh lên tiếng.

"Hứa học muội, để tâm vào anh" anh nhìn cô bằng một ánh mắt gợϊ ȶìиᏂ nóng bỏng, cúi người hôn lên môi cô, cử động thân đâm sau vào tận điểm G theo phương pháp chín sâu một nông.

Trong tâm cô không còn dao động lộn xộn nữa.

“A...a...dươиɠ ѵậŧ anh..thật lớn...cắm em thật sướиɠ.a...chính là chỗ đó...nơi đó ngứa lắm" trong miệng phát rêи ɾỉ, nghe thật dâʍ đãиɠ.

Chỉ còn biết tận hứng, kɧoáı ©ảʍ mà anh mang lại.

“Tiểu dâʍ đãиɠ, hoa huyệt sao lại mυ"ŧ anh chặt thế này, anh hôm nay không làm em mệt chết, thì không cho em xuống giường" anh thở hổn hển.

Không biết qua bao nhiêu lần kính tình và cao trào kiến cô không chịu được mà ngất đi.

Anh vẫn y như máy đóng cọc, ra vào không có giảm còn tăng thêm lực.

Ra sức đâm thêm vài trăm cái, đến nước rút, phun hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ cô.

Anh bế cô vào nhà tắm, thả cô vào buồn tắm,

tắm rửa cho cô song suôi, thì cự vật cũng theo vậy mà trướng cứng lên cọ vào giữa hai chân cô, không khỏi khó chịu.

Cô trong lúc mơ màng, phát hiện vật đó lại lớn lên, thì không khỏi choáng váng.

Đưa tay muốn đẩy anh ra xa để tách cự vật giáp với hoa huyệt còn có chiều hướng đi vào trong.

"..Ừ...không cần..ư..thật" cô chỉ có thể kêu như mèo phải kháng.