Chương 44

Thẩm Thành từ phía sau ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, nói: "Mang em đi tham quan phòng anh được không?"

Từ Toa gật gật đầu, thu lại những ý nghĩ đen tối lung tung trong đầu chính mình đi.

Diện tích phòng ngủ Thẩm Thành cùng với diện tích căn phòng công chúa cũng không lớn hơn bao nhiêu, nhưng phong cách trang trí thì hoàn toàn khác nhau, cực kỳ giản đơn.

Bất quá ban công bên ngoài lại trồng rất nhiều loại hoa.

Hai người thưởng thức hoa trong chốc lát, lúc sau lại trở về phòng ngủ."

"Đi tắm rửa đi," Thẩm Thành nói, "Anh tìm quần áo khác cho em thay."

Từ Toa nhìn anh kéo cửa tủ quần áo ra, cô cũng tò mò mà cùng đi qua: "Đây là quần áo anh sao?"

"Ừm, chắc chắn là không vừa em đâu, nhưng bất quá chỉ là mặc ngủ thôi, không sao đâu," Thẩm Thành ở bên trong tủ quần áo tìm kiếm, "Áo thun hay là áo sơ mi?"

"Cái nào cũng được." Từ Toa chưa bao giờ mặc thử qua quần áo của đàn ông, cô có chút mong chờ.

"Vậy thì mặc áo thun đi," Thẩm Thành quay đầu lại nhìn cô một cái, cười nói: "Dễ cởi."

Từ Toa nhìn anh.

Có thể hay không đừng quá thẳng thắn như vậy a.

Rất dễ dàng khiến cho người khác suy nghĩ bậy bạ đấy, anh biết không?

Thời điểm Từ Toa lấy quần áo tiến vào phòng tắm, Thẩm Thành cũng đi theo phía sau.

Giúp Từ Toa điều chỉnh độ ấm của nước, cầm một cái khăn lông mới vô cho cô lúc sau mới đi ra ngoài.

Ánh mắt Từ Toa hướng bốn phía quét hết một vòng, cực kỳ rộng, bất quá phong cách bài trí rất giống với phòng ngủ.

Từ Toa vừa mới cởϊ qυầи áo xong, Thẩm Thành ở bên ngoài gõ lên cửa hai cái: "Anh đi vào nha."

Từ Toa theo bản năng giơ tay che chắn trước ngực chính mình, thời điểm Thẩm Thành tiến vào, nhìn đến bức họa đứng trước mặt mình.

Ánh mắt anh dừng lại một chút nơi địa phương bị Từ Toa che đậy.

Còn thẹn thùng nữa chứ.

Đợi lát nữa, anh liền ăn nơi địa phương bị che đậy trước, sau đó là đến đôi môi đỏ mọng của cô, sau đó lại.....

Ánh mắt người đàn ông di chuyển xuống một chút.

Từ Toa theo bản năng kẹp chặt hai chân lại, cả người như bị lửa thiêu đốt.

Vì cái gì vì cái gì chứ? Rõ ràng là cô đã cùng anh làm qua biết bao nhiêu chuyện thân mật, vậy mà bây giờ lại cảm thấy ngượng ngùng.

Anh có thể sẽ không nghĩ rằng là cô đang làm quá lên chứ?

A a a a a a a a.

Cô thật sự không có, hoàn toàn là theo bản năng mà phản ứng lại a.

Trong lòng Từ Toa phát điên các kiểu, nhưng biểu tình trên mặt rất bình tĩnh.

Tay che ở trước ngực cũng bình tĩnh từ từ mà buông xuống.

Cô hỏi: "Làm sao vậy?"

"Lấy quần áo cũ ra," Thẩm Thành nói, "Đưa cho a di giặt sạch sẽ hong khô, ngày mai em có thể mặc liền được."

"Cảm ơn anh." Từ Toa nói.

Thẩm Thành cười khẽ, ánh mắt lướt ở trên người cô một vòng, không nói gì hết liền cầm quần áo đi ra ngoài.

Cả người Từ Toa mềm nhũn.

Cái người này, như thế nào không động đến cũng cười a!

Điểm mấu chốt chính là cười nhìn rất lưu manh a.

Còn có ánh mắt cuối cùng của anh nhìn cô là có ý gì đây?

Rõ ràng là anh chỉ nhìn xem cô một lát mà lại khiến cô có cảm giác toàn thân trên dưới chính mình đều bị một ngọn lửa đốt cháy.

Thời điểm Từ Toa tắm rửa được một nửa, Ngụy Kim gọi điện thoại tới, hỏi cô khi nào thì trở về.

"Đêm nay em sẽ không quay về đâu, tâm tình của Phương Phương không tốt, cô ấy vẫn còn đang say rượu dữ lắm, em phải ở lại với cô ấy." Từ Toa làm bộ chính mính cũng có uống chút rượu, ngữ khí có chút hàm hồ.

"Các em là đang ở ngoài đường sao?" Ngụy Kim không yên tâm hỏi.

"Đang ở nhà, ông xã anh không nhớ là khi em say rượu sẽ làm ra loại chuyện gì sao, làm sao mà em dám uống rượu ở bên ngoài được." Từ Toa nói.

Ngụy Kim vẫn là không yên tâm: "Chờ bạn em ngủ say rồi, em gọi điên thoại cho anh, anh đến đón em về."

"Không cần, em muốn ngủ cùng Phương Phương, không muốn ngủ cùng với ông xã," Từ Toa tiếp tục dùng biểu cảm vừa rồi nói tiếp, "Ông xã chỉ nghĩ đến tiểu huyệt của Toa Toa thôi, đêm nay Toa Toa muốn nghỉ ngơi cho thật tốt."

Ngụy Kim bị cô đốt lửa nóng rực lên: "Ngoan, đêm nay trở về ngủ đi, ông xã sẽ không thao em đâu."

"Hừ, không tin," Từ Toa nói, "Ông xã chắc chắn là đang cứng, âm thanh có chút lạ nha."

"Được rồi, em không nói cùng anh nữa, em đi dỗ Phương Phương đây." Không chờ Ngụy Kim trả lời, Từ Toa liền đem điện thoại cúp máy.

Ngụy Kim phỏng chừng là đã biết ý cô đã quyết, không gọi điện thoại lại cho cô nữa.

Bất quá Ngụy Kim lại gửi cho cô một hình ảnh, anh đang mặc qυầи ɭóŧ, ƈôи ŧɦịŧ đã cứng rắn, hơn nữa từ bên trong quần hơn một nửa cây côn ŧɦịŧ bị lộ ra ngoài.

Từ Toa liếʍ liếʍ môi, đem điện thoại bỏ xuống, nghĩ đến bên ngoài còn có người đang chờ chính mình.

Côи ŧɦịŧ so với Ngụy Kim còn lớn hơn, so với Ngụy Kim còn dài hơn, hạ bụng liền đau xót, dâʍ ŧɦủy̠ từ bên trong mật huyệt chảy ra ngoài.

Tay cô sờ đến giữa hai chân chính mình, một ngón tay cắm vào bên trong tiểu âʍ ɦộ chính mình.

Vừa chặt hẹp vừa ẩm ướt lại vừa nóng ấm.

Thẩm Thành khẳng định rất thích.

Thời điểm Từ Toa đi ra, anh đã tắm xong rồi, đang ngồi trên sô pha trò chuyện với người nào đó trong điện thoại.

Nửa người dưới của anh mặc một cái quần đùi rộng thùng thình, nửa người trên để trần, lưng dựa vào sô pha.

Nhìn thấy Từ Toa, ánh mắt người đàn ông dừng một chút, nói với người bên kia điện thoại có chút nhân đạo: "Còn có cái gì không rõ nữa, thì cô đi hỏi Chu Hằng đi, tôi muốn được nghỉ ngơi."

________________