"Từ Toa." Thẩm Thành đột nhiên nói, "Anh thích em."
A?
Cả người Từ Toa ngây ra, ánh mắt từ trong chén rau xanh chuyển sang lên gương mặt Thẩm Thành.
Cái ý tứ này, tới quá đột ngột không kịp thích ứng.
Từ Toa căn bản không biết là phải đáp ứng như thế nào.
Tim đập rất nhanh, như là có người ở trong lòng ngực đổ đầy một bao đường vào tim cô vậy.
"Em không cần phải đáp lại anh," Thẩm Thành nói, "Anh chỉ là muốn nói cho em biết ý nghĩ trong lòng thôi."
Không cho đáp lại sao được a.
Từ Toa cảm thấy như vậy thật không lịch sự.
Nhưng mà chính là đáp lại thì trả lời như thế nào đây?
Nói cô cũng thích Thẩm Thành?
Lỡ nếu như sau đó Thẩm Thành thuận lý thành chương mà hỏi thêm một câu nữa: "Em có nguyện ý ly hôn với Ngụy Kim, gả cho anh không?"
Rồi cô sẽ phải trả lời như thế nào đây?
Cô không muốn ly hôn, nhưng cô lại rất thích Thẩm Thành.
Kế tiếp, không khí lâm vào một bầu trầm lặng lâu dài.
Thẩm Thành cẩn thận quan sát biểu tình trên mặt Từ Toa, trong đầu nhớ tới hồi ức về Ngụy Kim, trên người cậu ta có cái ưu điểm gì, đánh giá xem có điểm gì khiến Từ Toa mê luyến, kết quả lại không có.
Tính tình không tốt, lùn, dáng người cũng không có đẹp như của anh, quả thực là tràn đầy nhược điểm.
Chính là một người đàn ông tràn đầy nhược điểm như vậy, lại khiến cho Từ Toa không buông bỏ được, thậm chí một câu cũng không đáp lại anh.
Em cũng thích anh.
Nói ra như vậy khó lắm sao?
Cơm nước xong, Từ Toa nói: "Em đi về trước đây."
"Anh đưa em về, chúng ta cùng về." Thẩm Thành nói.
"Chỗ ở của chúng ta không phải ở hướng khác nhau sao?" Từ Toa cầm lấy túi xách chính mình.
"Anh đã mua lại căn hộ đối diện căn hộ của em rồi," Thẩm Thành nhìn cô, môi dưới cong cong lên, "Về sau chúng ta chính là hàng xóm rồi, xin hãy chiếu cố nhiều hơn, Từ tài vụ."
Thật cmn chứ?
Từ Toa khϊếp sợ mà nhìn Thẩm Thành: "Ông chủ, anh đây là có ý gì muốn làm gì chứ?"
"Anh không có làm gì hết," Thẩm Thành ôm vai cô, âm thanh rất thấp nói, "Anh chỉ muốn làm Từ Toa."
Từ Toa đã hiểu, đây chính là tạo điều kiện dễ dàng hơn cho cô hồng hạnh xuất tường.
Cô không còn lời gì để nói nữa, ông chủ cô thật là cái gì cũng đều dám làm.
"Ông chủ," Từ Toa lái xe, nhìn sang Thẩm Thành đang ngồi chỗ ghế phụ nói, " Anh sẽ không còn ý gì đối với Ngụy Kim nữa chứ?"
Từ Toa vừa rồi nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy Thẩm Thành không cần thiết phải lo lắng sáng tạo ra cách cho hai người cơ hội để gặp mặt nhau, bởi vì chỉ cần Thẩm Thành gọi một cú điện thoại, là cô chắc chắn đến.
Nhưng Ngụy Kim thì ngược lại, Ngụy Kim gần đây hình như là không còn liên lạc gì với Thẩm Thành.
Thẩm Thành không phải là muốn cùng Ngụy Kim nối lại tình xưa chứ?
Từ Toa càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, cho dù Thẩm Thành mới vừa rồi thổ lộ với cô tình cảm của anh, nhưng cũng không thể ngăn cô tự biên rồi tự suy diễn.
"Anh chỉ có ý muốn đối với nữ sĩ Từ Toa thôi." Thẩm Thành dựa lưng vào lưng ghế phía sau, "Em không thấy được trên mặt anh tràn đầy ghen ghét sao?"
Từ Toa nhanh chóng dùng ánh mắt ngắm xem, xem cũng không rõ lắm. Chờ thời điểm đèn vàng chuyển sang đèn đỏ, cô quay đầu nhìn sang, cũng không thấy gì hết.
Thẩm Thành đột nhiên quay đầu, rũ mắt mím môi: "Anh ghen tị đấy, Từ tài vụ."
Từ Toa nhìn anh, phía sau lưng đột nhiên lạnh cả người.
Cô nuốt nuốt nước bọt, nói: "Biểu tình này của anh không phải là ghen ghét, mà biểu tình này như là rất muốn đem em ăn nuốt vậy."
Thẩm Thành mím môi cười cười: "Rất biết xem mặt đoán ý người khác."
Xuống xe, Thẩm Thành vòng qua bên kia ghế điều khiển, giúp Từ Toa từ trong đi ra đóng cửa lại, một tay ôm lấy eo Từ Toa, đem người phụ nữ hướng tới trước mặt chính mình, một tay đỡ lấy cái gáy cô, trong nháy mắt Từ Toa bị một nụ hôn nóng bỏng tập kích.
Ánh sáng bãi đỗ xe thực mờ ảo, nơi Từ Toa bị đè lại là một cái góc chết.
Phía sau lưng Thẩm Thành là một mặt tường, không sợ có người phát hiện, anh đem một người phụ nữ vây ở giữa xe cùng với chính mình, mà hôn nồng nhiệt.
"Ân ~" Từ phía trong yết hầu Từ Toa tràn ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp, môi lưỡi bị người đàn ông cường thủ hào đoạt, căn bản là không cho cô cơ hội thở dốc.
Mà váy dưới thân cô, đã bị người đàn ông đẩy lên tới bụng nhỏ, ăn mặc xốc xếch có chút biệt so với anh đang mặc quần tây đen, hai chân ôm lấy hông người đàn ông.
Lưng cô dựa vào xe ở phía sau, cúc áo sơ mi đã bị cởi xuống tới mấy cúc, một luồng trắng nõn tròn trịa từ bên trong nội y tràn ra tới, đang bị người đàn ông dùng bàn tay to lớn xoa bóp.
Núʍ ѵú bị anh đùa giỡn trở nên càng lúc càng lớn, càng ngày càng cứng hơn, hai ngón tay anh kẹp lấy, xoa nắn.
"A ~" Từ Toa ôm lấy cổ anh, ánh mắt mê ly, còn theo bản năng mà nói câu, "Ông chủ, đừng....."
"Đừng cái gì? Đừng đùa giỡn vυ" em, hay là đừng đùa giỡn với âʍ ɦộ em?" Âm thanh Thẩm Thành khàn khàn.
Tay men theo để ở mông cô hạ xuống một chút tàn nhẫn mà xoa xoa mông thịt cô, tay mới vừa chơi đùa với vυ" cô, chuyển qua nơi riêng tư của cô, không lưu tình chút nào mà đẩy qυầи ɭóŧ ra, cắm vào bên trong tiểu huyệt cô: "Uớt át như vậy, dâʍ đãиɠ như vậy, em muốn anh dừng tay sao?"
Từ Toa cắn môi, vẫn là ngăn không được tiếng rêи ɾỉ liền tràn ra.
Anh cắm hai ngón tay đi vào trong, dùng phương thức xoay tròn mà hầu hạ tường thịt bên trong âʍ ɦộ của cô.
Thực sảng khoái.
Cả người Từ Toa, đến cả lỗ chân l*иg đều cảm thấy thoải mái. Tường thịt bên trong âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ kẹp lại thật chật hẹp, bao quanh vây lấy hai căn ngón tay của người đàn ông đang tùy ý trừu động.
Da^ʍ huyệt đã hai ngày hay ba ngày chưa được ăn nuốt côn ŧɦịŧ ?
Từ Toa nhớ không rõ, bởi vì điều này bây giờ đã không còn quan trọng nữa rồi.
Cô nhìn người đàn ông trước mắt, gương mặt anh đang ở trong góc bóng tối, Từ Toa xem không rõ lắm, nhưng lại có thể cảm nhận được là anh đang tức giận.
Xem ra là anh không lừa cô, anh thật sự là ghen tị với Ngụy Kim.
Bởi vì sau cú điện của Ngụy Kim, cô thấy sắc mặt anh bỗng dưng kém đi cô cứ tưởng là anh ghen với cô vì Ngụy Kim.
Đổi lại ai mới người nên tức giận đây chứ?
Ai là người nên ăn giấm chứ?
Từ Toa ôm lấy cổ anh, mạo hiểm mặc cho đã bị anh phát hiện mà đáp lại Thẩm Thành.
Cô liền đáp lại, rất mau đã khiến cho Thẩm Thành mất đi lý trí.
Cái người phụ nữ dâʍ đãиɠ này, hôn môi anh, hầu kết anh.
Mông còn lay động nhoáng lên, dùng nộn thịt trong da^ʍ huyệt kẹp tay anh, ăn nuốt anh, rất giống như khi ăn nuốt ƈôи ŧɦịŧ của anh cực kỳ nhiệt tình.
Lúc sau Thẩm Thành đem ƈôи ŧɦịŧ đã bành trướng của chính mình thả ra, không chút do dự liền cắm thẳng vào nộn thịt bên trong âʍ ɦộ Từ Toa.
Lớp thịt non ướŧ áŧ từ bốn phương tám hướng vọt tới, trong nháy mắt đã bao phủ lấy anh.
Thẩm Thành chôn thật sâu bên trong âʍ ɦộ cô, bị cô hút đến muốn cạn kiệt sức lực.
Ngụy Kim đã trở lại thì thế nào chứ?
Nộn thịt âʍ ɦộ này còn không phải là trước vẫn để cho anh hưởng dụng sao?
Hai tay Thẩm Thành từ phía dưới chân Từ Toa mò lên, cầm lấy vòng eo mềm mại nhỏ nhắn của cô, hông đột nhiên đỉnh mạnh lên một cái, mông Từ Toa ở phía sau liền bị cọ xát lên xe một cách tàn nhẫn.
Qυყ đầυ béo tốt kịch liệt nghiền nát miệng đáy huyệŧ non nớt của cô, thân côn ŧɦịŧ nóng bỏng xoa xoa mỗi tấc thịt non ngứa ngáy mỗi nơi lướt qua, kɦoáı ƈảʍ từ toàn bộ huyệt đạo đánh úp lại, thân mình Từ Toa run run, mị hoặc kêu Thẩm Thành hôn hôn.
Thật là quá tuyệt vời.
Côи ŧɦịŧ Thẩm Thành vẫn vừa thô như vậy vừa dài như vậy, nhẹ nhàng liền đỉnh tới hoa tâm bên trong cô.
Ra sức đâm thọc, kíƈɦ ŧɦíƈɦ liên tiếp, làm Từ Toa sảng khoái đến da đầu đều tê rần.
Ánh mắt cô ướŧ áŧ, hung hăng kẹp lấy ƈôи ŧɦịŧ nóng rực của Thẩm Thành, khiến cho người đàn ông càng thêm mạnh mẽ, va chạm càng thêm ngang ngược.
Hông điên cuồng đập vào mông cô, hai tay chộp lấy vòng eo của cô còn muốn mang cô theo hướng giữa háng mà ấn xuống, tiểu âʍ ɦộ ướŧ áŧ sâu thẳm đem căn côn ŧɦịŧ cường tráng nóng rực nuốt đi vào toàn bộ.
Hô hấp của người đàn ông càng ngày càng nặng nề, người phụ nữ nhịn không được liền kêu lên dâʍ đãиɠ.
-----------