Có thể thấy được khí thái tàn nhẫn ở bên kia, đối phương mở miệng liền tiểu tiện nhân này nọ đều mắng phun ra hết.
Nhưng Từ Toa chú ý lại địa điểm nên không muốn nói tới nữa.
Cô đã chọn cách im lặng, nhưng tại sao lại bà ta vẫn làm tới chứ? Bây giờ cô đã có suy nghĩ riêng cho mình nên bà ta không thể nào mà tiếp tục lấn áp cô được nữa.
Ngụy Kim cau mày cầm lấy điện thoại trong tay Từ Toa, thuận miệng trả lời: "Mẹ, sao mẹ lại có thể nói con dâu của mẹ như vậy chứ?"
Ánh mắt Từ Toa liếc nhìn Ngụy Kim đang tiếp điện thoại, nghĩ đến người mẹ chồng đang cực kỳ tức giận ở bên kia.
Tay cô từ bụng nhỏ Ngụy Kim sờ soạng đi lên, rờ rờ nụ hoa đang nhô lên ở l*иg ngực anh, Ngụy Kim không có phản ứng gì, chỉ cau mày nghe bên kia điện thoại nói.
Từ Toa quấn lấy dây quần thể thao của Ngụy Kim, kéo kéo lôi xuống, Ngụy Kim vừa mới tắm rửa xong, không có mặc qυầи ɭóŧ. Tiểu đệ đệ vẫn còn đang trong trạng thái mềm nhũng.
Từ Toa đứng dậy ngồi xổm xuống trước mặt anh, đem tiểu đệ đang còn mềm mại của Ngụy Kim ngậm vào trong miệng.
Ngụy Kim rũ mắt liếc nhìn cô một cái, nói với mẹ mình vẫn còn đang quở trách Từ Toa ở đầu dây bên kia: "Trước, con không muốn nghe mẹ nói thêm nữa, con có việc đang vội."
"Đã buổi tối rồi mà còn bận việc gì chứ?" Mẹ Ngụy vẫn còn muốn nói nữa, bà thực sự nghĩ Từ Toa chính là tiện nhân, dám mách lẻo thì thôi đi, bà gọi điện thoại qua còn đưa cho con trai bà nghe máy nữa chứ!
Từ Toa đã đem côn ŧɦịŧ hoàn toàn cứng rắn phun ra, đầu lưỡi lướt theo thân gậy sắt to lớn mà liếʍ đến chỗ hai viên đại tinh hoàn, ngậm lấy, dùng đầu lưỡi ẩm ướt ngậm lấy.
Cổ họng Ngụy Kim lăn lăn, hông không tự chủ được bèn nâng lên.
Từ Toa thuận thế liền đem quần anh cởi xuống, miệng phun ra hai viên tinh hoàn đã dính đầy nước bọt, đầu lưỡi chậm rãi lướt xuống, Ngụy Kim bị điện thoại làm phân tâm, cơ thể cứ theo bản năng mà nâng mông lên.
Từ Toa cong cong môi, dùng đầu lưỡi mà càn quét ở bên trong cúc hoa của anh, một âm thanh khàn khàn được bật ra từ miệng Ngụy Kim.
Mẹ Ngụy ở bên kia dừng lại một chút: "Hai đứa đang làm cái gì vậy? Mẹ vẫn còn lời chưa nói xong với con đâu, con Từ Toa kia.....Còn quấn lấy con, có hiểu quy củ không hả, có hiểu quy củ không hả?!"
"Mẹ, mẹ....." Ngụy Kim mới nói được hai chữ, liền dừng lại, bởi vì Từ Toa vậy mà lại đem ngón tay duỗi vào bên trong cúc hoa của anh!
Từ Toa chẳng những đi vào, còn ở bên trong tràng đạo ấm áp mà giật giật, tuyến tiền liệt bị cọ xát, Ngụy Kim cất lên âm thanh rêи ɾỉ thật lớn.
Âm thanh Từ Toa kiều mị nói: "Ông xã, thoải mái sao?"
Mẹ Ngụy nghe được toàn bộ quá trình, liền tức giận mà chửi ầm lên, nói Từ Toa không biết xấu hổ.
Sau đó đầu dây bên kia liền cúp máy.
Mẹ Ngụy: "!!!"
"Từ Toa, em làm cái gì vậy?" Mông Ngụy Kim xê dịch ra đằng sau một chút, muốn ngồi dậy.
Từ Toa không cho anh cơ hội, ngón tay đi theo chuyển động của anh, vẫn ổn định vững chắc ở bên trong cúc hoa Ngụy Kim, đôi mắt vô tội mở to ra nhìn Ngụy Kim: "Lúc ông xã làm em như vậy, em cảm thấy thật thoải mái, em cho rằng làm như vậy ông xã cũng sẽ sảng khoái như vậy."
Ngụy Kim cắn chặt răng, đang muốn nói anh khó chịu một chút, ngón tay Từ Toa ở bên trong cúc hoa anh vận động lên xuống, tuyến tiền liệt lại lần nữa bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, kiện eo Ngụy Kim mềm oặt, cơ thể liền ngã ra sau, lưng lại dựa vào sô pha.
Ở giữa háng anh côn ŧɦịŧ đang rất hưng phấn mà đứng thẳng lên, nơi đỉnh qυყ đầυ lại tiết ra chất dịch trong suốt.
Từ Toa nhìn đến gương mặt Ngụy Kim đang ửng hồng lên khi bị cô sáp, ánh mắt anh thật mê ly, cô liếʍ liếʍ môi.
Ngụy Kim như vậy, thật sự quá dụ hoặc, mê ly lòng người!
Từ Toa thân là người phụ nữ mà cũng muốn trên cơ thể mình biến ra một cây côn ŧɦịŧ để tới sáp anh!
Từ Toa cúi đầu ngậm lấy qυყ đầυ đỏ bừng của Ngụy Kim, đầu lưỡi liếʍ liếʍ ở đỉnh qυყ đầυ, ngón tay chôn sâu bên trong cúc hoa Ngụy Kim cũng vận động ra ra vào vào mãnh liệt.
".....Từ Toa, mau lấy ngón tay ra ngay." Cánh tay Ngụy Kim để nơi trán, bộ dạng giống như không có sức lực vậy.
"Chờ ông xã ra tới thì em sẽ rút ra ngay." Từ Toa nói, "Em liếʍ anh không thoải mái sao?"
Cô liếʍ anh khẳng định là rất thoải mái, nhưng là....Hông Ngụy Kim hơi hướng lên, hai chân dẫm lên sàn nhà, nơi ngón tay ra ra vào vào bên trong cúc hoa đầy nếp gấp, ở khẽ hở còn chảy nước ra.
Từ Toa nhìn cúc hoa Ngụy Kim bị chính mình thao, nói: "Ông xã, cúc hoa anh thật dâʍ đãиɠ a, cư nhiên lại chảy nước."
Ngụy Kim thẹn quá hóa giận nói: "Từ Toa! Em mau câm miệng lại cho anh!"
"Được rồi, câm miệng thì câm miệng," Tần suất ra ra vào vào của Từ Toa lại nhanh hơn, Ngụy Kim có mấy lần xém bị cô sáp cho ra tới, nhưng đều không được.
Quá thoải mái.
Không phải loại cảm giác căng ra tới tận cùng khó chịu, mà là cảm giác tràn đầy suиɠ sướиɠ từ bốn phía bên trong tràng đạo đánh úp lại, làm anh căn bản nói không nên lời.
Từ Toa nhìn người đàn ông cao đến một mét tám mấy bị cô làm đến suиɠ sướиɠ rêи ɾỉ a a, tự dưng cực kỳ có cảm giác thành tựu.
Chờ thời điểm Ngụy Kim bị cô sáp mà ƈôи ŧɦịŧ không sờ không liếʍ gì đến cũng bị bắn ra, cái loại cảm giác này thực sự là rất thỏa mãn.
Cô suy nghĩ, chính mình có đang bình thường hay không?
Chính mình làm chồng mình cho bắn ra, mà nội tâm còn cảm thấy thỏa mãn?
Cô cảm thấy thoải mái là được.
Cũng mạnh miệng quá đi.
Lần trước cô liếʍ Ngụy Kim anh vẫn rất thoải mái mà.
Ngụy Kim bắn ra xong, liền lập tức cầm lấy tay Từ Toa, lau lau ngón tay cô vừa rút ra từ cúc hoa anh, động tác vô cùng thô lỗ, như là muốn làm tróc đi lớp da của cô.
Nhưng lúc sau lại vang lên một âm thanh "Bịch", bầu không khí vô cùng tĩnh mịch.
Giây tiếp theo, hai tay Ngụy Kim kéo cánh tay Từ Toa, đem cô nhấc lên quăng lên trên sô pha, không màng dưới thân mình là một đống hỗn độn, Từ Toa nằm ở dưới, tay anh hung hăng nắm lấy đầu vai cô, như là muốn bóp nát bả vai cô vậy: "Lần trước anh đã nói với em, không được sờ mông đàn ông, xem ra là em không nhớ nữa rồi."
Từ Toa nhìn đến cái trán tức giận mà nổi đầy gân xanh của Ngụy Kim, có chút sợ hãi, trong lòng lại nghĩ nếu Ngụy Kim muốn đánh cô, cũng sẽ không khách khí đâu.
Trên mặt lại một bộ dạng tỉnh bơ: "Ông xã, em không dám nữa, anh đừng nóng giận."
Ngụy Kim hừ lạnh một tiếng, cúi đầu ngậm lấy môi cô.
Từ Toa chớp chớp mắt.
Được rồi, nếu việc này là anh đang trả thù cô, thì cô cũng không suy nghĩ gì nữa.
----------