Mà kết cục của cô, là sau khi nam chính thành danh, trở nên nổi tiếng, bị fan của anh quá khích xô đẩy và chết trong một vụ tai nạn.
Khi Hồ Trân Trân xuyên đến, người chồng xui xẻo bạc mệnh của cô đã chết rồi, chỉ còn lại cô và nam chính tám tuổi nhìn chằm chằm nhau, mắt to trợn mắt nhỏ. Lòng bàn tay cô tê dại, lại nhìn dấu đỏ trên mặt nam chính, không hỏi tặc lưỡi một tiếng. Chậc, mới khởi đầu đã tồi tệ rồi.
[Hệ thống: đã phát hiện nhân vật chính, hệ thống đã kích hoạt, mời ký chủ thu thập mức độ hảo cảm của nhóm nhân vật chính, thay đổi vận mệnh ban đầu của mình.]
Có bàn tay vàng hệ thống này! Đôi mắt Hồ Trân Trân sáng lên. Nghĩ đến những tiểu thuyết Mary Sue mà cô đã từng đọc qua, cô tự tin nhấn vào nhiệm vụ của hệ thống, giây tiếp theo, cô phát hiện ra cô đã yên tâm quá sớm.
[Nhiệm vụ 1: Bảo nam chính gọi một tiếng mẹ.] [Phần thưởng: 1000000 nhân dân tệ]
Hồ Trân Trân: "... Xin hỏi, mày là hệ thống gì vậy?" Nhắc đến chuyện này, giọng nói máy móc hệ thống hình như có chút kiêu ngạo. [Hệ thống: Tên đầy đủ của tôi là hệ thống rải tiền siêu cấp hào phóng.]
Hồ Trân Trân không khỏi giơ ngón tay cái lên, hai mắt phát sáng, chạy tới trước mặt nam chính, sau đó... Giơ di ảnh của ba nam chính lên. "Nếu con không gọi mẹ một tiếng mẹ, thì đừng mong gặp được ba con nữa!"
Nam chính: ??? Dì này không có vấn đề gì chứ, ai muốn gặp ông già đã chết đó chứ?
Hồ Trân Trân uy hϊếp cậu không được, lỡ tay phá vỡ di ảnh. [Hệ thống: độ hảo cảm của nam chính +1, tuổi thọ của ngài tăng thêm một năm]
Khi nhìn lại nam chính, ánh mắt của Hồ Trân Trân đã thay đổi. Làm nhiệm vụ lại cho được tặng tuổi thọ, đây đâu phải là nam chính, đây rõ ràng là Bồ Tát Sống thời hiện đại!
Cô lau đi những giọt nước mắt cảm động ở khóe mắt, nói: "Không ngờ con ghét ba con như vậy, bây giờ dì sẽ đi đào mộ để trút giận thay con!" Nhìn thấy cô thực sự định đào mộ, nam chính lập tức nóng nảy: "Đừng đào, tôi gọi dì một tiếng mẹ, được chưa?"
[Hệ thống: Tài khoản Alipay của ngài đã nhận được một triệu nhân dân tệ.] Hồ Trân Trân: !!
Người ba lăng nhăng của Giang Thầm đã qua đời, chỉ còn lại cậu và người mẹ kế vừa vào cửa. Cậu đã nghe rất nhiều chuyện mẹ kế ngược đãi con riêng, trong bảy ngày sau khi ba cậu mất, cậu quyết định bỏ nhà ra đi lang thang một mình.
Mới đi được nửa giờ, chiếc xe đạp của Giang Thầm đã bị mười chiếc Ferrari vây quanh, cậu khẩn trương dừng xe lại, nói: "Mấy người muốn làm gì? Tôi không có tiền!" Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra gương mặt của người mẹ kế: "Tiểu Thầm à, con ra ngoài muộn như vậy rất nguy hiểm, như vậy đi, để cho ông Lưu với mọi người đi cùng con."
Đêm đó, những người dân đi ngang qua phát hiện trên đường có mười mấy chiếc Ferrari đang đi phía sau chiếc xe đạp.
Lần đầu không thành công, Giang Thầm lại có kế hoạch mới, định cố tình tỏ ra nổi loạn, phản nghịch để Hồ Trân Trân đuổi cậu đi.
Nhưng cho dù cậu có gây rắc rối thế nào, thì dường như những vấn đề đó cũng không phải là vấn đề nan giải của mẹ kế.
Cô ngồi ở bên trái, bên phải cũng có một anh đẹp trai dỗ dành, Giang Thầm thế mà lại cảm giác được sự ấm áp của gia đình mà cậu chưa từng có.
Sau đó, bạn học cùng lớp nhắc tới đề tài mẹ kế, hỏi cậu như đang xem kịch hay: "Giang Thầm, mẹ kế của cậu không tra tấn cậu chứ?"
Giang Thầm nắm gấu bông nhỏ mẹ kế đưa cho, lần đầu tiên phản biện vì Hồ Trân Trân: "Dì ấy là một người tốt, không giống như những gì các cậu nói! "
Tối hôm đó, Giang Thầm về nhà liền chui vào trong ngực Hồ Trân Trân không chịu đi ra, Hồ Trân Trân hỏi cậu nửa ngày, cậu mới buồn bực nói: "Mẹ, mẹ tìm cho con một người ba đi.” Hồ Trân Trân hoảng sợ. Chẳng lẽ chuyện cô len lén ngâm gà rán đỏ bị con trai phát hiện?
———————————————————————— * Tình mẫu tử ấm áp, không phải là người mẹ hoàn hảo, có khuyết điểm nhỏ * nữ chính có khả năng tiền bạc, con nuôi giàu có