Chương 30

Lục phu phân? Vậy không phải là thiên kim Tô thị sao?

Tô thị là danh gia vọng tộc trăm năm, “giàu có không quá ba đời” không hiệu nghiệm ở gia tộc này, bây giờ Tô thị vẫn là tập đoàn số 1 số 2 trong nước, cũng là tập đoàn duy nhất có thể ngang hàng với Lục thị.

(富不过三代: giàu có không quá ba đời: là một câu tục ngữ của Trung Quốc, ở đây ý chỉ là không có ai giàu có mãi, “ba” chỉ là một số tượng trưng chứ không biểu thị chính xác là ba thế hệ)

Vaiz, điểm tâm mà họ đang ăn chính là cô ấy gửi đến?

Vậy còn không nhanh đăng lên vòng bạn bè?

Thế là những quản lý lúc nãy chưa chụp ảnh lập tức lấy điện thoại ra chụp.

Những quản lý lúc nãy đã đăng lên vòng bạn bè thì lập tức xóa bài đăng trước, đăng lại bài khác lên, “Cảm ơn điểm tâm của tổng tài phu nhân ~ sự mệt mỏi của công việc thoắt cái bay sạch hết rồi.”

Đăng vòng bạn bè xong, giám đốc tài vụ mở lời trước: “Tổng tài phu nhân thật chu đáo.”

Tổng giám đốc ngồi bên cạnh vừa nghe, trong lòng điên cuồng vỗ đùi.

Thật gian xảo! Sao mình không nghĩ đến? Vậy mà bị anh ta cướp lời trước mất rồi, nghĩ vậy lập tức mở lời nói, lời khen nói dài hơn, thể hiện bản thân có thành ý hơn anh ta.

Giám đốc tài vụ âm thầm “vô ý” giẫm lên giầy của tổng giám đốc dưới bàn, mỉm cười xin lỗi: “Xin lỗi nhé, trượt chân.”

Có hai người này khởi đầu, cuối cùng tất cả mọi người đều bắt đầu khen Tô Hiểu.

Lục Trầm Uyên chống tay lên bàn, hai tay đan vào nhau, không ngắt lời bọn họ, anh đột nhiên nghĩ nếu ghi âm lại những lời này về cho Tô Hiểu nghe, chắc chắn chiếc đuôi của cô sẽ vẫy lên tận trời. (đắc ý đó)

Khi nhận thức được ý nghĩ có chút cưng chiều của bản thân, thêm cả chuyện tối hôm qua, Lục Trầm Uyên lập tức rũ bỏ những suy nghĩ này ra sau đầu. (anh rơi vào lưới tình gòii)

Bây giờ anh vẫn chưa biết được Tô hiểu rốt cuộc là người như thế nào, cô có mục đích gì.

Trong lòng Lục Trầm Uyên thở dài, không biết bản thân từ khi nào lại trở nên không tỉnh táo như vậy.

(Bản edit chính chủ chỉ được đăng trên trhd và dtr - cảm ơn mọi người đã ủng hộ<3)

Cuộc họp còn chưa kết thúc nhưng chuyện xảy ra trong phòng họp của tập đoàn Lục thị đã truyền đến tai của nhà họ Tô.

Bác cả Tô Hiểu - Tô Hoằng Thịnh sau khi nghe được tin tức này từ trợ lý còn cảm thấy vô cùng khó tin, hỏi đi hỏi lại rằng “phu nhân” mà đám nhân viên đó nói đến là Tô Hiểu chứ không phải là nhân tình nào đó Lục Trầm Uyên bao dưỡng bên ngoài đấy chứ.

Thực tế là từ sau khi kết hôn Tô Hiểu vẫn luôn không có động tĩnh gì, nếu không phải khi đó tin tức hai nhà Tô - Lục liên hôn rầm rộ một thời gian thì có lẽ mọi người cũng quên mất Lục Trầm Uyên đã lấy vợ.

Sau khi gả qua không lâu thì Tô Hiểu nói đã tìm được nhược điểm của Lục Trầm Uyên. Kết hôn lâu như vậy, đó tin tức duy nhất mà Tô Hiểu gửi cho Tô gia, kể từ sau lần đó một tin tức hữu dụng cũng không có, bảo cô làm chuyện gì cũng làm không xong.

Tô gia ai cũng cảm thấy con cờ này khả năng là vô dụng rồi.

Có điều họ cũng không đau lòng, Tô Hiểu dù sao cũng không phải con gái của Tô gia, cô vốn dĩ là đứa con bị ruồng bỏ, không thành công thì cũng không thiệt, thành công thì được lợi mà không phải mất gì.

Hơn nữa, Tô Hiểu vẫn luôn biết ơn Tô gia, sau này không chừng lúc nào đó vẫn có thể lợi dụng, dù sao thì cũng là người có cùng hộ khẩu với Lục Trầm Uyên.

Chỉ là Tô Hiểu vẫn luôn im hơi lặng tiếng, sao bỗng nhiên lại phô trương như vậy.

Lẽ nào quan hệ giữa hai vợ chồng Tô Hiểu và Lục Trầm uyên cuối cùng cũng tốt lên rồi?

Tô Hoằng Thịnh biết được tin xong liền gửi tin nhắn vào nhóm chat gia đình, @mọi người, gọi mọi người tối nay đến nhà ba Tô Hiểu - Tô Hoằng Triển ăn tối. Tan làm xong ông cũng lập tức đến đó.

Ba anh em nhà họ Tô, ngoài ba Tô, bác hai Tô - Tô Hoằng Phát có 3 đứa con. Nhà Tô Hoằng Thịnh thì đông đúc hơn, ngoài người vợ chính thức còn có một vợ bé, tổng cộng có 5 người con.

Gia đình đông người như vậy, ăn tối xong thì cũng đã sắp 9 giờ.

Cơm nước xong các con cháu đều ở dưới lầu nói chuyện còn ba anh em Tô gia thì vào thư phòng nói chuyện.

Sau khi nghe bác cả Tô kể chuyện xảy ra ngày hôm nay, khuôn mặt bác hai Tô bộc lộ sự vui mừng: “Đúng là không uổng công Tô gia nuôi Tô Hiểu nhiều năm như vậy.”

Bác cả Tô gảy tàn thuốc lá, khinh miệt nói: “Lục gia chỉ có thằng ranh Lục Trầm Uyên mà cũng muốn đấu với chúng ta?”

Trước khi Lục Trầm Uyên tiếp quản và mở rộng quy mô Lục thị, rất nhiều mảng kinh doanh trong nước đều do Tô thị độc quyền. Nhiều năm như vậy cũng chỉ có Lục Trầm Uyên dám mạo hiểm mở rộng thị trường, chặt đứt hàng loạt hạng mục độc quyền của Tô thị.

Cũng chính vì vậy mà gần 10 năm nay, Lục thị phát triển nhanh chóng, đến nay đã ngang hàng với địa vị của Tô thị.

Ban đầu Tô gia cũng đã cho người gây cản trở Lục thị, nhưng lúc đó quá tự tin, cho rằng Lục Trầm Uyên vừa trẻ lại đơn thương độc mã sẽ không làm nên chuyện, không ngờ cuối cùng khi nhận ra năng lực của Lục Trầm Uyên thì đã quá muộn, không thể thay đổi cục diện được nữa.

Cho dù không can tâm nhưng trên thương trường không có đối thủ nào là mãi mãi mà chỉ có lợi ích là mãi mãi.

Lục thị đã vững mạnh, Tô gia đương nhiên không thể đối đầu trực diện với Lục Trầm Uyên, cùng hợp tác phát triển mới là con đường hiệu quả để đạt được lợi ích lớn nhất.