Chương 33

Ngón tay Mạnh Vãn ấn trên màn hình hồi lâu, rồi mới gửi cho Bạc Tiệm một biểu cảm con thỏ nhảy nhót dễ thương, sau đó gửi thêm một câu: [Được, anh cũng ngủ sớm đi.]

Một đêm mộng đẹp, tổ tiết mục xảy ra chuyện như vậy cũng không tiện thúc giục Mạnh Vãn quay lại ghi hình tiết mục.

Chờ Mạnh Vãn tỉnh ngủ, trên điện thoại di động hiển thị vài cuộc gọi nhỡ đều là của chị Sầm, Mạnh Vãn gọi lại cho cô ấy, đối phương rất nhanh bắt máy.

“Mạnh Vãn, chồng em là Bạc Tiệm à." Tuy chị Sầm đã lướt mạng suốt cả đêm, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng Mạnh Vãn thừa nhận.

Mạnh Vãn cúi đầu đáp một tiếng, chị Sầm mới tiếp tục nói: "Em giấu thật ra đó, nhưng cô có hậu thuẫn lớn như vậy, tại sao không tận dụng, nếu cô nói sớm, giờ đã là ngôi sao hạng A rồi."

Mạnh Vãn nhéo mi tâm: "Chị Sầm, có chuyện gì quan trọng không.”

Chị Sầm lập tức nói: "Công ty Bạc Tiệm khởi tố một số tài khoản marketing, trong đó có mấy người hợp tác với công ty chúng ta, chị muốn hỏi một chút xem có thể rút đơn kiện không.”

Giọng chị Sầm càng lúc càng nhỏ, hiển nhiên cũng biết yêu cầu của mình không hợp lý đến mức nào.

Mạnh Vãn thậm chí hoài nghi mình nghe lầm: "Khi chuyện xảy ra, tôi nói muốn kiện, chị bảo sẽ giúp tôi giải quyết, tôi tin chị, rồi bây giờ chị nói gì, có vài tài khoản marketing có quan hệ hợp tác với công ty, vậy mà họ còn bôi nhọ tôi, chẳng lẽ cũng là công ty chỉ đạo sao."

Chị Sầm giải thích: "Đây chỉ là một chiến lược marketing, em xem khoảng thời gian đó không phải đề tài của em tăng lên rất nhiều sao.”

Mạnh Vãn quả thực cảm thấy hoang đường, , cũng không muốn đôi co thêm: "Chuyện này không còn là chuyện của riêng tôi nữa, họ còn bôi nhọ Bạc Tiệm, dù tôi có thể tha thứ, phía Bạc Tiệm cũng không thể rút đơn kiện, đừng nghĩ nữa."

Chị Sầm im lặng, biết chuyện này không còn đường thương lượng nữa, lại trấn an Mạnh Vãn vài câu rồi cúp điện thoại.

Mạnh Vãn ném điện thoại sang một bên, lười phí tâm vào chuyện này nữa, đứng dậy đi rửa mặt.

Hai người Bạc Tiệm Và Bạc Tinh Tinh vẫn còn ở trong nhà hàng.

Mạnh Vãn còn thấy được tổng đạo diễn của chương trình, thường ngày trong chương trình rất hay đưa ra những ý tưởng tồi tệ, lúc này trước mặt Bạc Tiệm như một con chim cút ướt sũng.

Nhìn thấy Mạnh Vãn, vẻ mặt anh ta trở nên tha thiết trong nháy mắt, thử hỏi: "Mạnh Vãn à, hồi phục thế nào rồi, chương trình bên đó đang chờ quay, cô xem..."

Mạnh Vãn không trả lời trực tiếp, mà hỏi Bạc Tinh Tinh: "Tinh Tinh, con có thể không?”

Bạc Tinh Tinh phất phất cánh tay: "Có thể!”

Lúc này Mạnh Vãn mới nói với đạo diễn: "Chúng ta ăn xong sẽ tiếp tục quay.”

Đạo diễn chỉ chờ câu này của Mạnh Vãn, cũng không còn làm chim cút nữa, thậm chí lấn tới: "Khán giả của chúng ta rất quan tâm đến gia đình các cô, không biết có thể quay ngay bây giờ không."

Đây không phải là điều mà Mạnh Vãn có thể quyết định một mình, cô hướng ánh mắt về phía Bạc Tiệm.

Bạc Tiệm nhìn tổng đạo diễn một cái, doạ ông ta sợ tới mức rụt về rồi mới gật đầu: "Bắt đầu đi."

Tổng đạo diễn vui mừng khôn xiết, lập tức bảo quay phim bắt đầu quay.

Khán giả ngồi canh giữ trong phòng truyền hình trực tiếp đều có chút không kịp phản ứng.

[Mạnh Vãn phát sóng trực tiếp rồi, tôi còn tưởng chuyện hôm qua, họ sẽ không quay số này nữa.]

[Nhìn phông nền ở khách sạn à, đợi đã, Bạc Tiệm cũng ở đó!]

[A a a a a, tôi điên mất, Bạc Tiệm đẹp trai quá.]

[Có vài người đủ rồi đó, người ta đã có gia đình rồi, đừng mơ mộng nữa.]

……

Tuy rằng Bạc Tiệm thoạt nhìn trấn định tự nhiên, nhưng Mạnh Vãn vẫn hơi cảm thấy có chút ngượng ngùng, bởi vì camera này xem như cô mang tới, mặc dù đạo diễn có thể chỉ muốn quay Bạc Tiệm.

Mạnh Vãn ăn nhanh một chút, ăn xong liền nói lời tạm biệt.

Bình luận trực tiếp đang kêu gào [Mạnh Vãn đừng đi, tôi muốn xem chồng cô.]