Vì cuộc sống giàu có lại không chịu sự thay đổi hoàn cảnh sinh hoạt và ảnh hưởng từ chiến tranh, tín ngưỡng của con người với thần linh từ từ nhạt dần, đại ma vật đã từng ngông cuồng tự cao hay thần linh cũng không thể không đạt thành thỏa thuận bình đẳng tồn tại với con người.
Cục quản lý sinh vật đặc thù phi nhân loại theo đó ra đời, chuyên môn phụ trách án kiện và công việc hàng ngày liên quan.
“Hiện giờ Trái Đất không phân chia quốc gia, chỉ có khu vực, chúng ta đang ở khu năm. Mỗi khu đều có cục quản lý, nếu như gặp phải bất cứ vấn đề gì thì có thể tìm chúng tôi giải quyết.” Cố Vị Minh vẫy tay gọi một người máy đến, “Cậu muốn uống chút gì không?”
Mị Ma căng thẳng đối mặt với người máy tự động đi tới, không biết làm thế nào cho phải.
“Không có chuyện gì đâu, đừng sợ, đây chỉ là một người máy phục vụ.” Cố Vị Minh để người máy rót cốc nước lọc đưa cho Mị Ma.
Mị Ma nhận cốc nước nhưng không uống.
“Vậy chúng ta nói tiếp. Mị Ma là ma vật cấp năm, có thể đi vào giấc mộng đoạt hồn, căn cứ quy định hiện có, không thể ký khế ước giao dịch với con người, không thể dụ dỗ linh hồn con người, xét thấy tính đặc thù của chủng tộc, cũng không thể quan hệ với con người trong mơ. Không thể trái bất kỳ điều nào trong « 300 mục quy tắc chi tiết hòa bình sống chung ». Trong quy tắc chi tiết quy định đều là trái pháp luật, phải ngồi tù, bắt đầu từ ba năm, cao nhất là ba trăm năm, nghiêm trọng thì hủy Ma hồn. Tình huống như cậu ngủ say nhiều năm mới tỉnh lại, phải tới cục quản lý báo đăng ký rồi mới xác định cậu không có tính nguy hại.”
Xe bay bỗng nhiên lắc lư, Mị Ma kinh hãi bóp nát cái cốc.
“Gặp phải khí lưu đừng sợ.” Cố Vị Minh bình tĩnh nói.
Đèn tín hiệu người máy tự động lấp lóe, nó đi tới bên người Mị Ma dọn dẹp sạch sẽ mảnh vỡ trên đất.
Mị Ma luống cuống ôm lấy móng dê của mình, không biết để nơi nào.
“Đăng ký xong, phạm vi hoạt động của cậu giới hạn trong cục quản lý và được giám sát, không thi đậu giấy chứng nhận tư cách ma vật vào đời thì không thể rời khỏi. Bởi vì thân phận của cậu đặc thù, trong lúc cậu kiểm tra sẽ an bài cho cậu một người chỉ dẫn, chủ yếu phụ trách hằng ngày của cậu. Xin cậu tận lực phối hợp. Hiện giờ nam Mị Ma rất ít, sừng các cậu… Không an toàn mấy. Cậu hiểu chưa?”
Mị Ma nghe mà đầu óc mơ hồ, đại ác ma bên cạnh không nhịn được nhìn chòng chọc, cảm giác nói không hiểu thì sẽ bị đối phương đánh đập, cậu rụt vai gật gật đầu.
“Không hiểu cũng không sao, chúng ta về đăng ký Ma hồn cho cậu trước, mang cậu qua vài quy trình cậu sẽ hiểu.”
Mị Ma hỏi: “Có thể không ghi danh không?”
“Không thể.” Cố Vị Minh mỉm cười nói, lái xe bay tới cửa chính, “Mời.”
Bảo là cục quản lý sinh vật đặc thù phi nhân loại, nó trực thuộc cơ cấu chính phủ liên bang Trái Đất có quy mô cỡ một thành thị to nhỏ. Mị Ma theo sau Cố Vị Minh và đại ác ma, nhìn sinh vật trên đường muôn hình muôn vẻ, có người đầu trâu, có Viêm Ma, còn có một số sinh vật kỳ kỳ quái quái, họ mặc đồ gần giống với Cố Vị Minh.
Cố Vị Minh giải thích: “Bây giờ đã mở ra tư cách thực tập phi nhân loại, nếu như thành tích cậu nổi trội, cục sẽ suy xét thu nhận.”
Mị Ma nghe không hiểu, cũng không có ý định hỏi. Cậu dưới sự dẫn dắt của Cố Vị Minh, điền thông tin, ghi vào thông tin Ma hồn. Quá trình này khiến cậu sinh ra tâm lý sợ hãi đối thế giới loài người bây giờ, con người vậy mà có thể sử dụng một cái máy khắc ấn ký hiệu lên Ma hồn của ác ma.
Đáng sợ quá.
Cậu đột nhiên hiểu rõ tại sao Quỷ Vương đã từng kiêu ngạo một đời vậy mà khom lưng cúi đầu với một con người. Ngay cả thiên sứ nổi tiếng kiêu ngạo lạnh lùng vậy mà cầm đồ vật của con người nói với họ cảm ơn!
Tam quan của Mị Ma bị đánh nát trước nay chưa từng có.
Nỗi lòng của cậu ảnh hưởng đến gợn ma lực không ổn định, đại ác ma gần cậu nhất nhận ra trực tiếp nhấc tay nắm chặt gáy cậu: “Nhóc con tôi biết cậu bây giờ rất căng thẳng.” Đại ác ma còn lâu mới ‘dịu dàng’ với cậu như Cố đội, cúi đầu ghé sát lỗ tai cậu, dùng uy thế khϊếp sợ của ác ma cấp cao, “Nếu mi dám nháo gì…”
Mị Ma sợ đến lắc đầu với biên độ nhỏ.
“Ngoan ngoãn cho tôi một chút.” Đại ác ma nói, “Cậu muốn chạy loạn, sừng cậu chưa mọc ba ngày có thể bị bẻ xuống ngay.”
Mị Ma vâng dạ mà nói: “Phải tự nguyện…”
“Bây giờ đã hơn một ngàn năm rồi. Tin tôi, thủ đoạn con người có thế khiến cậu tự giác giao ra.” Đại ác ma nở nụ cười tà ác, “Cậu có thể thử xem.”
Mị Ma không dám lên tiếng.
Thủ tục ghi danh phức tạp đã giải quyết xong xuôi trước khi cục quản lý tan làm, vòng tay trên tay Mị Ma bị lấy xuống, đổi một cái mới. Đó là vòng tay người mới, đại ác ma lập tức nói: “Cố đội, không còn chuyện của tôi nữa. Cậu ta chạy không thoát.”