Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mê Đồ Quy Đồ

Chương 99: Các loại ngôn ngữ hoa và thủy chiến.

« Chương TrướcChương Tiếp »
—o0o—

Fred và George chớp mắt nhìn nhau, thấy học trò ăn sáng phía dưới, đột nhiên lên.

“Hiếm khi được buổi sáng tốt đẹp thế này —!” Fred lớn tiếng nói, nhất thời thu hút gần như tất cả các ánh mắt.

“Hãy để chúng tôi —!” George lấy đồ trong túi áo.

“Càng vui vẻ hơn đi —“ Đôi song sinh đồng thanh, ném pháo hoa chế lên không trung.

Các học trò Gryffindor lập tức đứng hết lên, nhìn lên không trung, xuất hiện mặt tò tò và phấn phấn, công việc vui vẻ của anh em Weasley chưa bao giờ làm người thất vọng.

Ravenclaw và Hufflepuff cũng quan sát, hưng phấn hưng phấn.

Slytherin vang đầu lên xem, tập thể ánh ra suy nghĩ: cuối cùng song sinh bắt đầu kinh rồi.

Không phải là đồ án pháo hoa, cũng không có sắc thái rực rỡ, pháo hoa nổ một tiếng vang rồi như một quả bong bóng nước ra, chất kiệt cầu khắp nơi.

Godric nở một nụ cười thật tươi, không độc dược tới. Đây là anh phát minh ra, một loại thuốc độc có thể dựa vào tâm trạng mà nở ra thực vật, rất có hiệu quả tạo tiếng cười, vừa lúc giải trí một chút.

Salazar nghiêng đầu, né, rất khó nói về hiệu quả độc dược, nên có thể trốn thì trốn. Cậu đã được mùi đặc biệt của chất lỏng rồi.

Draco thấy hoạt động của xà tổ cho là có gì không ổn, cũng né theo.

Snape muốn hét lên, chết tiệt, anh lại tiến hành đến khả năng hoàn toàn không né tránh, sau khi chất cuối cùng vào người anh cũng là một mùi hương, đây là một loại độc dược, Weasley thì có loại độc dược nào tốt chứ ! Anh trừng mắt nhìn đôi song sinh cười đến mang tai, sau đó, anh mở to mắt – trên đầu đôi song sinh nở hoa.

Gần như đồng thời, các trò chơi cười điên cuồng, các trò chơi được thiết bị hoàng kim đầu dựng thẳng lên, sau đó xuất hiện một nụ hoa, một giây sau phóng ra một cái đóa.

Snape đen mặt, thậm chí chí anh không suy nghĩ đến đỉnh mình – anh muốn đánh đôi song sinh.

Draco nhìn đỉnh cao Blaise hoàng ra một đóa hoa, đó là hoa thiên bẩm. Quay đầu nhìn những người khác, dãy bàn Slytherin ở phần tối trong lễ đường, độc dược không cánh tới nhiều. Một số đỉnh học trò chơi ba hoàng ra hoa bách hợp, đỉnh đầu Pansy cũng là hoa bách hợp, còn trên đỉnh đầu Millicent là hoa cúc dại.

Hai cô gái mờ mịt nhìn nhau, cười thầm hai cái, tiện lợi trả người bên trong nhìn dãy bàn giáo sư, nhưng khi thấy chủ nhà mình thì im lặng. Trên đỉnh cao chủ nhiệm Nhà Slytherin phóng ra một đóa hoa đình lịch, một loại hoa có thể làm dược liệu.

Gryffindor và Ravenclaw ở trung tâm bị độc dược, bên Gryffndor chủ yếu nhạt ra mảnh hoa lửa, Ravenclaw thì là mảnh hoa kim phượng, người Hufflepuff may mắn đỉnh ngọc hoa trâm, ngoại trừ một vài loại hoa này thì lễ đường không thiếu hoa hồng và hoa tulip.

Salazar có chút nghiên cứu về thực vật, các thực vật khác nhau không có cùng tập tính, hoa cũng có cách tính của mình. Cùng một loại độc dược sẽ nở rộ các loại hoa khác nhau là vì tính cách và tâm trạng của bản thân người đó mà loại hoa nào được lựa chọn nhiều nhất. Hoa bách hợp đại biểu cao quý, hoa lửa hoàng tử thì đại biểu cảm nhiệt tình, hoa kim phượng thì đại diện cho trí tuệ, hoa ngọc trâm thì đại diện cho chân thành và bùng tĩnh.

Salazar Cừu Blaise đỉnh cao hoa thiên bẩm, cũng có người vì tâm trạng đặc biệt mà khai ra loại hoa khác, hoa thiên phú đại diện cho tự làm và tự do tự do.

Godric rất thích mấy loại trò chơi nhàm chán kiểu vậy, Salazar cũng không nhận ra đôi song sinh có thể làm được loại độc dược này.

Godric rất thích quan sát người khác hưng trí hưng phấn nhìn muôn hồng hào tía phía dưới, nở hoa hồng và tulip tám chín phần mười là đang yêu, đây là loài hoa đại biểu cho tình yêu. Éc, đỉnh cao Harry là hoa dạ lan hương màu trắng, thật sự rất thích hợp với cậu ta, tâm trạng không sâu biểu hiện tình yêu và hướng tới cuộc sống bình thường.

Ừm? Godric có hơi ngạc nhiên, đỉnh đầu Ron nở đóa cúc dại, tên nhóc ấy sao có loại tâm trạng đây? đầu, anh tò mò nhìn Nghiên cứu các vị trí trên dãy bàn giáo sư, nổi bật nhất là đôi song sinh đang đứng lên, Godric đi lang thang, hai người phóng ra đóa giống gốc nhau – hoa sơn trà, đây là đóa hoa mà chỉ giữa những người yêu nhau mới có thể nở ra.

Cứng ngắc quay đầu, tiện ích đà chuyển sang Snape, sau đó lần thứ hai sử dụng sốt, hoa đình lịch? Đây là loại biểu tượng cho cỏi và can đảm. Đúng là… ẩn sâu nha.

Các học trò phía dưới nháo nhào, một Gryffindor lãng mạn đang yêu can đảm đi tới trước mặt bạn gái ý bảo phương ngắt đóa hoa hồng trên đỉnh đầu. Mọi người cười nói nói nhau, rất vui.

“Mình là gì?” Hermione lo lắng hỏi Harry.

“Hoa tước.” Cũng có thể thời gian trước Harry cũng nhẹ nhàng qua sách về thực vật, nếu không còn không nhận ra loại nào, “Tôi thì sao?”

“Hoa dạ lan hương trắng.” Hermione càng thêm bác học, “Tượng trưng cho…” nhiên, cô im lặng.

“Sao vậy?” Harry không hiểu.

Ngôn ngữ hoa bình thường không ai nhớ rõ vì nhớ cái này còn không dùng trí nhớ thực vật có cách sử dụng nào, nhưng Hermione rất thích, danh tiếng thứ n cũng không phải nói không, cô lắc đầu, “Không có gì. ” Không có biểu tượng rõ ràng? Đây là sao trùng lặp? Hermione ngược lại quan sát những người khác chung quanh, phải như có giá trị tương xứng với người phóng hoa.

Chớp chớp mắt, Hermione nhìn thoáng qua bông cúc dại của Ron lười người.

“Không đúng lớn sao?” Ron giận dữ, cậu đã biết đỉnh cao mình là gì rồi, một bông bé tí, hoàn toàn không xứng đáng với cậu.

Đờ đẫn lắc đầu, Hermione không nói thêm gì, ngôn ngữ hoa hình như cô nhầm, người tiện lợi như Ron sao lại có hoa mà theo ngôn ngữ loài hoa là che dấu tình yêu chứ.

Ngẩn đầu nhìn dãy bàn giáo sư, gần dãy bàn Gryffindor chính là vị trí của hiệu trưởng, Hermione thấy rõ đóa hoa trên đỉnh hiệu trưởng thì sợ người, cô trừng mắt, đó là hoa cà độc dược màu đen – biểu tượng cho yêu cầu và tử vong không thể biết trước.

Godric ở dãy giáo sư nhìn Salazar, độc dược không có hiệu quả với Salazar thật là đáng tiếc, if không sẽ không biết giải đóa hoa đáng yêu thế nào. Nghĩ đến điều này, Godric không nỡ cười to lên, đột nhiên anh dừng lại, vì Salazar ở phía dưới đang nhìn anh.

Godric nhướng mày, mong đợi đỉnh cao anh cũng là đình lịch rồi, so với nhiệt tình thì anh càng hướng dẫn về Dũng cảm và cứng cỏi. g đầu nhìn về phía McGon Nghiên cứuagall, anh chỉ chỉ đầu mình, nhếch miệng cười, “Hoa nào vậy?”

McGonagall không độc dược đến nhìn các đồng nghiệp làm trò cười cho thiên hạ đang không ngừng cười, bà nhìn thoáng qua, nói, “Hoa đồng nội.”

MỘT? Godric choáng váng, không mong đợi anh nghĩ thêm, mắt anh đã theoMcGonagall được tìm thấy hoa độc dược trên đỉnh hiệu trưởng – loài hoa tử tử vong.

“Các học sinh thân mến —!” Fred sảng khoái được phép lên.

“Chơi đủ rồi liền kề phép của mình lên —!” George phụ họa.

“Đọc tiếng lớn —!” Đôi song sinh lớn bằng tiếng minh họa, “Aguamenti —!”

George và Fred trên người đều bị nước phun, hoa sơn trà trắng từng khoảnh khắc biến mất, “Đừng quên bổ sung một thần chú khô nha, trừ khi các trò muốn về thay áo dàig!” Ngày tháng chín còn ở cuối hè, nước vào người cũng nhẹ nhàng vô cùng thoải mái.

Dưới lập tức bắt đầu thủy chiến, hai dãy bàn ở giữa lập tức trở thành chủ chiến, dòng nước cưỡi ra, nhóm Gryffindor và Ravenclaw đùa nghịch vui vô cùng, nghi hoặc nho nhỏ của Hermione biến mất trong trận thủy chiến, cô cũng vậy ĩ theo. Bên Hufflepuff thì những người chưa được giải đáp theo mấy người may mắn ném thần chú.

Draco phê phép lên, thư giãn Blaise, “Cần mình giúp không?”

Pansy và Millicent đồng thời đứng lên, “Aguamenti —!” Hiệu ứng phun chú thích trên người Blaise.

“E hèm…” Blaise thực vô tội, “Các quý cô xinh đẹp, hai người thở quá đáng.”

“Chúng ta không phải là người đầu tiên tự ngọc dương.” Hai cô gái đồng thanh, tiện lợi ngựa hoang cho mình, “Aguamenti.”

Học trò Slytherin ngay từ đầu còn cố gắng tránh thủy chiến, nhưng một Gryffindor nào đó cách ném mạnh thần chú không quá chuẩn để làm cho Aguamenti bay trở lại, thế nên cuối cùng, phạm vi thủy chiến mở rộng đến toàn bộ lễ đường, các trò chơi bốn nhà lần đầu tiên loạn loạn.

Snape bình tĩnh nhất nhanh chóng rời xa, McGonagall cười vui xong rồi như dùng ánh mắt tinh cần nhìn đôi song sinh sau đó chuyển sang hiệu trưởng, “Albus, này…”

“Mọi người rất có sức sống.” Lão sư tử cười vui mừng, chuyển sang đôi song sinh, “Làm không hề, hai nhóc.”

“Đương nhiên rồi, chúng tôi là Weasley mà!”

Trong một mảnh ĩ chỉ có hai người vô cùng an tĩnh, Salazar phía dưới viền, thoải mái nhìn Godric, mà Godric cũng gian nan nhìn lại, tâm trạng khó chịu như được người ta nhìn phúc. Anh cũng không hiểu được, vì sao đỉnh cao mình lại nở một đóa hoa tình cảm như vậy, xuất thân từ gia tộc anh rõ ràng nhạt nhạt về tình cảm.

Loại ngôn ngữ hoa đồng nội: mối tình đầu, tình yêu say đắm thư mở thiếu thời gian.
« Chương TrướcChương Tiếp »