Chương 97: Kẻ Được Chọn gian.

—o0o—

Bế quan Bí thuật ngoài việc bảo vệ tư tưởng mình không bị xâm lấn nhưng có thể bảo vệ cảm xúc ở bất kỳ mức độ nào. Vì phòng dành cho mình không kìm lòng nổi mà bộc lộ cảm xúc ra ngoài, Harry bắt đầu liên tục duy trì sử dụng Bé quan Bí thuật, vì quan trọng là nhẹ nhàng cảm xúc nên con bạn không xuất hiện phản ứng trống rỗng rõ ràng clear.

Khách mời nói chuyện với từng Gryffindor, khách sáo cười, mà ngay cả Harry cũng ngạc nhiên về tài năng của mình trên phương diện này. Nếu bây giờ cậu bé Mũ Phân Loại một lần nữa, cái mũ kia chắc chắn sẽ không mang lại khí cụ cho Slytherin.

Tối, hầm.

Harry lấy lại bình tĩnh, gõ cửa, cậu tới hầm chữa trị, đây là phúc lợi lớn nhất của cậu, nói qua hết cậu phải thành công lừa gạt bậc thầy giỏi Bế quan Bí thuật thuật này rồi.

Cửa mở, truy cập thành công vào hầm Harry nén cảm giác thành vật liệu nào đi theo núi băng di động già già vào.

Snape thiếu niên mắt xanh bình tĩnh, lạnh chỉ sô pha, “Ngồi ở kia.” Anh đã đặt sách giáo khoa hai vào phòng ngủ, thêm Kẻ Được Chọn trở thành ngu ngốc, anh còn phải thức làm bài tập nữa.

“Dạ, giáo sư.” Harry nghe theo ngồi xuống.

Mắt Snape đổi đổi, từ hơi thở xa lạ phát ra từ Harry Potter anh cứng ngắc kí©h thí©ɧ trở về.

“Vương tay ra, Potter.” Snape phân tích.

Harry không đưa ra dự án, mặc định sau đó lấy một ít máu.

Snape môi trường, ngâm xuống mất tự nhiên trong lòng, xoay người phân máu, xem độc dược cso ảnh hưởng gì đến máu hay không. thầy thuốc nghiên cứu nghiên cứu rất nhanh quên đi bên cạnh, anh kiểm tra thành phần máu và phản ứng với pháp lực, lại thất vọng phát hiện trong máu không có gì khác lạ. Nói như vậy thì độc dược đã bị hủy bỏ đã được hợp nhất vào máu Potter, không thể bỏ được?

Chờ Snape quay đầu nhìn Potter đã thấy thiếu niên tựa vào salon ngủ, mái tóc lộn che đi đôi mắt thiếu niên, xà mặt ngủ yên bình với bộ điên cuồng theo Snitch trên sân Quidditch quả thật là hai người.

Snape ngáp, chưa từng có ai không vô phòng bị trước mặt anh như vậy, cũng có nghĩa là tin tưởng. Nhưng tranh luận thiếu niên mất đi ký ức mà nói chính là ngu xuẩn, Snape dâng lên một số phần giận dữ. Lúc này, thiếu niên trên salon mở mắt, một đôi mắt xanh biếc như ngọc mang theo vẻ mê man mới tỉnh ngủ nhìn anh, ánh mắt này hoàn toàn đập tan đám đông Snape muốn phát ra.

“Trò chơi đủ lâu rồi, Potter.” Mũi Snape nhẹ nhàng phun khí, “Trị liệu nay đến đây, ngày mai khi tới trò chơi mang theo bài tập, nơi này không phải nơi ngủ.”

“… Dạ.” Thiếu niên lên, gật đầu đi ra ngoài, đi tới cửa dừng lại một chút quay đầu, “Làm phiền rồi, rất xin lỗi.”

Snape nhướng mày, nhìn cửa hầm mở ra rồi đóng lại, nếu là người mất đi ký ức thì bản chất người đó không thay đổi, phải như Harry Potter giống mẹ cậu hơn.

***

Sau khi rời khỏi hầm, trong lòng Harry nhẹ nhàng thở ra, dễ dàng hơn so với tưởng tượng. Khiêm nhường lễ, đây là tính cách lần này cậu bé cần phải biểu hiện, cậu đã không còn là trẻ con hồng động kia nữa.

Không phải oan gia không gặp nhau, Harry chưa đi được mấy bước đã gặp Draco Malfoy. Lần này Harry đã có ít kinh nghiệm, trước khi đối thoại lên tiếng cậu mở miệng, “Chào bữa tối, trò Malfoy.”

Draco mới trở về từ chỗ Godric, sư tổ nhưng nhắc cậu, trình bày chỗ tốt khi có quan hệ tốt đẹp với Kẻ Được Chọn, đương nhiên cậu biết nhưng có thật lần này là cơ hội hay không? Cậu không chắc chắn. Dù làm đồng lợi ích cũng không nên chọn tên ngu ngốc này để mất trí nhớ. Hương vị Potter nhớ lại rồi trở thành mặt không chấp nhận thì làm sao? Nhưng khi không mất trí nhớ, Draco căn bản không cho là hai người có cơ hội học hòa.

Nheo lại con khỉ màu xám, Draco nhìn đối thủ chủ động hỏi điều này, nâng cao cựa, không nói gì.

Harry trong lòng phun, Malfoy này còn khó thu phục hơn cả Snape, điều chỉnh nụ cười tự nhiên và khách sáo nhất, cậu lấy một gói từ trong túi ra, “Anh có thể giúp mình đưa cái này cho Abraxas không?” Tự đáy lòng Harry hy vọng Abra có chút tác dụng.

Hơi thở mày, Draco vẫn nhận, là kẹo, đây là quà tạ lễ? Harry mất trí nhớ người đầu tiên là xà tổ? Né nói tên nhóc này may mắn hay là tinh mắt đây?

“Thật cám ơn.” Thiếu niên mắt xanh nghiêng đầu, lộ ra vẻ khó hiểu, tiện lợi còn nói thêm, “Tôi có một chút chuyện không biết, dù có sơ sơ mong cậu bỏ qua.”

Tay Draco chạy lên một chút, biết là mình không nói sẽ làm người đối diện xấu hổ, nếu Potter giữ giọng điệu này cậu bé vẫn có thể nói hai câu, “Không có gì cả.”

“Hửm?” Harry không mong đợi sẽ có câu trả lời, cậu đang quyết định bước đầu đi.

“Tôi sẽ đưa sơ đồ cho Abra.” Draco nhẹ nhàng nói, “Hẹn gặp lại.” Potter như vậy làm cậu rất khó thích ứng, cậu câu người bước đi.

Cho tới khi Malfoy đi khuất, Harry còn đứng lặng nơi đó. Merlin ơi, cậu lại có thể là mình tiến hành đối thoại với Malfoy như vậy, dù không vài từ, cũng thật khó tới tin. Hóa ra giao lưu với Slytherin thật ra đơn giản thế thôi sao? Chỉ cần hiện đại khiêm tốn sau đó cố gắng không nhìn cái nâng cao của phương pháp là được, Harry Potter hiểu ra sự thật.

***

Vài ngày tiếp theo, toàn trường đều phát hiện Harry Potter thay đổi, Cậu Bé Vẫn Sống trở nên yên tĩnh, ổn định, khóe miệng luôn mang theo nụ cười thảnh nhiên, ôn hòa mà xa cách. Nhóm Gryffindor cố gắng một lần nữa làm bạn với Cậu bé vàng, điều này tiến triển không ít, nhưng họ phát hiện, phạm vi kết nối bạn của Harry… trở nên rộng hơn.

Phòng sinh hoạt chung Slytherin, Blaise đưa một hộp trà nóng cho thằng bé bạch kim, “Abra, Potter đưa cho em.” Phải biết, ở cửa ký hiệu xá lợi khi cậu được Kẻ Được Chọn gọi bằng "Trò chơi Zabini", đúng là nỗi sợ hãi xây dựng.

Salazar nhướng mày, nhận lấy, thú tiếp vào một vài cái chén trên bàn, “Cùng uống đi.”

Sau đó cũng là gián tiếp nhận ý tốt của Gryffindor, vài Slytherin bên cạnh chờ chờ, ngược lại Elsa rất vui nhảy xuống cửa, đi tới một cái chén trong đó, vui rực rỡ ăn. Con rắn xanh nhỏ gần đây rất thích đi dạo trong ký túc xá, vì nhóm rắn rắn nói nó cũng hiểu, cho nên phần lớn thời gian nó đều ở trong này.

Millicent đi đầu cầm một chén, uống hết, không nhìn ánh mắt kinh ngạc chung quanh, cô nói mục đích bản thân, “Tôi đi tra chút tư liệu.”

Pansy nghiêng đầu, bạn có vẻ tốt.

“Mất trí nhớ sẽ không thay đổi tình trạng.” Thiếu nữ lấy tay không vuốt tóc, “Nói cách khác, hiện tại Potter trình bày ra vẻ mặt chân thực nhất của cậu ta, đương nhiên, là mặt chân thật khi gặp người xa lạ.”

Blaise lịch sự bắt chéo chân. “Ý cậu là, có lẽ Kẻ Được Chọn giống chúng ta?”

Mắt Goyle và Crabbe cùng chuyển sang Draco, cha họ đã ở chung chiến tuyến với cha Draco. Trên cơ bản những quý tộc Tử thần Thực tử có con ở Hogwarts cũng không muốn mang mình đến cạnh chân Chúa quỷ đen tối, nhất là sau khi họ phát hiện Chúa tể Hắc ám trở nên bạo lực và tàn nhẫn.

Nếu không bị bắt buộc, nhóm Slytherin không cần đặc biệt để mình ở mặt đối lập với Kẻ Được Chọn.

Draco quay đầu nhìn xà tổ, “Abra, em cảm thấy Potter thế nào?”

“… Mọi người có thể ở chung.” Salazar tinh tế thức thưởng mát mẻ trong miệng, vui lòng bổ sung thêm một câu: giống như anh và Godric có thể ngồi chung như vậy.

***

Phòng ngủ Huỳnh Trưởng Gryffindor.

Hermione chống nạnh, nhìn bạn vui đùa với Crookshanks, “Mọi việc đều thuận lợi?”

Harry mủi mũi mèo, nghiêng đầu, “Chắc chắn. Slytherin còn dễ dàng hơn so với tưởng tượng của mình.”

“Hửm?” Hermione nhướng mày, tiện đà đuổi, “Hôm nay cậu lại làm phiền vài Slytherin?”

Harry cười trầm hai cái, “Có một học trò năm nhất rất đáng yêu, mình nói với em ấy, em ấy có vẻ rất bối rối, hoàn toàn không có cái gọi là ung dung và bình tĩnh của Slytherin.”

Hermione vuốt vuốt mái tóc nâu, “Harry, mình không ngờ cậu lại có thiên phú ở lĩnh vực này đến vậy.”

Lần thứ hai cười hai tiếng, Harry gãi đầu.

“Bên giáo sư Snape thì sao?” Hermione hỏi.

Harry đệm vai, “Tôi làm độc dược thầy điều chế độc dược, không châm, không tinh tấn, bình tĩnh khó có thể tin được. Mình cảm thấy như rất tốt, những thức khác, thì chờ mình có quan hệ tốt với nhóm Slytherin rồi hãy nói.”

Hermione nhướng mày chế độ, “Harry, cậu có chút thích thú.”

“Đừng cười mình, Hermione.” Harry giải tay, “Nếu Snape biết mình giả vận, còn hại thầy cả ngày nghiên cứu vô dụng, nhất thầy sẽ cắt mình ném vào vạc.”

Hermione cười khanh khách, le sọc.

“Ron và Neville cũng không nói chuyện với mình Malfoy không tốt làm mình có chút ngạc nhiên.” Harry nhớ lại vài ngày ở chung, hoàng mang.

“Bọn họ đều muốn nói, có điều rất khó xử lý.” Hermione gõ cái bàn, giải thích, “Mấy ngày nay Abraxas đều tiến tới tìm cậu, bọn họ cũng rất thích Malfoy nhỏ, vậy, họ nói bậy về Draco Malfoy kiểu gì? Quả thấy hai Malfoy có quan hệ anh em rất tốt.”

Nên nói, xây dựng quan hệ giữa hai Nhà đầu tiên phải là Abraxas Malfoy, hoàn toàn xứng đáng.

Harry gật đầu, phản đối tay trái đi, cậu còn phải tới hầm làm bài tập, lúc gần đi cậu quay đầu, “Đúng rồi, kinh nghiệm của mình, nếu nói chuyện với một Slytherin phải nhìn chứ không nên nhìn. ”

Hermione sửng sốt, ý là… bỏ qua sự kiêu ngạo của đối phương?