—o0o—
Chiều nay Harry chưa trở về phòng ngủ, cậu yên tĩnh ở bệnh thất thần nhìn cầu vồng nhà, bắt đầu lại một lần như thế này, có thể không giống nữa hay không? Im mắt lại, cổ động bản cẩn, Harry, Bạn có thể làm được.
Tối nay, đề tài của mọi học sinh đều xoay quanh chuyện Gryffindor nổ mạnh, Ron và Hermione hơn tám giờ tối trở về ký túc xá lập tức bị một đám Gryffindor bu lại.
“Thế nào?” Neville là người đầu tiên đặt câu hỏi, đồng thời hổ vì thái độ của mình đối mặt với Snape, chính mình rất vô dụng.
Ron kéo đầu ra, có vẻ đau khổ.
Lúc này Hermione khôi phục khí thế nữ vương, “Gọi tất cả học trò lại đây, mình có chuyện muốn nói.”
Nhóm Gryffindor nhìn nhau, chỉ có một suy nghĩ: nguy hiểm rồi!
Không bao lâu, mọi nhà Gryffindor đều tập trung ở phòng sinh hoạt chung. Ron lặng tai nói với Hermione: “Bạn định để họ biết sao?”
“Có nghĩa là sẽ được giấu?” Hermione hỏi lại, ngay sau đó nói, “Tôi không hy vọng Harry khó xử lý.”
Khi mọi ánh mắt tập trung trên Hermione, cô nói, “Harry xảy ra sự cố.” Hermione dừng lại, xin hãy nói, cô nên tin diễn xuất của Harry, y như cô tin vào năng lực của mình vậy, nếu đã tiến tới bước này thì tiếp tục cũng không thể, “Anh ấy nhớ biết tên mọi người nhưng lại quên đi cảm giác giác với mọi người.”
“Có ý gì không?” Seamus đầu sách chưa chạy lại.
“Ý là hiện tại chúng ta đối với Harry mà nói đều là người xa lạ.” Ron bật hơi, “Người xa biết tên!”
Phòng sinh hoạt chung chỉ im lặng nửa giây, sau đó nổ tiếng ồn thật lớn.
“Sao lại thế được…”
“Merlin ơi…”
“Yên Yên cho mình!” Hermione đứng lên trên bàn trong phòng sinh hoạt chung, phía dưới im lặng. Vị Huỳnh Trưởng Gryffindor luôn được ghi nhớ điều này nói rõ ràng từng từ, “Tôi hy vọng mọi người có thể kết nối bạn với Harry một lần nữa, chứ không phải tiến lên khỏe mạnh mình và cậu ấy thân thiết đến cỡ nào!”
Ở dưới lại cuộc thảo luận sôi nổi, lần này Hermione không để ý, cô bước nhanh qua phòng sinh hoạt, để một mình Ron ở lại được mọi người bu lấy.
Sáng sớm ngày thứ hai, không ít học trò Gryffindor chạy tới bệnh thất, thật cẩn thận chào Harry one cái rồi rời khỏi, bọn họ rất khó mà đạt được thống nhất: không được kí©h thí©ɧ Harry.
Không chỉ vậy, trong bữa sáng bọn họ còn cảnh cáo Ravenclaw cùng Hufflepuff cách vách, không được tùy ý tiến lên thăm Harry. Ron và Neville đều thực uể o sóng đầu ăn, được bạn tốt quên đi cũng không phải chuyện gì đáng chúc mừng. Hermione thì cúi đầu, cô không ngờ đến địa chỉ hiện tại, biểu hiện nhóm Gryffindor làm cô cảm thấy bất ngờ, vì ngay cả Colin thích theo Harry cũng ngồi cùng hoàng mà không có hoạt động nào khác với bất kỳ người nào khác.
Nhóm Gryffindor có lẽ thích cảm giác, có lẽ thỉnh thoảng sẽ nói chuyện nhau ngay cả khi chiến đấu nhau, nhưng điều này không thể thay đổi họ thực sự quan tâm tới Harry.
Ron Đưa Hermione, “Hic, bên kia thì làm thế nào đây?” Thiếu niên đại đỏ nhìn Slytherin. Quên thích, quên chán ghét, có nghĩa với Harry mà nói, nhóm Slytherin cũng có địa vị ngang với họ.
“Dù cậu nói cho Harry, những người đầu tiên cậu ấy, cậu ấy cũng không tin.” Hermione giữ nhịp điệu vững vàng, “Ngược lại, một người xa lạ nói với cậu ấy rằng người khác không tốt, sẽ chỉ làm cậu ấy muộn cậu.”
Cái từ “người xa lạ” lần thứ hai đả kích Ron, khối óc đặt đầu lên bàn, xin nói: vì sao Hermione có thể xử lý phân tích vấn đề trước mặt thế này.
Dãy bàn Slytherin, nhóm rắn nhỏ đều vểnh tai lắng nghe.
“Hình như Potter xảy ra sự cố.” Blaise nhẹ thảo luận với Draco, “Thậm chí nghiêm trọng đến mức không được đi hỏi han.”
“Không bị ngoại lệ.” Millicent xen vào, tình báo đến từ một Ravenclaw sáng nay tới thăm viếng Harry, nhưng cụ vẫn chưa rõ lắm.
“Draco…” Pansy nghi vấn từ một yên trống, “Abraxas không đến ăn sáng?”
Thiếu niên bạch kim đầu tiên là một mặt kính bất đắc dĩ, “Em ấy tới bệnh thất.”
Tập thể Slytherin im lặng. Quan hệ giữa Kẻ Được Chọn và nhà Malfoy thực sự là rắc rối, hoàn toàn khó hiểu.
Ăn một nửa, Draco liền kề, cả lễ đường đều đang thảo luận về Potter, mà cậu chỉ hy vọng tên này cách xa cậu một chút. Chuyện ba giúp đỡ đầu đã đủ làm phiền lòng, mà xà tổ lại rất có cảm tình với Potter, ngoại trừ nhẹ nhàng thì cậu không làm được gì khác. Còn về phần cậu, cả đời này không thể nói chuyện với tên nhóc kia, đám họ trời sinh đã đối đầu nhau, dù nhà cậu có đứng ở mặt đối lập với Chúa tối đen tối nữa.
Khi sắp tới ký túc xá Slytherin, Draco thấy xà tổ và Potter, hai người đang đứng ngoài ký hiệu mộc nói gì đó. Dưới chân dừng lại một lúc, Draco nâng mạnh đi qua, vừa đi vừa đánh giá Potter, hừ tên nhóc này căn bản không thương, giả vờ cái gì!
Harry nghe tiếng bước chân, hai tay cậu nắm chặt dưới áo chùng, tỉnh táo lại, Harry, cậu nói với mình.
Vẻ mặt Salazar vẫn như xưa, suy nghĩ qua hiện tại cậu cảm thấy trò chơi này có ý nghĩa rồi đấy.
Draco định nói điều gì nhưng khi thấy xà tổ cậu quyết định không thoải mái Potter nữa, cậu muốn tìm lại lại sợ không có cơ hội sao? Draco gật đầu với em trai, lại Potter một cái, chuẩn bị đi vào ký túc xá.
“… Trò Malfoy, buổi sáng tốt lành.”
Chỉ là một câu hỏi ân cần đơn giản, cả người Draco đều lùn, cậu nghe phiền sao? Draco cứng ngắc quay lại, nhìn thiếu niên mặt cười trước mặt, Merlin ơi, đầu võ Kẻ Được Chọn đã hỏng rồi?!
“Thật xin lỗi vì đã làm phiền,” Harry lại nói với Abra, “Anh đi về trước, cảm ơn em đã đến thăm anh.” Nói chuyện như một người xa lạ, đối với Draco Malfoy không thể đạt được lĩnh vực.
“… Chuyện gì đây?” Draco thì cũng vậy, bạn nhìn về phía Salazar, người duy nhất có thể biết.
Salazar ngày mày, “Anh ta không nhớ.”
“Cái gì?” Draco nhăn mắt lại.
“Anh ta quên cảm giác giác với mọi người.” Salazar đầy hưng trí nhìn sắc mặt Draco thay đổi, “Thích và ghét, anh ta cũng không biết.”
Draco quên chớp mắt, Harry Potter biến thành Harry Potter bản trắng sao?
“Tôi nghĩ các anh lần này có thể ở chung hòa bình.” Salazar đắp vai, đi vào ký túc xá.
Cằm Draco rất nhanh muốn rơi xuống, nếu Potter biểu hiện… có lễ như vừa rồi, cậu còn không chắc hai người có thể cãi nhau nữa không!
Đến tiết lộ đầu tiên, toàn thể học trò kể cả Slytherin cũng biết vấn đề thực sự xảy ra trên người Harry.
Harry cố gắng bỏ qua những ánh mắt mang theo đồng tình, mà còn cảm ơn không có ai tiến lên an ninh. Cậu và Ron, Neville đi cùng nhau tới phòng học, sau khi giả vờ làm dự phòng, cậu khôi phục gọi hai người, cũng làm hai người vô cùng vui vẻ.
“Harry, chờ đợi cậu có thể hợp tác với mình.” Ron hưng trí hưng phấn, một lần nữa bồi đắp địa vị của mình trong lòng bạn tốt.
Harry cười gật đầu, bình luận thấy sáng chào hỏi sớm với Malfoy, có lẽ lần này Malfoy sẽ không tăng cường rối rối nữa?
Đôi song sinh thiết bị chăm sóc Harry đã lâu mới thiết lập sức mạnh chú ý lên học bài, lần này vẫn là đối chiến, cảm ơn Merlin, Slytherin và Gryffin tập luyện tự động chia ra luyện tập.
Nhưng gần đây như lực chú ý của mọi người đều được lập lên từng cử chỉ của Kẻ Được Chọn, nhất là nhóm Slytherin giỏi quan sát. Draco thấy động tác thiếu niên xanh hiền hoà lại cách xa với tên nhóc tóc đỏ, và thường giải thích trong chiến nhau, kết quả thật không còn thân thiết như hồi trước.
Giữa chiều, Harry trở lại dãy bàn ăn cơm, dù không ai tiến lên hỏi nhưng vẫn còn rất nhiều ánh mắt nhìn cậu. Harry mang theo tư thái mờ mờ cố gắng đi che dấu cảm xúc lắng nghe đề tài chung quanh, sau đó hơi thở rơi khoảng ra với mọi người. Cậu biết có người đang quan sát cậu, cậu không thể bỏ bất cứ lúc nào.
Yên ngồi giáo sư, McGonagall lo lắng hỏi Snape, “Severus, tình huống của Harry…”
“Thực hiển nhiên, trò chơi ta không chết…” Snape không chiến đấu, sáng sớm không có lớp anh độc xem sách độc dược, chính là vì tên Potter ngu ngốc này!
Godric nâng cao nhìn phía dưới, có thể anh ấy thực sự đã coi thường Potter, tên nhóc này lại cực xuất sắc.
Draco không nhìn nữa, nhìn đồ ăn, ít ra cậu bé phát hiện được chỗ tốt, Harry Potter sẽ không trả tiền cho cậu bé nữa! Tên ngu ngốc này tốt nhất vĩnh viễn đừng nhớ lại, ngốc nghếch tốt cho mọi người!
Salazar uống một chiến binh nước đường, cậu nhìn dãy bàn giáo sư, lại nhìn Harry,trong lòng thầm nói một câu, không hổ là Slytherin, diễn xuất nhỏ thôi có thể lừa gạt mọi người.