Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mê Đồ Quy Đồ

Chương 91: Lần thứ ba vào bệnh.

« Chương TrướcChương Tiếp »
—o0o—

Chiều, lớp độc dược.

Harry vẫn còn ở trạng thái mê mang, ngay cả Hermione cũng không biết nên an ủi thế nào.

Mà thực hiện nhiên, tâm trạng Snape hôm nay cũng không tốt, liên tục trừ điểm Gryffindor, kể cả Slytherin. Vị giáo sư độc học đáng thương này gần đây toàn chìm trong bài tập các môn học thứ hai không thể thoát ra được, lên lớp, sửa bài tập, làm thuốc độc cho bệnh thất đã sử dụng phần lớn thời gian của anh, làm bài tập lại là bài tập năm thứ hai, Snape có kích thước giận dữ cũng chỉ có thể buồn trong lòng.

“Trò chơi cắt dữ liệu sao?” Snape lạnh lùng thảo luận thành sản trước mắt thiếu niên mắt xanh, “Gryffindor trừ 5 điểm.”

“Màu rất nhạt, trò chơi Granger, trò chơi có mang theo mắt tới lớp không?” Snape chọn tôi, “Gryffindor trừ 5 điểm.”

Khóe mắt Hermione run run, cô quạo trả đầu, không giải thích.

Ngay cả Hermione hoàn mỹ nhất Gryffindor cũng bị trừ điểm, những người khác càng không cần phải nói, Snape đã đi một vòng bên Gryffindor đã trừ thẳng tới 100 điểm rồi.

Draco ngay lập tức hỗ trợ nhà mình phạm vi Gryffindor, quay đầu nhìn Kẻ được chọn, nhanh chóng ném một đám dược liệu màu vào máy đối phương.

Harry bắt đầu, Hermione trừng mắt, người kia đang làm gì!

Draco không nhìn nữa, cậu không định làm nổ vạc Potter, chỉ cần thành phẩm của Potter không thành công là được.

Draco thật cẩn thận điều chế độc dược của mình, đêm qua cậu còn tới nơi Godric, học mấy phương pháp xử lý dược liệu, hôm nay đúng lúc dùng tới.

“Làm không tận dụng, Slytherin thêm 10 điểm.” Giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên người Draco, Draco nhếch khóe môi cười rộng.

Tâm trạng Snape không thể hiện được khả năng hỗ trợ đầu mà trở nên tốt hơn, anh quay đầu trừ điểm Goyle và Crabbe, hai tên cho con này không có tài năng gì trên lĩnh vực độc dược cả.

Độc dược của Harry hoàn toàn biến thành màu đen, làm lại cũng không đủ nữa. Cậu tức giận nhìn về phía đối thủ cũng chỉ thấy đối phương cười khıêυ khí©h, nghe thấy Snape đang cộng điểm.

“Giáo sư Snape, nơi này…” Draco nhìn thấy ánh mắt bên kia, cậu cố ý gọi ba ủng hộ đầu nhà mình lại.

Mặt Harry chợt xanh mét, làm sao cậu có thể không đoán được thiếu niên bạch kim khỏe khoang! Hai người kia gần nhau như vậy, hơn nữa trong mắt lão vô sỉ không có tí không chiến đấu nào, khác biệt hoàn toàn với đãi ngộ của mình.

Snape thích Malfoy tạo ra Harry ảo não và ghen tị!

Harry nhất thời gian rỗi, nghĩ nghĩ, leo tay một chút.

"Là -!" Vạc ném lên mặt đất phát ra tiếng vang vang tai, nước thuốc thất bại trong vạc sạch sẽ vào Harry.

“Harry -!” Duy nhất được thấy toàn bộ quá trình Hermione sợ hãi kêu lên.

Snape nghe tiếng quay đầu lại, trên người thiếu niên mắt xanh những nơi thiết bị Gmail nước thuốc đều đang ăn mòn, máu cũng ra ngoài.

“Cái tên ngu ngốc nhà mi đang làm độc dược gì thế hả?” Snapefire lửa thẳng lên trời, một dược cầm máu cao cấp lại biến thành chất ăn mòn, tên nhóc này là sao hoàng trời sinh sao? Anh đi nhanh lên trước, dùng vài thần chú giảm giảm ăn mòn, mà Kẻ Được Chọn đại lần này không kêu gào bất cứ cứ thế xuống.

Snape cuống quýt thân thể ngã xuống, trong lòng đã nhẹ nhàng lên, cái tên ngu ngốc này một ngày không gây chuyện thì không được sao!

“Ta đưa trò đó tới bệnh tật.” Snape rút một tay ra vung đũa phép, làm sạch vạc, “Tự học cho ta, nếu không…”

Lão già Slytherin cứ thế Kẻ Được Chọn Gryffindor đi rồi.

Draco mím môi, mím môi, không ổn, trước kia cậu cũng không chú ý, hiện tại lại phát hiện, ba ủng hộ cậu không còn đối xử với Potter như trước nữa.

Có vô số công việc không ngừng nghĩ lại, Draco giáp giáp hồi ức, gần một năm trước, ba trợ giúp đầu tắc nghẽn Potter nhiều tới giới hạn người, nếu thực sự là người cực kỳ chán ghét, hãy lấy tính cách ba trợ đầu chắc chắn không đặt ý kiến

mới đúng. Éc, không, đúng là ba trợ giúp đầu có hoàn toàn không để ý tới Potter, đại khái là hai tuần, sau đó liền khôi phục túc túc Potter, điểm chết người chính là, thành tích cuối kỳ môn độc dược của Potter lại ngay sau cậu, không ổn, rất không bình thường.

Hơn nữa, theo tình hình vừa rồi, tiện ích tìm kiếm một lời khuyên đầu tiên của Gryffindor không cần phải được rồi sao, làm cho chi mà tự mình đưa ra…

Draco trắng mặt, nghĩ có lẽ thực tế ba hỗ trợ đầu tiên có cảm xúc với Potter?

Nếu Potter đơn phương có ý kiến

với ba ủng hộ nhà mình thì Draco nhất định sẽ phản đối, nhưng nếu ba ủng hộ nhà mình lại coi trọng Potter mà nói thì Draco im lặng. Dù cậu không thích Harry Potter thì cậu cũng sẽ ủng hộ mà chịu đựng cái tên ngốc đó, cậu sẽ không làm phiền lựa chọn của một Slytherin. Vì chỉ sau khi suy nghĩ kỹ càng Slytherin mới có thể lựa chọn, mà còn nguyện ý mang theo hậu quả tuyệt đối không hận.

***

Harry không thực sự thích, cậu chỉ đau mà thôi, nhưng đau khổ kế rất có hiệu quả, Snape rời xa Malfoy, tự đưa mình ra khỏi phòng học, rất tốt. Harry đột nhiên cảm thấy Mũ Phân Loại nói đúng, có thể kết quả chính thực sự có chứa chất là một Slytherin.

Mà lão già vô liêm sỉ này cũng không phải không để ý tới mình đúng không? Thầy ấy không cần tự mình đưa ra cậu đi. Gương mặt đau tới trắng bệch của Harry xuất hiện một nụ cười vô ý, đương nhiên là ở chỗ đối phương không được nhìn thấy rồi.

Ý thức trách nhiệm đưa Snape đưa quái vật mắt xanh ra khỏi phòng học, Kẻ được chọn đại chiến thương phẩm trên lớp của mình, về trách nhiệm thì có một phần anh, còn mặt khác, Snape cảm thấy mình nên nghĩ làm thế câu trả lời nào đối với bà Pomfrey trước khi chỉnh lý những cảm xúc nhẹ nhàng trong lòng.

Thất bại.

“Hai người —!” Bà Pomfrey hét lớn, khi bà tìm thấy hai người vào cửa và trạng thái thiếu niên lúc đó.

Snape vừa bão hòa thật cẩn thận thiếu niên bị thương nặng lên giường, cố gắng không chạm vào vết thương của đối phương. Đương nhiên là Harry nguy hiểm rồi.

Harry giả định hôn mê tiếp tục im lặng, cậu cũng không muốn giận dữ bà Pomfrey đâu.

“Lần thứ ba! Mới có một tuần!” Bà Pomìrey hét lên, “Lần này lại là vì sao?”

“Potter phục vụ về làm đổ chỗ của mình.” Snape nói khô khan.

Mặt bà Pomfrey giận tái mét, “Chất ăn mòn, hửm? Khi nào thì trong chương trình học năm thứ bảy lại có cái này!”

“Thực hiện cái này phải hỏi Potter, tự động sửa lại chủ đề giảng dạy của tôi, Gryffindor trừ 10 điểm!” Snape tiếp tục khó nói.

Bà Pomfrey im lặng, người say sưa rồi nhưng trừ điểm được, ở một mức độ nào đó, bà bội thu sát đất người đàn ông này.

Harry triết chặt hai mắt, tập trung toàn bộ lên miệng vết thương, không để ý Snape châm và trừ điểm.

Bà Pomfrey thở dài, lấy thuốc độc trong bệnh bôi bôi lên người thiếu niên, “Severus, thầy về trước đi, nơi này giao cho tôi, cũng có thể có sẵn độc dược.”

Snape hừ lạnh một tiếng rời đi, lớp anh vẫn chưa dạy xong.

Không khí cụ trong phòng học có thể nói là giương cung bạt, học trò chơi hai Nhà sau khi giáo sư đi thì trừng nhau. Lúc trước Ron đã thấy Malfoy ném đồ vào vạc Harry, vì thế, cậu nhận tất cả đều do Malfoy phá rối. Cậu hùng hổ muốn tiến lên vật lộn, lại bị Hermione bùng lại.

“Bạn làm gì?” Ron nhẹ nhàng, “Đều làm tên vô liêm sỉ kia giải rối.”

“ Được rồi, cậu muốn làm Gryffindor bị trừ điểm nữa sao?” Hermione Kết thúc lý do, hành động của Harry làm cô sợ hãi không ngừng, làm sao có thể nói ra.

“Bàn thì sao?” Ron tỏ ra giận dữ, “Có đánh nhau hay không thì đều bị trừ điểm đó?”

“Ron!” Hermione hạ giọng đồng thời nhấn mạnh, “Mình không cho là bạn chiến thắng được nó!”

“Hermione!” Ron giật mình người bạn tốt đang diệt uy phong của mình trước người khác.

“Bình tĩnh một chút, Ron.” Hermione kéo đối phương không cho cậu tiến lên.

Giáo sư độc dược trở về bình ổn khả năng nổ trong chiến tranh.

“Malfoy, trò chơi ở lại.” Tan học, Snape thảnh thơi mở miệng.

Blaise lo lắng nhìn bạn tốt, lại nhìn nghiêng mặt lạnh của chủ nhiệm nhà mình không biết làm thế nào, nhóm Gryffindor cũng thở vàng rời khỏi chuyến thăm thăm Harry.

Draco có khởi động hơi nước hỗ trợ ban đầu.

“ Đến tột cùng hai trò xảy ra chuyện gì?” Snape chất vấn, lúc trước chiến đấu, Potter nói dối, đối chiến ở phòng chống nghệ thuật đen tối, hiện tại kéo về lớp độc dược, đương nhiên anh có tác dụng của con hỗ trợ đầu tiên nhưng lần này không quá sức .

“Con chỉ làm hỏng độc dược của nó, cũng không bổ sung thêm các thành phần khác.” Draco thành thật đáp lại, “Vạc bị nổ không phải là trách nhiệm của con.”

Snape chớp mắt lại, “Ta nghĩ trò đủ trưởng thành, không chơi trò trẻ con đó nữa.”

Draco đau đầu, “Con xin lỗi, giáo sư, là lỗi của con.” Thật ra cậu rất muốn hỏi, ba đỡ đầu, có phải ba thích Potter hay không. Nhưng bạn tin chắc, nếu hỏi ra miệng thì kể cả mình là con người trợ giúp chủ thích nhất đi nữa cũng sẽ bị cắt bỏ miếng vào trong bình độc dược. Hơn nữa, có vẻ như ba trợ giúp có ý kiến

với Potter trong vấn đề ngay cả bản thân cũng không nhận ra.

Snape chờ một lúc, cảm thấy con hỗ trợ không muốn nói thêm, cũng như phảng phất sự thư giãn cho người.

Draco đi ra phòng học về ký túc xá, sắp tới cửa, cậu thấy bên cạnh có người đứng ở đó – Hermione Granger. Đầu Draco càng đau.

Cố gắng nhếch khóe môi, Draco lên tiếng, “Cô nàng biết n thứ không tới bệnh thất với Kẻ Được Chọn đáng thương mà chạy tới đây làm gì?” Khi có lý do cậu cố gắng nỗ lực không gọi đối phương là Máu Bùng, nghĩ tới quan hệ giữa Slytherin và cô bé này không tệ lắm. Đánh nhau là một chuyện, vũ nhục người ta lại là chuyện khác, Draco phân biệt.

“Có thể không thể đường chính một chút hay sao?” Hermione tỏ ra giận dữ tiến lên.

“Ý bạn là gì?” Con màu xám của Draco mang theo phong căng, “Tao cảm thấy quyết đấu ở lớp Phòng chống nghệ thuật Hắc ám là rất đường đường chính chính.” Sự cố gắng ở lớp dược phẩm này không liên quan tới bạn.

“Không phải quyết định!” Hermione chỉ vào mũi nhọn đối phương. “Có thể biết tâm tư của Harry, lại còn làm sai sơ đồ của cậu ấy trên lớp độc dược, dù có lẽ cái này không phải do cậu sao?” Cô biết sự thật để tâm trí của Harry trên lớp độc dược, cậu muốn làm cho cậu thích nhìn mình với đôi mắt khác ngày xưa.

“Hửm?” Draco khó hiểu, cô bé này là anh hùng làm giảm ấn tượng của Potter trong mắt giáo sư Snape sao?

“ May mắn phải không?” Hermione ép hỏi.

“Mày lại ngu gì vậy, trong Slytherin người giỏi hơn Potter, thích giáo sư cũng không ít đâu.” Draco cười lạnh triết, “Cái tên ngu ngu kia có cố gắng đi cỡ nào thì trong mắt chúng ta cũng chỉ là một Gryffindor ngu xuẩn, hay là bạn cho rằng có thể làm được một bình độc dược đã có thể đổi cái nhìn rồi à?”

“Bàn thì cạnh tranh công bằng!” Hermione lớn tiếng nói về quan điểm của mình.

Cạnh tranh công bằng? Đầu óc Draco có hơi thở dốc, truy cuộc cô bé này có ý gì.

“Mày và Harry, cạnh tranh công bằng!” Hermione cụ thể, “Không phải làm trò, cạnh tranh công khai, dù giáo sư Snape sẽ chọn ai cũng không hận.”

Draco nhận ra hàm ý, sắc mặt trắng đỏ rồi tím, cậu chạy cấp bậc sấm sét, “Mày cái đồ ngu ngốc trong đầu đều là con sên sao hả! Con mắt nào của bạn nhìn ra tao thích… khụ… Đầu óc Gryffindor đều là ác quỷ để dẵm lên sao, hay là nói mày căn bản không có cái thứ gọi là đầu óc!” Con sư tử cái này lại cho rằng cậu thích Snape, Merlin ơi, làm sao cậu có thể thích ba ủng hộ mình! Thích!

Vai Draco tức giận chạy lên, bạn muốn suy cô gái trước mặt.

Hermione bị tiếng ồn thìnhựa lạc hậu sau một bước, trừng mắt, cô hiểu sai rồi sao? Nếu không phải Malfoy thích Snape thì tại sao Malfoy lại giận dữ như vậy, còn nhiều lần gây rối, thậm chí cố ý củng cố quan hệ cơ thể giữa hai người trên lớp độc dược? Thực tế là Hermione đã mong đợi hành động cuối cùng đã được thực hiện đúng.

“Có thể không coi Harry… trở thành tình vô địch sao?” Hermione thì cũng vậy.

“Tình tranh cái con mẹ nó!” Draco lập tức hét lại, “Tao đây không biếи ŧɦái như vậy!” Hãy hỗ trợ ngang bằng với cha, làm sao có thể trở thành loại quan hệ đó!

Mắng xong lời này, hai người đồng thời sử dụng sốt.

Draco vô cùng muốn ếm cho đối phương một Obliviate, ủ rũ lại giận dữ, mà vẫn là từ ngữ nguyên tiếp tục như vậy.

Hermione giảm tốc chớp mắt, phải như muốn nhìn người trước mắt đến tối cùng không phải làm Malfoy phóng mãn tự tự cho là lịch sự kia.

Draco đột nhiên cảm thấy rất có cảm giác giác thất bại, cậu quay đầu bước đi, nói nhiều với Gryffindor tuyệt đối sẽ được đồng hóa, thật đáng sợ!
« Chương TrướcChương Tiếp »