Chương 89: Xà tổ VS lão tử.

—o0o—

McGonagall, Dumbledore đi theo bà Pomfrey tới bệnh thất, người sau hung dữ nhiệt bọn họ, nói điều gì mà quản lý không béo, làm hại bà gia tăng công việc, cụ Dumbledore kéo nhẹ, vẻ mặt Khiêm tốn nhận dạy dụ, McGonagall thì chiếu.

Ba người đi tới cửa bệnh thất, tìm phải Snape đi lấy dược phẩm bổ sung tới, Snape hừ một tiếng,dẫn đầu đi vào.

Bệnh thất yên tĩnh, ba trẻ hoặc nằm hoặc ngồi, không ai hé răng, dù thấy vài giáo sư tiến vào.

Bà Pomfrey lấy độc trong tay Snape, đuổi vào tay Harry, người sau né tầm mắt người khác, loằng ngoằng uống hết sau đó cúi đầu, thẳng.

McGonagall nhìn băng vải trên người Harry lại nhìn tay áo Draco nhiễm máu, nữ phù thủy luôn khắc nghiệt này nổi giận, “Năm thứ bảy, các trò chơi đã 17 tuổi rồi, thế mà còn vung tay đánh nhau trong trường học! ”

“Minerva bình tĩnh một chút.” Cụ Dumbledore trấn an nữ phù thủy tức giận, “Bọn nhỏ, các trò vẫn khỏe chứ?”

Ba người tiếp tục không lên tiếng.

Snape làm mờ mắt lại, không nói gì. Anh hiểu con giúp đỡ đầu nhà mình, sau khi Lucius đã bỏ Chúa tối tối, Draco chắc chắn sẽ không chủ động kích động Potter mới đúng.

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” McGonagall nhìn hai bên đánh nhau, không ai trả lời, bà tiện đà nhìn Hermione, học trò xuất sắc nhất của bà lần này cũng không trả lời.

“Vì hành động lần này của hai trò chơi, Slytherin và Gryffindor đều trừ…” Không rõ lý do, cũng không thể phá được McGonagall trừ điểm, hai bên đánh nhau dù lý do làm gì cũng không thể chiều chiều.

“Khoan đã, giáo sư.” Hermione xen vào, cô cắt ngang nhiệm vụ nhà mình.

“Trò chơi Granger, tôi không chọn bất cứ lời giải thích nào có thể hủy bỏ quyết định trừ điểm của tôi.” McGonagall chuyển hướng Hermione.

Hermione phun nước nước, cô nhìn Malfoy đã chuẩn bị nói gì, ép mình mở miệng, “Con muốn nói là, lần này không liên quan tới Malfoy, là, là Harry ra tay trước.”

Cái gì cơ? Mắt mọi người hoàn toàn tập trung lên người cô nàng biết thứ kia.

Harry càng khó có thể quay đầu nhìn.

Hermione trừng phạt Harry một cái, trong mắt rõ ràng: nếu Slytherin bị trừ điểm, tuyệt đối Malfoy sẽ không nói ra lý do đánh nhau.

Draco hiểu hết, cậu nhếch môi, “Giáo sư McGonagall, cô cũng nghe thấy đó, chuyện này không liên quan tới con.”

Cụ Dumbledore nhìn nhận Hermione, chuyển hướng Harry, “Harry, vết thương của trò chơi…”

“Tự mình làm.” Cuối cùng, người ta đã hiểu được chuyện này, Harry quay đầu tiếp tục nói với cái gối, “Con đánh trật tự thần chú, đập vào tường, kết quả vào mình.”

“… Vì sao lại đánh nhau?” Tiếng nói nhẹ nhàng vang lên, đây là câu đầu tiên sau khi Snape tiến vào bệnh thất. Potter tên ngu ngu nói rất dối không hợp lý, phù hợp anh trở lại hầm tiện lợi vách tường, đó là dùng pháp thuật cơn bão ra, dù không nhìn cái này, chỉ cần lúc trước anh thấy vị trí hai thiếu niên đứng, đủ biết Potter đang nói dối.

Harry và Hermione nghe tiếng đồng thời khó người, hưng phấn chào đầu.

Snape nhìn con giúp đỡ nhà mình, chuyện lạ xảy ra, con giúp đỡ anh cũng quay đầu sang một bên.

“… Gryffindor trừ 50 điểm, vì trò chơi và ngu xuẩn.” Không hỏi thêm, Snape lạnh trừ điểm, ngược lại nhướng mày với McGonagall, “Giáo sư McGonagall không có ý kiến

gì chứ.”

McGonagall không trả lời, buồn rụng đầu tỏ vẻ đồng ý, trong lòng cân nhắc xem đã xảy ra chuyện gì. Mắt Dumbledore đọc qua vài đứa trẻ, nhất thời cũng chưa hiểu.

Nếu Potter cũng tạm nhân nhượng vì lợi ích, Draco cũng tạm thời bỏ suy nghĩ mách. Lại nói tiếp, nếu nói chuyện này cho người khác, hừ, tên Đầu Sẹo ngu ngu ngốc ai thì không sao, danh dự ba hỗ trợ nhà mình chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng lớn.

Draco né tầm mắt vài người, bạn đứng lên, “Không có chuyện gì, con phải đi rồi…” Nói xong cậu nhìn về phía cửa, sau đó bạn thấy một người, “Abra?” Xong đời, cậu quên hoàn toàn phải đi tới nơi ngài Slytherin học tập, đều làm tên Potter ngu ngốc này.

Lo lắng đến xem vấn đề Salazar gật đầu với Draco, lại nhìn những người khác, không nói gì.

Snape quay đầu vào cứng, sao người này lại tới đây? Mắt cụ Dumbledore sáng rực lên, cười mở miệng, “Abraxas à, vừa lúc, ông cụ này cũng có chuyện tìm kiếm tâm sự.”

Snape đen mặt, đích cuộc không nói cho con trưởng bối này bố là đúng hay sai.

“Chuyện gì?” Salazar thư giãn mở miệng.

“Đi tới phòng hiệu trưởng rồi nói.” Cụ Dumbledore vui tươi đợi tiếp đón đối phương đi cùng mình.

Draco đen mặt, ông lão này muốn làm chi!

Ngược lại Salazar không để ý, trực tiếp đi theo hiệu trưởng cau trở lại.

Trưởng phòng.

Cụ Dumbledore lấy ra ít đồ ngọt hàng ngày cộng thêm một hộp bánh, “Nếm thử chút?”

Salazar cũng không khách sáo, bưng nước đường lên uống hết.

Lão hiệu trưởng nghiêng đầu, tươi cười, “Thế nào?” Ô nhỏ Malfoy kỳ lạ này dù là học trò Gryffindor, quan hệ cũng không ngừng.

“Hơi nhạt.” Salazar thành công đáp ứng.

Nụ cười của cụ Dumbledore dừng lại nơi khó môi trường, đột nhiên cảm thấy người đối diện lại là một Wilson, thư giãn xuống xúc động cửa hàng mọi thứ lại, cụ Dumbledore trở về chủ đề chính, “Nghe nói trò chơi nuôi một con rắn làm vật vật?” Không phải nghe nói mà tận mắt nhìn thấy, sáng sớm cụ Dumbledore đã chú ý tới hành động bên trong dãy Slytherin.

Salazar hơi thở mày, “Đúng vậy.”

“Là thế này, mấy đứa nhỏ.” Cụ Dumbledore dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhẹ nhàng, “Rắn cũng không được coi là trong số con, dù trò thích thì có thể nuôi ở nhà. Dù sao, rắn không phải là sinh vật quá an toàn.” Dù con rắn kia có độc hay không, rắn phải ai thì sẽ rối.

Mắt Salazar mở ra, cậu nghe được sự lo lắng phía sau, “Elsa sẽ không khiến người phổi tung.”

“Elsa?” Dumbledore thiết lập tức phản ứng đây là tên con rắn kia, “Cô bé rắn có một cái tên rất hay, nhưng mà…”

Dumbledore vẫn muốn tiếp tục khuyên bảo, dù là con rắn chui lủi trong trường cũng không được tốt lắm. Nếu lực lượng trẻ em này không được nuôi rắn cũng không tốt, Lucius Malfoy đã một lần nữa làm việc ở Bộ Pháp thuật, cụ không muốn chỉ vì điều này mà phát sinh xung đột với cha thằng bé. Cho nên nói, có thể khuyên Abraxas thả rắn là tốt nhất.

Có lẽ nghe thấy tên mình, cô bé rắn chắc nữ Elsa chậm rì rì bò ra từ tay áo Salazar, mới vừa tỉnh lại nó còn chìm trong trạng thái mơ mộng, khi thấy đồ ăn trên bàn thì vui vẻ, vui vẻ bò lên , hãy lấy một cái khóa to màu đỏ trong hộp, nhanh chóng đến trước mặt chủ nhân, thơm đầu lên nhìn.

Rắn sẽ không xé vỏ, Salazar bất chấp chiến thắng tay hỗ trợ, xé gói ra, gói viên nho nhỏ vào miệng Elsa, người sau vui mừng hài lòng ăn.

Cụ Dumbledore chớp mắt mấy cái, lời khuyên mộng trở vào, chăm chú nhìn động tác cô bé rắn.

Elsa ăn xong một cái, lại quay đầu đi qua phòng cụ Dumbledore, it nhìn nhìn một đống kẹo màu sắc sặc sỡ trong hộp, lại nhìn ông cụ cơ bạc, rồi cúi đầu như nghĩ cái gì đó. Ngay sau đó nó làm một hành động tạo cụ Dumbledore hỗ trợ mắt há mồm, chỉ thấy con rắn xanh nhỏ dùng cái đuôi ngựa vòng lấy cái hộp, rồi nâng hộp đi về phía thằng bé bạch kim.

[Người ta có thể mang về ăn tăng không?] Elsa xì xì kêu, lại hạ quyết tâm không thả phân.

“Elsa rất thích ăn cái này.” Salazar nhìn hiệu trưởng, được phúc lợi cho cô bé nhà mình.

“A…” cụ Dumbledore hoàn hồn, “Thích thì lấy đi.” Thói quen ăn uống của con rắn này thực sự đặc biệt.

"Cảm ơn." Salazar giúp Elsa cầm lấy hộp kẹo, con rắn xanh nhỏ vui vẻ xoay đến độ đi, còn gật đầu nhìn quý ông trưởng hào phóng, “Nếu quý trưởng không có chuyện gì khác thì tôi đi trước.”

Cụ Dumbledore sửng sốt, gõ đầu, người sau cô bé rắn vui vẻ phấn chấn rời khỏi.

Hiệu trưởng Bạc nhìn cái chén rỗng và mặt bàn yên tĩnh, thôi, chắc chắn là cụ quá lo lắng, nếu các trò chơi không nói gì thì hãy tạm bỏ qua con rắn này thôi.

***

Khi Salazar trở lại ký túc xá, Draco đang đợi cậu trong phòng sinh hoạt chung.

“trí tuệ không sao chứ?” Draco khẩn trương tiến tới, cẩn thận hỏi.

Có thể thế nào? Salazar lắc đầu, tỏ vẻ không sao.

“Thật xin lỗi.” Draco nhớ lại lý do mình vẫn luôn chờ ở ký túc xá, “Đã nói tới học mà tôi lại tới chậm.”

“Không sao.” Salazar Bậc tay, “Anh và Harry xảy ra chuyện gì?”

Sắc mặt draco thay đổi, cậu bắp đầu, “… Hai chúng tôi không hợp nhau nên đánh một trận.” Lý do chân thật thì cậu không nói.

Salazar nhớ lại cảnh tượng trong bệnh thất vọng, thảnh thơi nói, “Không thua là tốt rồi.”

MỘT? Draco há miệng, tư duy vị xà tổ này rất là quỷ dị, Draco ngẫu nhiên nhớ tới chuyện xà tổ và sư tổ chiến nhau trong biệt thự, cảm thấy Salazar coi đánh nhau là hành vi bình thường, hơn nữa nhẹ nhàng mực hai vị kết hợp các kết quả đánh nhau thực sự quá tuyệt vời.

Salazar lướt qua Draco về phòng, Elsa vẫn luôn đòi ăn bánh, cậu vẫn nên chăm sóc cô bé này rồi nói tiếp.

Nửa đêm, phòng ngủ Huỳnh Trưởng, Draco say đang mơ.

Trong giấc mơ, Draco đang ở trong phòng thí nghiệm biệt thự điều chế một loại thuốc độc dược, bên ngoài truyền tiếng gõ cửa, cậu bé mở cửa ra, là Severus Snape.

“Chào buổi sáng, giáo sư.” Draco cúi đầu, nghiêng người để ba hỗ trợ đầu tiến vào, lại nhìn thấy thiếu niên mắt xanh đi theo sau ba hỗ trợ đầu, “Đầu Sẹo, sao mày lại ở đây?”

“Draco, ta quên nói với con.” Thầy độc dược thuốc đen duy trì tốc độ lạnh lùng ngày xưa giới thiệu, “Harry bây giờ là mẹ đỡ đầu của con.”

Mẹ hỗ trợ đầu tiên? Da đầu Draco chạy lên, thoái lộc, “…”

Thiếu niên mắt xanh kéo cánh tay người yêu, cười sáng lạn, “Draco, con vẫn gọi mẹ là Harry đi.”

Cả người Draco đều chạy run, Merlin ơi!

Độc dược điều chế trên bàn vì không có một loại thuốc nổ dồn dập nào.

"MỘT!" Ngắn kêu lên, Draco chống người dậy, cậu tỉnh.

Draco mờ mịt nhìn xung quanh, bố cục nói cho cậu biết đây là phòng ngủ Huỳnh Trưởng, vừa bảo là mơ? Draco xoa xoa cái nách hôi hôi, khi cậu nhớ tới bóng dáng hai người làm bạn trong mộng, cái tay lau mồ hôi dừng lại, thật đáng sợ, đây tuyệt đối là ác mộng!

Nếu Potter thật sự ở cạnh ba hỗ trợ đầu thì phải trở thành thành mẹ đỡ đầu của cậu sao? Đang ở trong mơ, Potter gọi tên cậu, còn bảo cậu gọi thẳng tên, nghĩ đến điều này, Draco nổi da gà toàn thân. Không thể, nhất là không thể cho tên ngu ngốc kia thực hiện được, tuyệt đối không thể!