—o0o—
Salazar cố trốn tránh cũng không có tác dụng gì, những học trò đi tận cửa tìm chuyện cũng không giảm giảm, dù cậu béo mặt tỏ vẻ người lạ chớ gần những người này vẫn cứ làm theo ý mình. Mà, Salazar vẫn không thể giận dữ với nhóm các cô gái đưa thức ăn cho cậu, tuy nhiên rằng mỗi lần Pansy hoặc là ai khác đến đều hoặc nhiều hoặc ít nói cậu một câu đáng yêu.
Một ngày nào đó khi Salazar lười người trên giường đã từng hỏi qua Lucius: tiêu chuẩn của đáng yêu là gì?
Nhưng người dẫn đường của bạn ngoại trừ nhìn bạn lười thì không nói gì thêm, nói cách khác, tiêu chuẩn rất đa dạng? Salazar cũng không muốn giải thích với Lucius vì sao lại hỏi vấn đề này, thính lực của Luicus không tốt bằng cậu, không nghe thấy đối với cậu mà nói cũng giảm lo.
“Chào, Abraxas.” Tan học Salazar xuống bậc thang, chợt nghe thấy một người gọi cậu, quay đầu vừa thấy là Blaise bạn của Draco, không lâu, thiếu niên này bắt đầu gọi thẳng tên cậu.
“Ăn uống quá nhiều cũng không tốt cho cơ thể.” Blaise nở gió vai con bé, cậu không ít thấy Millicent bưng đủ loại đồ ngọt đưa cho Abra, tuy mọi người có tốt ý muốn chăm sóc nhưng cũng hơi quá, “Em ăn đồ ngọt quá nhiều, khi ăn cơm phải ăn nhiều những thức ăn khác sẽ tốt hơn.”
Salazar tiêu hóa tin tức, gật đầu, nói cách khác ăn đồ ngọt tốt nhất vẫn nên ăn ở phòng ngủ.
Blaise tự động cho là khuyến khích thành công, bạn phản xạ đi.
Salazar đi lên một tầng khác.
“Áp-ra!” Tiếng nói sang sảng vang lên, cách gọi ngắn gọn là câu cửa miệng, là Godric, anh vừa thấy Salazar và Blaise nói chuyện, hoặc là nói, mấy ngày này anh vẫn luôn quan sát bên Slytherin, nhất là thay đổi bên cạnh Salazar .
Salazar red, “Chuyện gì vậy?”
“ Đến phòng làm việc của tôi ngồi chút.” Godric cười khanh khách lên tiếng mời.
Văn phòng Phòng chống Nghệ thuật Đen tối.
Salazar không quy của nhiều thứ ở trước mặt Godric, cậu tùy ý ngồi trên một cái ghế, tối mặt lên, “Có chuyện nói thẳng.”
Godric đi đến trước giá sách cầm hai lá, bìa giống phun nhau, anh đi tới phòng Salazar, đưa qua một cuốn.
Salazar mày mày, “Có ý gì?” Biết bạn đọc không hiểu phần thứ cấp này.
“Cậu cầm lấy, hai bản gốc giống nhau, tôi đọc cậu nhìn.” Godric chỉ rõ.
Mắt Salazar hơi nước hỗ trợ, đây là Godric đang dạy cậu học chữ, quay đầu, cậu trừng giáo sư tóc đen, “Anh—!”
“Sắp xong rồi, có lẽ cậu muốn cậu Malfoy thi hộ sao?” Godric mở trang đầu tiên cuốn sách vào tay đối phương, “Hơn nữa, học mấy cái này cũng tiện hơn.”
Cậu mới không thiếu tiện ích này! Salazar im lặng trong lòng, lại không nói gì.
Godric chăm chú vào sự giảmy dụa trong đôi mắt xám, thật lâu, anh giảm nhẹ giọng, “Học một chút đi, Salazar, cũng không phải chuyện xấu gì.”
Salazar không lên tiếng.
Godric dừng lại một chút, bắt đầu đọc, đọc chậm rãi từng từ.
Ngọn đèn màu cam tỏa lên hai người, hơi thở hơi ấm áp, đường cong mặt Godric hiền hòa chưa từng có, mà Salazar nhìn sách trên bàn, mặc dù không rõ là vẻ mặt gì nhưng lúc cậu mở trang mới cũng giống lúc này với Godric.
Hai tiếng sau, sách đã đọc hơn một nửa, Godric đứng dậy không đánh giá khách sạn đưa Salazar ra bên ngoài.
Vài tuần tiếp theo, Godric đều sẽ thu hút Salazar ở nửa đường, sau đó hai người liền kề ở trong phòng làm việc, một người đọc sách, một người nhìn sách, những thứ khác thì không nói chuyện, tương tự như vẫn duy trì ăn ý dù sao đi nữa.
Đối với Salazar mà nói, vốn không thích phù thủy kết quả lại đi học ngôn ngữ của phù thủy là một chuyện rất cần người, có nghĩa là cậu đã hiệp hiệp ở một mức độ nào đó, trên thực tế, kết quả thật cậu cũng đồng ý Hiệp.
Hiểu Salazar hơn bất kỳ ai Godric đương nhiên sẽ không mài mòn đi ra tận gốc vấn đề này, anh Yên Tĩnh dạy, đối phương Yên tĩnh học, có gì không tốt chứ. Lúc ăn cơm, rảnh rang rất nhiều, Godric sẽ ngồi ở dãy bàn giáo sư nhìn có vẻ thoải mái thoải mái của các học trò Slytherin, chính mình không nắm chắc có thể giữ người lại nhưng vì Slythirn mà thay đổi, giúp học trò chơi còn thật rất giỏi, ừm, còn công lao của cả nhà Malfoy nữa.
Vào lúc nửa đêm Yên tĩnh, Godric sẽ thường xuyên lười người với bóng đêm ngoài cửa sổ, anh cảm thấy ở đây Salazar sẽ tìm được thứ mình mong muốn, mà mình lại khác, giống gai như quá khứ, ở thế giới này, trong một bầu không ồn ào, thậm chí chí anh càng đơn. Có lẽ anh nên suy xét có nên gia nhập vương ngọc đôi song sinh đồng thời chơi đùa một phen?
Không, hay là thôi đi, Godric thở dài, khoảng cách giữa anh và đôi anh em kia đã thân thiết rồi, gần đến nỗi đau anh cảm thấy bất an.
***
Năng lực học tập của Salazar rất mạnh, đối với những thứ không quan tâm cậu sẽ tận lực bỏ qua, nhưng đối với những đồ vật thực sự muốn học thì cậu xem qua là nhớ. Khi cậu bé có thể là mình vào thư viện tìm sách, cậu lùn người ở trước giá sách, leo tay lướt qua từ đơn trên gáy sách, còn dư Salazar phức tạp.
“Abraxas, đến xem tập sao?” Hermione là khách quen của thư viện, cô thấy thằng bé bạch kim đã đứng im không nhúc nhích ở nơi đó năm phút rồi.
Salazar quay lại không nói lời nào.
Hermione đã quen con bé này ít lời, cô cười tiến lên, rút
ra mấy cuốn sách bài tập, “Em có thể đọc mấy câu này, thật ra đề thi hàng năm nhóm giáo sư ra cũng không khác nhau lắm.”
Ở bàn bên cạnh cách đó không xa, Ron tóc đỏ lửa giận, “Hermione, lượng xem tập quá lớn, đừng làm khó trẻ con.”
Salazar nghiêng đầu, Hermione và Ron, thiếu Harry, Snape còn đang làm đề phòng cậu sao?
“Đừng để ý đến anh ấy, em giỏi như vậy, phải học tập thật tốt.” Hermione dắt bài tập vào tay đối phương, lần trước độ chính xác khi Abraxas trả lời trên lớp học làm tất cả các giáo sư đều xấu hổ, mà ngay cả giáo sư McGonagall cũng rất đáng tiếc các con bé này không phân tới Gryffindor, qua, một Malfoy được phân vào Gryffindor, đây mới là chuyện khó tin nào.
Hermione nhìn thằng bé ôm một đống sách để rời đi, cô ngồi trở lại vị trí của mình, “Đứa bé này rất kỳ lạ, đúng không?”
Ron giật tóc đỏ, cậu mới giải thoát được từ một câu hỏi, “Không phải lạ, em ấy là người duy nhất có thể giao lưu đồng thời với học trò Gryffindor và Slytherin.” Quan hệ tốt thì chưa tới, nhưng đối với Ron mà nói, lại có một Malfoy mà mình không ghét, đó là điều mà trước đấy cậu cũng chưa từng nghĩ đúng tới, nhưng lũ trẻ này là không làm cho người ta ghét được.
Hermione trở về tuổi già, quan hệ giữa Malfoy lớn và những đứa trẻ này cũng không còn nữa.
Ron lắc đầu, bạn xem đã đau hết cả đầu rồi, “Hermione à, Harry lại tới hầm sao?” Bạn tốt cậu phải có hạ dược gì, như đã thay đổi thành một người khác.
“Không, gần đây cậu ấy tới phòng hiệu trưởng nhiều hơn.” Hermione re lại sách, mày nhăn.
“Cái gì, sao mình không biết?” Giọng Ron to up.
“Nhỏ giọng một chút!” Một tay Hermione đập lên gáy đối phương, “Ngoại trừ xem tập thì bạn luyện tập Quidditch, còn biết gì nữa!” Nói xong, Hermione còn nhìn sang bên cạnh, sợ bà Pince giận dữ.
Ron uể oải kéo toạc, tiện lợi thoải mái đầu, “Harry đi phòng hiệu trưởng làm gì nhỉ?” Ai cũng tò mò.
“Chắc chắn cụ Dumbledore đang tìm cậu ấy.” Hermione bôi vai, “Cậu ấy không nói, bạn cũng đừng hỏi, hiểu không?”
Ron lộ ra vẻ mặt bất mãn, lại dưới khí thế nữ vương của Hermioen chỉ đành gật đầu.
***
Salazar chưa trở về phòng ngủ, mà ngồi trong phòng sinh hoạt chung nhìn bài tập, trên bàn là một đám cá khô mà nữ sinh bên trong phòng được đưa ra, hiện tại mọi người cũng biết cậu bé có thói quen ăn vặt, Salazar đã hiểu được thức ăn ở ngoài bàn ăn đều được coi là đồ ăn vặt.
Draco vào ký xá đã tìm thấy em đầy đủ cá khô đọc sách, Merlin ơi, đối với một Malfoy mà nói, chuyện này không hề lịch sự, nhưng lại cực kỳ tự nhiên trên đứa bé bé này.
“Ha hả.” Blaise cũng nhìn thấy, cậu cười đập vai bạn tốt, “Ít ra lần này không phải đồ ngọt.”
“Tôi đã nhắc nhở các cô ấy, phải đưa thức ăn có dinh dưỡng.” Pansy tiến lại, nhẹ nhàng nói nhỏ, “Có người còn muốn tặng đồ chơi lông mềm đó.”
Draco không ủng hộ lông mày, “Em ấy thực sự được hoan nghênh.”
Blaise không cười nữa, cậu nhìn thằng bé bạch kim cách họ thật xa, có ý nói, “Tất cả mọi người phát hiện ra chứ, ở cạnh thằng bé rất nhẹ nhàng, sợ trẻ con kia không mở miệng.”
“Một con rắn không có độc trong hang rắn sao?” Draco nhướng mày, sự tồn tại không áp lực duy nhất trong bầu không khí nén của Nhà Slytherin, đơn thuần và ngu đến như vậy cuộc sống là tốt hay xấu đây? Vốn một Malfoy tuyệt đối không thể có được tính trẻ con.
Draco nhìn Pansy và Millicent đến góc nói chuyện mấy câu với em trai, hai người vẻ mặt ý cười, mà Abra lại vẻ mặt béo túc cùng chăm chú nghe, thật ra như vậy cũng rất tốt.