—o0o—
Thằng bé nói không thể nghi ngờ làm cho Lucius càng thêm lo lắng, nếu không có chuyện thì Dra không có khả năng tiến tới Phòng Yêu Cầu, thoáng nhẹ Chúa Hắc Ám đã ra lệnh con trai làm chuyện gì sao? Thật sự không yên tâm, đầu tiên Lucius nghiên cứu một khoảnh khắc khóa biểu tượng của thằng bé, nhớ kỹ thời gian thằng bé tân học, dù đi ra ngoài, ít nhất cũng phải trở về trước thằng bé. Một số ngày sau, Lucius liền lấy thái độ chồn bên ngoài, vì thời gian ra ngoài giới hạn nên rất ít khi anh gặp được con trai. Chỉ có hai lần, anh canh giữ ở tầng tám, thấy con trai đi vào, trong lúc chờ đợi, lại phát hiện Kẻ Được Chọn Potter cũng đi dạo quanh đó, rơi vào đường cùng, anh chỉ phải quay về.
Đương nhiên Salazar biết Lucius ra ngoài, if người đàn ông này không yên thì để ông ta đi cũng tốt, nói đến nói đi thì Draco là con của ông ta, mình thì nghĩ gì chứ.
Salazar từng nghĩ, dù như nói Godric sẽ không nhúng tay vào chuyện của Nhà Gryffindor, vậy cậu thì sao, cậu sẽ không quản lý Nhà Slytherin sao? Dù không nhìn quen, cậu cũng không có nghĩa vụ giúp đỡ họ. Hiện tại với cậu mà nói thì họ vẫn chưa quan trọng tới cậu phải ra tay.
Ngay khi Salazar theo bản năng trốn tránh chuyện xung quanh mình thì Draco đã xảy ra chuyện, thấy toàn quá trình chính là Lucius Malfoy.
Ngày hôm nay, năm nhất có lớp mà năm thứ sáu thì không, Lucius hóa thành phân trắng rồi hợp lệ ra khỏi phòng ngủ. Lần này thực may mắn, anh vừa ra ký túc xá đã tìm thấy con mình, Yên tĩnh đi theo sau con trai, anh muốn biết gần đây cuối cuộc con mình đang làm cái gì.
Đã biết con trai không tới tầng tám mà lại vào phòng bảo vệ tầng một, Lucius khó hiểu về sau cây cột, rồi anh tìm thấy một hơi thở ra từ bồn cầu, là Moaning Myrtle.
“Anh có thấy khác hơn chút nào không?” Cây sim trôi lơ lửng bên cạnh thiếu niên bạch kim, nhẹ giọng hỏi.
Draco múc nước vỗ vào mặt, sau đó đặt tay lên thành rửa mặt, cúi đầu, thân thể nhẹ nhàng chạy nhẹ nhàng.
“ Đừng… Mọi thứ đều sẽ ổn.” Myrtle hiền hòa nói.
Lucius ngó, nghe Myrtle nói, Dra đến đây không chỉ một lần, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, Lucius cuối cuộc thấy rõ ràng, con anh đang khóc, im lặng mà thư giãn.
Lucius sửng sốt, anh không tự giác đi về phía trước vài bước, đúng lúc này, cửa phòng vệ sinh được đưa ra, lại trả lại, anh nhanh chóng châm sang một bên, là Harry Potter! May mà Kẻ Được Chọn không thấy anh, Lucius co người, lắng nghe tiếng bên ngoài.
Draco ngay đầu đã thấy Potter ở sau người trừng phạt, cậu thầm vàng xử lý một ác chú, đối phương phản ứng cũng nhanh chóng, lấy ra trả đòn chặn lại.
Harry vẫn luôn điều tra xem đối thủ mất một còn điều này mình đang làm gì, bởi vì trong khoảng thời gian này hành động tung của đối phương rất quỷ dị. Nguyên nhân thực sự khiến cậu chạy tới nơi đây để điều chỉnh chính là cậu lại được thấy tên Lucius Malfoy ở rìa Draco Malfoy trên Bản đồ Đạo cướp.
Harry đũa phép lên, trừng phạt, “Có thể đang trình bày trò chơi gì không, Malfoy, cùng người cha tà ác của bạn nữa?” Harry tranh thủ thời gian giảm mắt sang Bản đồ Đạo tặc trên tay khác, cái tên Lucius Malfoy vẫn tồn tại, ngay sau cây cột bên phải cậu, cậu không nhìn thấy, Harry nhẹ rời ra hướng hai Malfoy.
Draco không rõ nên, câu "người cha tà ác" của Harry không nghi ngờ là kí©h thí©ɧ cậu rất lớn, “Câm miệng!” Draco phóng lớn, gần như điên cuồng ném chú thích.
Phịch một tiếng, thùng rác phía sau Harry nổ mạnh. Harry đánh trả, nhưng trượt, làm bồn cầu bên dưới Myrtle rêи ɾỉ đập nát.
“Đừng đánh nhau! Đừng đánh nhau!” Myrtle rêи ɾỉ rừng rậm tai, giọng nói vang vang trong phòng vệ sinh men sứ, “Đừng đánh! Đừng đánh nhau!”
Lúc này, Harry xông tới, Draco kêu lên, “Cru—“
“Sectumsempra!” Harry đã viết đủ chú thích trước đó.
Trước đó, Draco nhất thời phong sóng ra, giống như phong cách vô hình phóng tới. Cậu lảo đảo lùi về sau, bùm một tiếng ngã trên mặt đất đầy nước, gây nước bắn lên tung tóe.
Harry choáng, nước trên mặt đất đều đỏ đậm, thiếu niên bạch kim chạy vài cái rồi không còn động tĩnh nữa.
“Gϊếŧ người! Gϊếŧ người trong phòng vệ sinh! Gϊếŧ người!” Myrtle rêи ɾỉ hét lên thải tai.
Cái này nhắc nhở Harry một chuyện khác, nơi này còn có một người, Lucius Malfoy, Harry ép mình rời mắt, nhìn về phía cây cột, tay cậu gậy phép đang chạy run.
Lucius không biết vì sao Harry phát hiện ra anh, nhưng anh không thể tiếp tục núp ở phía sau được nữa, Sectumsempra là một pháp thuật bão sét, hơn nữa còn làm Severus phát minh, con anh lại đúng lúc phải.
Biến về hình thái phù thủy, Lucius đũa phép đi ra ngoài, hết sức không nhìn vào con trai, duy trì thần thái cao ngạo trong võng. Được phép tăng lên, một cú ném thần kỳ. Sở dĩ không phải pháp thuật hô vang, trên địa bàn cụ Dumbledore, và nhiều ít có thỉnh nguyện.
Harry đã không thể chiến đấu, cậu chỉ là đang chống đỡ bản năng, thật ra trong đầu cậu vẫn là một mảnh đỏ tươi dưới chân, cho nên khi thần chú đánh úp lại, cậu hoàn toàn không được, cứ thế ngã xuống.
Lúc này Lucius mới lộ ra vẻ mặt bối rối, anh quỳ trước người con trai, niệm thần chú chữa bệnh.
Myrtle rêи ɾỉ trên cơ bản chưa rời khỏi phòng vệ sinh, cô không biết lắm lắm người đàn ông trước mặt là một phạm nhân bị truyền ý, nói qua cô vẫn còn võ tai như trước, vì số người ngã trên mặt đất hiện tại đã biến thành hai.
Draco vì mất máu quá nhiều, thể xác đau giảm, đầu giấc mơ sau, trong lúc mơ hồ, phải như cậu thấy được ba mình, muốn mở ra mắt để nhìn rõ, lại vì mí mắt quá nặng không nâng lên nổi, “ Ba…” Nỉ non, cuối cùng cô gái nhung hai mắt lại.
Rầm một tiếng, cửa mở hoàng ra, Lucius vàng điều chỉnh phép vào người đi vào, sau đó hai người nhìn nhau sử dụng sốt.
“Lucius?” Severus không thể tin hai mắt mình,
“Ừ, là tôi.” Lucius trả lại giá trị tiếp theo cho con trai.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Giáo sư độc mồm nhìn về vết máu trên mặt đất và con hỗ trợ cùng Kẻ được chọn ngã trên mặt đất, khẩn trương thách đầu xem xét, hai người đều hôn mê, Draco bị thương nặng.
“ Nó đánh Draco, tôi làm nó hôn mê,” Lucius giải thích đơn giản, ánh mắt chuyển lên người Potter, anh thấy được một cái bản đồ trong nước, nhìn lướt qua, trên đó toàn là tên, “Đây là? ”
Snape nhìn qua đã nhận ra, “Bản đồ Đạo tặc, có thể hiện ra mọi người và hướng đi trong lâu đài.” Thời gian anh vẫn là học trò không ít lần đối nghịch với nhóm bốn người, cũng biết tới chuyện này. Snape hơi chờ chờ, đưa ra một bài luận, “Anh bị Potter phát hiện?”
Không, đây không phải điểm quan trọng, Snape nhăn mày, điểm quan trọng là bạn tốt nhất của anh vẫn còn sống, dưới vấn đề Chúa Quỷ đen tối đã xác định tử vong vong, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì thế này.
Myrtle rêи ɾỉ tiếp tục khóc, chiến tranh, tiếng khóc cắt tỉa, hồn ma này như người sống mềm oặt xuống xuống.
Hai người đồng thời cảnh giác, Snape phản ứng nhanh hơn, anh hiệp được phép chỉ thẳng vào cửa ra vào, ngoài cửa đã có một người đứng, nhóm họ lại không phát hiện – Abraxas Malfoy.
“Cô ta quá ồn ào.” Salazar thư giãn nói, cậu đi về từ lớp Lịch sử Pháp thuật, vì một con rắn vàng chạy tới nơi đó, nói có học trò chơi thương thương. Nhóm rắn Slytherin phải có xu hướng nói cho cậu biết chuyện này, giống như xác định cậu sẽ quản vậy. Vốn là cậu cũng không để ý, nhưng nghe nói đối phương là Draco Malfoy, làm dự một lát, vẫn ở đây.
Snape nhăn mày, “Trò…”
Lucius nhanh chóng vươn tay bạn tốt Giáp phép lên, “Tôi xin lỗi…”
Mùi máu tươi bên trong rất nồng, Salazar siết chặt mày, đang chuẩn bị nói gì thì đột nhiên phát hiện cách vài bước có người, quay đầu vừa thấy, là Godric. Người kia, rõ ràng nói qua đừng động thổ, chính mình lại tự động tới đây, thổi qua là trên hành lang cho nên những người khác đều không tìm thấy, “Anh tới đây làm gì?”
Hai người trong phòng vệ sinh nhìn hoạt động và lời nói của thằng bé bạch kim bên ngoài, chỉ biết lại có người tới, là ai vậy?
“ Đến nơi, bạn trưởng đang đi tới đây.” Godric đắp vai, tuy nói anh không có bầy rắn làm chỉ điểm nhưng vẫn có thể làm được chút gì đó trong phòng hiệu trưởng, hơn nữa phòng hiệu trưởng này lại làm anh có cảm giác giác thân thiết kế lại dễ dàng hơn, “Harry gửi một bức thư cho hiệu trưởng, nói cậu ấy phát hiện Lucius Malfoy.”
Lucius mặt trắng bệch, nếu chỉ có Potter phát hiện thân phận của anh, dùng một Obliviate thì không sao, Kẻ Được Chọn này lại thông minh hơn, trước khi đến còn tìm binh binh!
Salazar gõ đầu, đi vào phòng vệ sinh, nhìn lướt qua hai thiếu niên trên sàn nhà, hơi thở dù tinh manh nhưng không có việc gì. anh lại nhìn giáo sư độc dược học, đối phương chỉ đang tìm nghiên cứu theo dõi cậu, “Ông…” Salazar không thích loại ánh mắt này.
“Anh ấy sẽ không nói gì hết.” Lucius lập tức giúp bạn tốt, anh vươn tay kéo Severus, im lặng Severus không được nói.
“Tốt nhất là vậy.” Salazar đi lướt qua hai người, đi tới mép cửa sổ, xốc màn nhìn ra ngoài, “Đi thôi, Lucius.” Thổ địa không thể sử dụng thì đi ra ngoài cũng thế, tạm thời cậu không muốn tiếp theo cùng hiệu trưởng.
Snape hỗ trợn mắt há mồm nhìn bạn tốt biến thành phố trắng nhảy lên vai thằng bé bạch kim, sau đó biến mất ngoài cửa sổ, hóa ra Lucius không chỉ sống mà vẫn luôn bên cạnh mình!