Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mê Đồ Quy Đồ

Chương 42: Yếu ớt không muốn người biết.

« Chương TrướcChương Tiếp »
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


—o0o—

Salazar đã từng hoài nghi, người dù là nhóm rắn nhỏ hay là Baron sùng bái có thể không phải mình, nhưng những con rắn đó cho rằng cậu mất trí nhớ đều một mực chắc chắn là cậu, còn liệt kê ra một đống Lớn đồ vật cậu thích, thậm chí chí ngay cả cậu cũng không rõ, nhưng sau khi nếm thử, đúng là mình sẽ thích thật.

Thích đồ vật thì thôi, nhóm rắn nhỏ miêu tả tính tình của cái tôi nào đó cũng rất giống, nói cậu chán ghét người nói không giữ lời, nói cậu sẽ dạy trò phải đi con đường của riêng mình, bảo vệ thứ mình rất quan trọng, làm Salazar cũng gần như cho rằng mình đã mất trí nhớ. Hương qua còn một điều, cậu không gật gật, chúng nó nói cậu vẫn luôn nói chuyện cùng Godric, thật ra cũng rất thích người kia.

Toàn gia Godric kia cũng không phải cái thứ thứ gì tốt, tuy nhiên Godric coi như cũng không thiếu, nhưng không đủ để thích, cho nên Salazar cắt ngang bộ phận loài rắn đánh giá Godric, mà chúng cấm bàn cái này, rõ ràng ở Nhà Slytherin lại còn phải nghe tin tức sư tử Gryffindor, coi như hết.

Salazar lười đi ra khỏi phòng sinh hoạt chung, đối với thế giới này, cậu đại khái nghĩ ra, nói summ lại có hai loại khả năng, thứ nhất, cậu vẫn ở thế giới này, chỉ là vượt qua thời gian đến tương lai lai, sở dĩ sẽ có Hogwarts tồn tại là vì rất có thể bạn sẽ quay trở lại quá khứ hai lần xây dựng trường học này. Thứ hai, cậu vượt qua thời gian đồng thời cũng vượt qua không gian, đây là một bài hát không gian, nghĩ lại mà xem, nếu lúc ấy không có con dao găm kia, theo tính cách của mình chỉ Sợ sẽ đưa Godric thiết bị thương trở về, tiếp tục dây dưa với cánh phù thủy, nói không nhẹ cái gọi là trường học cũng sinh ra, mà chính mình hiện tại vào thế giới có thể mình sẽ tạo ra điều này.

Nhưng dù thế nào thì người xây dựng trường học này là bạn, người trong không gian song như ảnh ngược trên mặt nước, bản chất không khác biệt. Salazar rối rắm, cậu thừa nhận có chút thích nơi này, nhưng trình độ còn xa để cậu lưu lại. Nếu có cơ hội thì vẫn nên quay về, nếu thế giới này không được khai phá thì khả năng minh họa thứ hai là rất cao, cái không gian này sẽ không chịu ảnh hưởng nếu bạn rời đi, trường học đã tồn tại, mọi người thứ đều ổn định.

Nghĩ thông suốt Salazar bỏ mọi chuyện ra sau đầu, đồng thời cậu phát hiện trong thời gian không phải lên lớp, lâu đài còn có học trò du đãng – Draco Malfoy và Blaise Zabini. Cậu gần như chưa từng thấy học trò Slytherin nào sẽ đi dạo trong lâu đài khi tan học cả.

Ếm chọn mình là một chú thích ảnh ảo, Salazar đi theo.

“Draco, cậu lên lớp không yên lòng.” Blaise không phải cùng đi với Draco, mà thấy Draco chạy đến rồi cũng đi theo, cậu giữ chặt Draco lại.

“Bạn nhìn rồi.” Draco nhăn mày, nghĩ xem làm thế nào bỏ qua bạn tốt, cậu muốn tới Phòng Yêu Cầu.

“Lớp độc dược là môn học cậu ý nhất, vừa phải cậu cho sai phân dược liệu.” Blaise cùng một tổ trên lớp độc dược, trong câu nói của cậu bé có mang theo ý trò đùa, “Mà ngay cả tên ngu ngốc Potter kia cũng hoàn thành nước thuốc một cách xuất sắc.”

“Đừng bàn tới nó!” Draco không muốn nghe cái tên này, cái tên kẻ thù luôn ngu ngốc trên lớp độc dược có thể hoàn thành chế độ đầu tiên tới vài lần.

“Draco!” Blaise bình tĩnh nhìn người bạn biến thành xa lạ, cậu bắt cánh tay đối phương, “Tôi rất lo cho cậu.” Đây không phải là sự quan tâm giải dối, là thân thiết, thật sự lo lắng, “Gần đây cậu vẫn luôn làm gì đó một mình.”

Draco nghiêng đầu, thời gian này, mỗi ngày cậu học Bế quan Bí thuật, may mắn có độc dược mẹ gửi tới, nếu không cậu sẽ không chống đỡ nổi. Dù là thế, giảm thời gian tới Phòng Yêu Cầu sửa cái tủ biến mất lại vẫn cậu suy nghĩ, chuyện làm nội ứng cho nhóm Tử thần Thực tử đã làm cậu lao lực quá, còn chuyện khác, gϊếŧ cụ Dumbledore, vừa nghĩ đã thấy sợ hãi, sao cậu có thể làm được ở đây!

Nhưng ít nhất cậu cũng phải làm, nếu không Chúa tối đen sẽ không bỏ qua cho cậu tuyệt đối sẽ không. Nhưng, việc này, làm sao cậu nói với Blaise, làm sao cậu có thể nói với cậu ấy chứ!

“Draco?” Blaise ghé thăm đường dây, tuy nhiên bình thường bạn vẫn ổn duy trì mặt kính ngang bướng như thế này nhưng cậu bé có thể nhìn thấy trong cửa hàng cất giữ mệt mỏi.

“Đừng hỏi, về thôi.” Tiếng Draco nhẹ nhàng, “ Mình không muốn liên kết cậu, cậu hiểu ý mình chứ?” Cậu cũng chỉ có thể nói cái này.

Blaise sửng sốt, nếu như nói cậu, thậm chí chí gia tộc cậu sợ hãi liên lụy điều gì nhất, vậy cũng chỉ liên quan tới Chúa tối đen. Gia tộc Zabini cho tới bây giờ không phải Tử thần Thực tử, vì họ không thú thú với quyền lực lắm, lúc đầu cũng không đi theo.

Draco cười khổ chuyển cánh bạn tốt bảo vệ lên vai, quay đầu chuẩn bị đi.

“Draco…” Blaise thính môi, “Nếu có chuyện bình thường cần mình giúp đỡ thì trực tiếp mở miệng, mình sẽ không hỏi gì cả.” Đây là mức độ lớn nhất mà bạn có thể trợ giúp.

Mái đầu bạch kim dừng lại một chút, lười biếng rĩ gật đầu, sau đó đi xa.

Blaise dựa vào tường thuật, cách hồi phục lâu, cậu chậm rãi ngỗi uống, cuối cùng ngồi lên đất, co một chân lên, một bàn tay đặt trên đầu gối, tay kia thì hỗ trợ. Xu thế chiến tranh càng rõ ràng, không khí trong Nhà Slytherin càng áp lực, bọn họ chỉ là học trò, lại sống cực kỳ vất vả, những ngày như vậy khi nào mới có thể kết thúc ở đây?

Salazar trông có vẻ mặt Blaise cô đơn mệt mỏi, làm dự một chút khao khát theo Draco.

Theo đuôi Draco lên tầng, đi qua vài ngã ngã, thấy Draco tiến vào một cánh cửa đột nhiên xuất hiện, Salazar rình người bên ngoài bức tường trở lại bình thường, đây là nơi nào nhỉ? Tuy Salazar không thể vào được, nhưng nếu đột nhiên mở cánh cửa này thì chắc chắn Draco sẽ phát hiện ra.

Salazar đơn phương rời đi, cậu trở về phòng sinh hoạt chung, lúc này trong đó có một số học trò đang làm bài tập, cậu cũng không tiện nói chuyện với nhóm rắn, vì thế cậu trở về phòng ngủ, Lucius trước kia cũng là học trò Hogwarts, không có lý do gì mà không quen thuộc trường học cả.

Lucius đã làm xong bài tập, đang luyện tập pháp thuật xung quanh, trong đầu lại rối rắm, thằng bé nhắc nhở anh lần nữa Chúa tối đen còn đó. Nghe giọng điệu kia, thằng bé hướng mắt Chúa Chúa tối đen làm, nói như vậy, tỷ lệ thuyết phục thằng bé đối giải Chúa Quỷ Đen tối là nhiều hay ít? Nếu như có thể lấy được con dao găm chàng trai mong muốn thì tỷ lệ sẽ càng lớn.

Salazar đóng cửa lại, tựa vào trên ván cửa, mở miệng, “Tầng tám lâu đài có một phòng bí mật, ông biết không?”

Lucius liên tục làm việc, không đi đêm không có nghĩa là không biết điều này, “Cậu đang nói tới Phòng Yêu Cầu sao?”

“Phòng Yêu Cầu?” Salazar lặp lại.

“Chỉ khi một người thực sự cần nó mới có thể đi vào. Khi có khi không, nhưng khi nó xuất hiện thì luôn sắp xếp phù hợp với yêu cầu của người xin giúp đỡ.” Lucius giải thích.

Sử dụng mũi chân điểm nhẹ trên mặt đấn, Salazar tự hỏi mở miệng, “Con của ông vừa mới vào đó.”

MỘT? Lucius nghe như vậy mày, Dra vào đó làm gì nhỉ?

Salazar tạm thời không hỏi nữa, đi đến cạnh bàn, ngồi xuống, sau khinghe Blaise và Draco nói chuyện, bạn có một số việc muốn hiểu, “Wilson nói, tất cả Tử thần Thực tử đều là Slytherin, hửm?”

Phấn chú ý của Lucius lập tức thiết bị từ Tử thần Thực tử thu hút, anh điều chỉnh vẻ mặt, “Đúng vậy.”

“Thế ngược lại thì sao?” Salazar hỏi tiếp, trên cánh tay Draco có cái gì thì đại khái cậu có thể cảm ứng được, thiếu niên này kế thừa vị trí của ba mình? Nhưng Blaise phải như không theo Chúa tối đen.

Ngược lại? Lucius cân nhắc, ý là tất cả Slytherin đều là Tử thần Thực tử sao?

“Dương nhiên không phải.” Lucius lắc đầu, trong Slytherin cũng có phái trung lập, mà Severus thậm chí còn chí hướng về Hội Phượng Hoàng, vì Chúa ác quỷ sát hại Lily Evans là bạn tốt của cậu ấy.

“…Học trò chơi trường học cũng được yêu cầu tham gia chiến tranh sao?” Đây là nghi vấn Salazar khó hiểu nhất, cái gọi là trường học phải dùng để đào tạo phù thủy nhỏ, dù những thiếu niên này lớn hơn mình nhưng về mặt trí tuệ hay là năng lực vẫn còn yếu yếu.

“…” Vấn đề này không tốt để trả lời.

Salazar kỳ quái quái đầu, “Vấn đề này có cái gì sai?” Ở chung với Lucius từ lâu, Salazar rất có thể nhân nhượng người đàn ông chậm chạp ở một góc độ nào đó.

“Quyền chọn cũng không phải học trò.” Lucius trả lời trả lời, làm dự một chút rồi anh nói ra một câu không nên nói ra trước mặt người ngoài, “Là một Slytherin, chúng tôi có rất nhiều chuyện không thể theo ý mình.”

Lời nói kiểu này và nổi giận, anh không nên nói ra trước mặt kẻ nào, Lucius biết, với thằng bé thật ra không rõ điều này, biểu hiện của anh quá khả năng thực, có gì nói ai, không đùa giỡn không hoạt động Võ thuật đẹp mắt. Thứ nhất, trước mặt sức mạnh tuyệt đối, ra vẻ là không sáng suốt. Thứ hai, anh không có khả năng lợi ích cho bé để đạt được mục tiêu của mình, anh bé chỉ đơn thuần không biết chứ không phải ngu xuẩn, nếu anh có tâm tư thì chết sẽ càng nhanh. Còn một điều nữa, nói trắng ra, anh không hề có giá trị bên thằng bé, giống như việc nhỏ làm bài tập thì bất kỳ ai cũng có thể thay thế anh, mà tiền tài quyền nhân mạch gì đó của nhà anh cũng không đáng nhắc tới trước mặt cậu bé. Tổng kết mà nói thì những món đãi ngộ mà anh có bên chàng bé đã được tính là ưu đãi cao, nếu anh không thời gian mà đi tính kế chàng bé, đó mới là ngu ngốc.

Cũng chính vì mình không có lợi thế cũng không có ưu thế gì, Lucius mới có thể nói chuyện thảnh thơi như vậy. Thằng bé khác với Wilson hay Dumbledore, thằng bé này sẽ không tính chính mình, hơn nữa có gì nói thẳng, đây không phải làm tự thằng bé nói hay sao?

Không thể theo ý mình được? Salazar không hỏi tiếp nữa, tự suu nói chuyện, cậu nằm trên giường quỳ người trần nhà. Vì không thể theo ý mình cho nên chỉ có thể viết tiêu đề trên Tường Viết dài, chỉ có thể biểu hiện yếu ớt khi không có ai sao? Sống cũng thật khuất, cậu chán chán nhìn thấy tình cảnh ấy.