🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ —o0o—
Trong phòng ngủ.
Salazar nhận được một viên khóa gảy cả bữa mới bóc vỏ bỏ vào trong miệng, vị ngọt mát rất ngon, cậu bé khuyến khích lên, đồ ăn vặt mà mình thích nhất? Thực sự là một điều xa lạ mà quen thuộc với một cái tôi khác…
Ngồi yên thật lâu, Salazar đột nhiên được tìm thấy trên mặt bàn còn đặt độc dược, a, đúng rồi, phải gửi độc dược. Cậu đứng lên, cầm lấy độc dược và thư ra ngoài, đi tới cửa mới nhớ ra, “Gửi cho Draco?”
“Không, gửi tới biệt thự Malfoy!” Cồn trắng lập tức biến thành người, Lucius trả lời, trong lòng vẫn đang cân nhắc nếu đối phương hỏi vì sao gửi tới biệt thự Malfoy thì phải giải quyết thế nào.
“Ừ.” Salazar gật đầu, một mình đi ra ngoài.
Lucius chớp mắt, đây là lần đầu tiên cậu bé gửi thư qua cú pháp lại không dẫn anh ra ngoài, quên rồi sao? Ngày hôm nay, cảm xúc cậu bé dao động rất quái lạ, buổi sáng cho anh độc dược, có vẻ rất thân mật, giữa chiều không biết xảy ra cái gì với Baron, có vẻ rất ấm yên, buổi chiều cả ngày trên giường, có vẻ rất buồn, lúc này, lại có vẻ rất khởi động.
Salazar đúng là rất khô, trong đầu cậu như nghĩ rất nhiều thứ, lại như suy nghĩ gì, mặc hai chân đưa cậu tới cú. Cậu đóng gói xong độc dược tùy tay lấy một cú đặt lên trên móng vuốt, thư thì say vào miệng, “Biệt thự Malfoy.” Làm xong những thứ này, bạn càng thêm khởi động ra ngoài.
Salazar chưa trở về phòng ngủ mà đi lang thang bên ngoài lâu đài.
“Abraxas…” Một giọng nữ vang lên.
Salazar hồn nhiên bất giác, tiếp tục đi về phía trước.
“Abraxas?” Cũng là giọng nữ, mang vẻ khó hiểu.
“Abraxas!” Lần này là giọng nam, vừa kêu vừa đặt tay lên trên người cậu bé bạch kim đang nhẹ nhàng đi về phía trước.
Salazar lúc này mới phản ứng lại tiếng đằng sau đang gọi mình, mà trước khi tư tưởng phản phản ứng thì bản năng của Salazar còn nhanh hơn. Cậu vừa phải vật thể chưa rõ trên vai ra rồi ném một người phía sau lên mặt đất, đang chuẩn bị thêm một thần chú gì đó thì người mới nhìn thấy người ngã trên mặt đất là Harry Potter.
“Harry, cậu không sao chứ?” Hermione tích lũy nâng cao bạn tốt dậy, Ron thì có vẻ khó hiểu trừng phạt, “Em đánh người.”
Ba vị trí này ở bên ngoài đi dạo vào lúc này là di Hagrid giúp đỡ, Hagrid thật sự không yên lòng bảo Harry đi xem vấn đề của cậu bé không lên lớp kia. Ron và Hermione chỉ phải đi cùng Harry ở xung quanh ký túc xá Slytherin nhìn xem, bọn họ đương nhiên sẽ không đi vào tìm người hay nhờ người nhắn hộ. Ngoại trừ Abraxas thì tất cả Slytherin đều đối nghịch với họ.
Harry xoa xoa vai, ngã một cái mà thôi cũng không gây béo trọng gì, “Abraxas, em làm sao thế?” Ngược chiều ngược lại thực sự khiến người ta lo lắng.
Cậu có bị sao đâu, Salazar mày mày, “Có việc?” Nếu gọi lại thì người có công việc chính là nhóm mới của họ đúng.
“Chúng ta sẽ đến nơi Hagrid đi.” Harry kéo cậu bé đi, nếu không kéo Abraxas Hagrid sẽ làm cậu mệt mỏi, nhưng thật không ngờ, Hagrid lại thích những đứa trẻ này như vậy.
“Em không đi học, bác Hagrid rất lo lắng.” Hermione cũng đi theo, vừa đi vừa thích.
Lo lắng cho cậu? Salazar mơ mộng.
Ron nhìn Malfoy thấp hơn mình một cái đầu này vài lần, cuối cùng không tha được tiến lên, “Vừa rồi em làm thế nào vậy?”
“Cái gì?” Salazar không hiểu.
“Em ngã xuống Harry ấy!” Ron nhấn mạnh.
“Em không cố ý.” Salazar nói, lại không muốn nói ra vừa nhẹ nhàng.
Không phải cố ý thì không riêng gì Harry và Hermione mà ngay lập tức cả Ron cũng có thể nhìn ra, ai còn mê man hơn cả người được chiến đấu chứ! Cho nên họ cũng không đo điều này!
“Ý anh không phải vậy.” Ron bình tĩnh, cậu nói đằng sau, khoa tay múa chân với vai mình, “Em làm thế nào khiến Harry ngã xuống ý?”
Salazar nhướng máy, lập tức dùng hành động làm mẫu cho cậu bé, cậu giữ chặt cánh tay của đối phương, kéo về phía mình, đá một cái vào đốt ngón tay của đối phương, cuối cùng nhẹ lên, – mộc tóc đỏ kiểu di chuyển xuống.
“Ôi…” Ron oa kêu đau.
Hermione thấy hình ảnh như vậy dại ra một giây đồng hồ, sau đó cô đánh một cái lên đầu Ron, cái lông mày đối phương lập tức tọc lên như quả ổi, “Kêu cái gì mà kêu, ném cũng không đau!”
Ron lập tức không lên tiếng, ôm đầu đứng, bộ phong cách kia muốn khuất bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
“Em thực sự giỏi.” Hermione cầu nguyện từ đáy lòng.
Harry nhìn hai người làm trò cười rộng lên, kéo người nào đi càng nhanh, Ron ngạc nhiên trầm rĩ đi phía sau.
Salazar không nói gì, học trò Gryffindor ở góc độ nào đó đúng là hơi thở giống tên đáng ghét kia, rõ ràng là tự mình muốn bị đánh còn vẻ mặt không trang phục. Nhớ năm đó Godric bị cậu bé gây sức ép thì tức giận liền xụ ngồi xổm góc tường không để ý tới ai.
Khi Salazar thấy Hagrid cậu càng không nói gì, người nằm yên sau phúc này sau khi thấy cậu một phen nước mắt nước mũi, rất giống như cậu đã bay về trời rồi. Mà chọn dù cậu có bay thì cũng nên liên kết tới vị trí mới này cho đúng.
“Con thật sự không bị thất bại?” Đây là câu hỏi thứ ba.
Salazar gật đầu, tỏ vẻ cậu thật sự không bị thất bại, đời này cậu còn chưa từng bị sừng, chỉ bị thương thôi.
Đồ ăn Hagrid đặc biệt trình bày đầy đủ một bàn, người nằm lại để nắm bắt tình hình nhiệt độ tiếp theo, hy vọng thằng bé bạch kim có thể ăn nhiều một chút.
Tam giác vàng sắc trắng bệch, nếu là họ, không bị thất cũng sẽ bị mấy đồ ăn này làm thất vọng.
“Harry, Ron, Hermione, các con cũng ăn đi, đừng khách sáo.” Hagrid nhìn Abraxas đang ăn không ngừng, rất vui, quay đầu kêu những người khác.
Ron giành lấy người như cái trống bỏi, cậu không tự ra thì mới không ổn ấy. Bánh nhân thịt có tương ớt đã lên màu đỏ rực, cho dù tỏ vẻ lễ phép cũng không nếm thử cái này đâu. Hermione kéo tay áo Harry, người sau phản ứng nhanh, “Chúng ta đã ăn khá nhiều vào bữa tối, bây giờ vẫn chưa ạ.”
Cho tới bây giờ Salazar đều ít nói, sau khi ăn xong cậu cũng không lên tiếng nhiều, nghe Harry nhóm họ chuyện nói. Fang hưng phấn thư giãn người tiến tới gần cậu kéo làm quen, cậu cũng vui vẻ trò chuyện với Fang.
Đề tài đám mây Harry kể chuyện lần này với Hagrid chính là cửa hàng độc dược mới mở ở làng Hogsmeade. Điều này ít nhiều tạo Salazar thú vị một chút, nghe xem, tên đáng ghét kia có vẻ rất tản nhiệt, suy qua có một số chuyện mà đám Harry nói làm cậu rất…
Đầu tiên, tên cửa hàng độc dược – Lá độc dược Lion.
Salazar phun trong lòng, thì sao Godric cũng là một dân tộc quý, tôn vinh cách điệu cũng không phải không có, cố gắng lấy cái tên thô liên tục như vậy.
Tiếp theo, màu sắc chủ đạo của cửa hàng độc dược – màu đỏ và vàng.
Salazar nhớ lại màu sắc trải nghiệm dãy bàn Gryffindor, lại muốn tưởng tượng đến dấu hiệu Nhà Gryffindor, giống như cậu yêu tha thiết bị xanh bạc, Godric cũng rất thiên vị với màu đỏ vàng. Mở Láng cũng không chủ đề che dấu sở hữu, cá tính nổi trội sau khi đến thế giới này càng rõ càng tốt, nếu không cần thiết thì đối thủ sẽ không bước vào cửa hàng tiếp tục tằng như vậy!
Phun thì phun, nhưng có một số thứ vẫn đáng để nghĩ sâu, Salazar rụng đầu Fang, suy ngẫm. Godric này định làm hư hỏng kế hoạch sinh sàn của nhóm phù thủy kim hô, ngàn năm trước, quan hệ giữa bạch phù thủy và phù thủy hoàng bất hòa. Năm nay khi chạy trốn, không có ít phù thủy mái vòm lúc cháy nhà mà đi hôi của tấn công Godric, cho nên tên nhóc này đang chống lại phù thủy rôm đây.
Giới pháp thuật hiện tại, hầu hết phù thủy thủy móng đều đi ra từ Nhà Slytherin, Salazar chống rỗ, tuy rằng cậu bất hòa với các học trò Gryffindor nhưng cũng là người đứng xem. Cậu không ít lần nghe người khác im Slytherin sản xuất phù thủy xung quanh, suy qua, với cậu mà nói, điều này nên ca ngợi. Nếu bàn về sức mạnh tấn công thì đương nhiên pháp thuật mạnh mẽ hơn bạch pháp thuật, cũng không phải mỗi người đều có dòng máu tĩnh giống như Godric đủ để sử dụng bạch pháp thuật.
Godric nhìn như đứng ở phía bên sáng, lại không làm bạn với Hội Phượng Hoàng, lấy tính cách của tên đáng ghét thì cũng không vô địch với Tử thần Thực tử. Salazar thấy rõ, Godric chính là đang chơi một trò chơi, cũng không gây nguy hiểm, thế giới này với anh ta cũng chỉ là nơi có trò chơi, thú vị hơn ngàn năm trước, không hơn. Cho dù hiện nay anh ta thích Nhà Gryffindor cũng sẽ không vì thế chiến thuật săn hái, mà ngay cả bộ tộc Gryffindor mạch huyết tương liên cũng không đáng để anh ta bảo vệ, cái Nhà khó hiểu này sao lại đáng để anh ta ra tay chứ!
Salazar rất hiểu Godric, thiếu niên tóc vàng kia có lẽ thật sự nhiệt tình sáng hôm, nhưng lại vô cùng móng man về mặt tình cảm, anh ta thích bão nhiệt và các trò chơi nhưng không nhất thiết thiết bị đưa ra trò chơi vui cho anh ta.
…
Giờ phút này Godric đang ở phòng điều chế độc dược tại cửa hàng, hoạt động giữa trường học và nơi này với anh mà nói là rất tiện lợi, chỉ cần không phát hiện là đủ rồi.
Việc mở cửa hàng dược phẩm là một quyết định sáng suốt, vì vậy, với những mục tiêu khác, anh ấy có thể điều chỉnh đủ loại thuốc độc càng làm cho tâm trạng anh vui vẻ, sở hữu độc dược đã có từ khi anh còn bé.
Tuy khi cửa hàng khai tài khoản anh không ra mặt chính thức nhưng rất nhanh, cụ Dumbledore đã tra ra anh, tra thì tra. Đúng là không ai định giáo sư không thể làm nghề phụ, anh có vui lòng cung cấp một ít thuốc cho Hội Phượng Hoàng, đồng thời cũng có thể chọn mình khá thích nghiên cứu, buôn bán, không định gia vào Hội Phượng Hoàng. Đánh giá phong cách cửa hàng cũng biết rõ trường lập trường của anh, cho nên trưởng phòng cũng không tiếp tục thăm dò anh nữa, nói tiếp, khi anh thiết kế mặt tiền cửa hàng cũng có ý như vậy, nhưng nhiều hơn là vì sở thích của mình.
Đáng nhắc nhở chính là, lúc này tới phòng hiệu trưởng, anh chứa đầy kẹo bên trong đây, tuy không thích một số phần thưởng của cụ Dumbledore nhưng phương pháp này rất ổn. có free anh phải đi nhiều một chút.
Tổng thể nói thì hiện tại anh thoải mái hơn, nói chuyện với các học trò, vui đùa Quidditch, thời gian còn lại làm độc dược, cuối tuần thì đi chơi bên đôi song sinh, mời nhẹ ứng phó một số phù thủy gây ra sự cố, có lẽ là Tử thần Thực tử? Nghĩ tới đối phương ra từ Slytherin, anh cũng không tốt được, tuy hiện tại Salazar không có ngẫu hứng với nơi này, nhưng thoáng có thể về sau thích Nhà Slytherin, đến lúc đó sẽ cùng anh tính cửa.
Đây không phải là điều không thể, anh đã biết Salazar tìm anh làm thuốc độc vì Draco. Ở chung vài năm, anh đã thấy Salazar cố chấp với người như thế nào, trẻ con này khác với anh, Salazar sẽ nặng nề về tình cảm, chỉ cần cho rằng đối phương đáng giá thì cũng sẽ tin tưởng, chỉ cần cho rằng đối phương đáng giá, dù ngoài miệng Salazar không thừa nhưng cũng sẽ làm được, ví dụ như bảo vệ những người muốn bảo vệ, giống như chuyện Draco lần này, mà cho dù là Lucius coi như cấp dưới sai sử thì Salazar cũng bảo vệ vô thức rồi.
Godric đưa thuốc độc mới được đưa vào bình, lại nói tiếp, người không thực sự tin tưởng phù thủy là anh mới đúng, sẽ lựa chọn Salazar hợp tác lần hai, trên thực tế cũng vì xin vui lòng tin không nhiều lắm của anh với con bé không thể được coi là phù thủy này. Salazar rất thông minh, lúc trước khi dạy cậu thói quen nói chuyện với phù thủy và lễ nghi quý tộc, đối phương học rất nhanh, mà chính mình, thực sự mạnh hơn phải tốn không ít sức lực. Trước đó, Salazar có vô số cơ hội gϊếŧ mình, lại vẫn duy trì lời hứa, giúp anh mà nghĩ anh là kẻ thù trời định.
Ở thế giới này còn sống rất nhẹ nhàng, nếu Salazar thích nơi này thì lưu lại cũng rất tốt, cho nên Godric cũng không thở tới Bộ Pháp thuật thăm dò tin tức về dao găm, đây là ý riêng của anh. Dù sao, Salazar là người duy nhất khiến anh có chút thích và tiếc nuối.