Chương 25

—o0o—

Từ khi Salazar và Hagrid có qua lại, cậu thường đi qua; khi ăn hết tương ớt, cho dù không có Harry dẫn thì cậu cũng không đi lạc đường. Hagrid rất nhiệt tình cũng rất tích cực, giống như tìm được tri kỷ, khi Salazar lần hai đã nhận được thức thức Fang tới, một con chó săn lớn vô cùng cảm giác.

Mèo và chó trong mắt Salazar cũng không phải phạm trù đồ ăn, mèo thì thông mình mà chó thì trung thành, cậu thích hai động vật này. Cho nên khi Fang đứng thẳng lên cao hơn cả cậu cậu ngã xuống mặt cậu cũng không tức giận, Fang rất thích cậu. Lại nói tiếp, Salazar vô hại quả thực sự tạo ra bất cứ thứ gì còn sống đều thích thân thiết bị với cậu.

Không thể không nói, Lucius càng thêm xui vẻ, thịt trâu mà anh rất khó khăn mới mua về được ngâm trong cái chất lỏng gì đó màu đỏ, cho dù là đồ ăn khuya thì thịt trâu làm theo phương pháp này rất được thằng bé thích. Anh không thể tin thằng bé không bị độc mấy thứ này, rơi vào đường cùng, anh lại ăn kẹo một lần nữa. Mỗi ngày anh em cơ hội đặt thịt trâu về, phần lớn sẽ được đưa cho cậu bé, một phần nhỏ sẽ tự mình đi ẩn.

Nhưng cái này căn bản không thể giải quyết được vấn đề, thằng bé ăn thịt trâu đặc chế này cũng như ăn bánh, hơn nữa sau khi ăn xong sẽ tìm ra được cái phần anh giấu đi ngâm trong cái gọi là tương ớt. Ngay từ đầu, Lucius đã rất sợ hãi khi thức ăn bí mật đi bị summ được, sau đó, anh phát hiện thằng bé căn bản không để ý cái này, bởi vì vậy anh phát hiện thằng bé dung túng anh ở một mức độ nào đó . Nhưng cho dù anh giấu thức ăn thế nào thì chàng bé có thể tìm ra ngay, nói vậy, khứu giác thằng bé rất tinh? Trừ cái đó ra, anh không thể tìm ra cái lý do nào khác nữa có thể giải quyết điểm này.

Salazar cũng không thần tượng như vậy, khứu giác của cậu rất bình thường, thoáng qua nhóm rắn nhỏ trong phòng đặc biệt thích lấy lòng cậu. Mỗi lần cậu trở về phòng ngủ chúng nó dều rất tích cực hồi báo Lucius làm gì, giấu thức ăn, luyện hóa thú, cậu biết hết, nhưng cậu cũng không coi quá quan trọng, cũng không quá nó đo.

***

Tuy nhiên, không trừ điểm Slytherin, nhưng mấy tháng nay, tính tình Snape càng ngày càng tệ, cái phần tử tử mơ hồ rất nguy hiểm kia từng lần đều làm lớp học của anh chải tóc. Độc dược không điều chỉnh thành công dù lần nào, ngược lại mùi khó khăn thế nào thì thằng bé kia cũng xuất ra vị trí như thế. Cho dù không làm bom vạc nhưng trong mắt Snape, cái tên nhóc này còn ác liệt hơn cả Longbottom.

Mặc dù như thế, Snape cũng không còn phạt cấm thằng bé bạch kim lần nào nữa, lần thứ hai mất tin tức của Lucius khiến anh càng có thể cảm nhận được ý nghĩa của từ "nguy hiểm" này.

Thứ bảy trước lễ Giáng sinh một tuần, chuyện Snape vẫn luôn lo lắng đã xảy ra, bảy giờ tối, dấu hiệu trên cánh tay hấp thừa, Chúa tối đen gọi về. Một lát sau, cửa hầm bị tấn công, hỗ trợ đầu tiên của anh hùng tốc độ tiến vào, một bàn tay nắm lấy một bàn tay khác, bọn họ đồng thời được gọi về!

“Ba hỗ trợ đầu…” Trên mặt Draco sợ hãi nhìn không rơi gì cả, việc Chúa tối đen giao tiếp cậu chưa được làm.

Môi trường Snape nhếch nhác, điều chỉnh có vẻ trống rỗng, anh đang sử dụng Bế quan Bí thuật. Lần này tin tức anh có thể tiết lộ ra cũng chỉ có Abraxas, anh cần phải che dấu chuyện tốt Lucius qua lại thư từ với mình, “Đi thôi, Draco.” Lò hệ thống hầm thông qua một lò hệ thống công cộng ở làng Hogsmead cũng là nguyên nhân mà Draco tới nơi này trước đây.

Địa điểm gọi về là một nhà âm thanh ở hẻm Knockturn, Draco Sợ đi theo sau ba đỡ đầu, cậu đang giải quyết chế độ mình không được chạy. Lần trước thấy Chúa quỷ đen tối ở dấu hiệu cho mình, đã thấy Chúa quỷ đen tối tra tấn Cruico với một Muggle và toàn bộ quá trình con rắn độc Nagini ăn.

Trước khi đi vào Snape đưa ra con hỗ trợ đầu một loại thuốc độc, “Uống đi, trò chơi rất bối rối.”

Thành dược độc của Draco ưu tú, nghe xong liền phân ra đây là Dược ổn định cảm xúc, bạn cảm kích kích hết một hơi, nhất thời cảm thấy yên yên ổn không ít, độ ấm thân thể giảm xuống một chút , tay cũng không chạy nữa. Ngậm sâu một hơi, Draco đi vào, dưới ánh sáng đèn l*иg mù không rõ, Chúa tối đen ngồi ở đầu bàn, cậu bé thở dốc, đáy mắt thấy Bellatrix và Peter, còn có người trả thù Fenrir Greyback.

Đây chính là một cuộc thi quy mô nhỏ, Snape phân tích nhanh chóng, sau đó Khiêm tốn cưỡi đầu, “Chủ nhân…” Draco cũng làm theo, cúi đầu nhìn sàn nhà, trong lòng xin lại bắt đầu khẩn trương, nhưng độc dược còn có tác dụng, bạn cũng không phát chạy.

“Draco, chuyện chủ nhân giao phó mi làm sao vẫn không có động tĩnh gì!” Bella mở miệng đầu tiên, giọng điệu cực kỳ khó chịu dòng nước nghi ngờ. Nếu mục có con trai nhất định sẽ làm nó hủy hoại với Chúa tối đen chứa không có phong cách vô dụng như con trai của Narcissa này, hừ!

Sắc mặt Draco trắng bệch, cãi lại không có tác dụng, giọng nói của cậu run run, “Thật xin lỗi, thưa chủ nhân…” Nói xong còn không kìm nổi mắt tối lại, Chúa tối đen tối sẽ cho cậu một cái Crucio sao?

Snape cũng không biết nhiệm vụ cụ thể Chúa quỷ đen tối giao cho Draco, cho dù biết anh cũng không tiện nói giúp đỡ, Chúa quỷ đen tối sẽ không nghe.

“Draco, ta không thích kéo dài.” Hai mắt đỏ tươi của Voldemort nhìn về đám đầy tới ngóm phía dưới, nhưng không tiếp tục truy vấn chuyện này, anh gọi Draco đến chính là đưa ra một lời cảnh cáo nhỏ, “So với cái này, Severus, bên cụ Dumbledore có tác gì không?”

Snape đầu một cái, mới mở miệng, “Dumbledore vẫn như thường ngày, từ khi khai giảng tới nay đều cơ bản đứng trong trường, có vài ngày tới Bộ Pháp thuật bên kia, Hội Phượng Hoàng gần đây cũng không có cuộc họp nào.” Tử thần Thực tử bên này không động, Hội Phượng Hoàng cũng im lìm.

“Nghe nói ở Hogwarts có chút thay đổi.” Voldemort ở trong Hogwarts gian điệp bão duy nhất chỉ có Snape, nhưng tiếng gió nào đó vẫn có thể nghe được từ bên ngoài trường.

“Giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám Gody Wilson là do cụ Dumbledore tìm.” Snape suy nghĩ, đưa ra một tin tức.

“Chủ nhân, là chiến binh —” Bella đột nhiên phát ra một tiếng kêu vang tai.

Ở bên rìa, người rêи ɾỉ cũng phụ họa theo, “Lúc trước khi tấn công hẻm Xéo, chính là người đàn ông này đã xen vào công việc của chúng tôi.” Trong lúc nghỉ hè, Tử thần Thực tử liên tục tấn công thế giới Muggle, sau đó tấn công Hẻm Xéo. Lần tấn công hẻm Xéo cũng không hoàn toàn, cho dù là Bella hay những người khác đều không báo lại cái sự cố nho nhỏ này, dù sao ba bốn người là một người đàn ông lừa quanh co cũng không phải là chuyện sáng suốt cái gì.

Voldemort lũ tôi tớ một cái, giáo sư mới đánh cũng không để ý, “giá là thành viên Hội Phượng Hoàng?”

“Không rõ lắm,” Snape lắc đầu, anh thoáng giật mình, vì anh cũng không biết vị giáo sư Wilson kia đã trải qua một hồi với Tử thần Thực tử, “Những cuộc họp Hội Phượng Hoàng trước đó cũng chưa gặp đám , cảm qua cụ Dumbledore rất coi trọng người đàn ông này.” Đúng là rất coi trọng, hiện tại Snape đại khái có thể nghĩ đến nguyên nhân, nếu người đàn ông kia hiển định bên Hội Phượng Hoàng thì cũng khó khăn hiệu trưởng coi trọng.

“Không cần phải lo nhiều như vậy, nhìn thẳng cụ Dumbledore được.” Đây chỉ là công việc nhỏ với Voldemort, Hội Phượng Hoàng có thêm thành viên cũng chỉ là thêm một bộ phận nhỏ thôi. Đối thủ của Đánh là Dumbledore, là Harry Potter chứ không phải người thông minh nào cả.

Snape gật đầu đã hiểu, chờ đợi một hồi phục, anh chủ động mở miệng, “Còn có một việc…” Chuyện này đương nhiên là anh nói trước, chứ không phải làm Chúa tể Hắc ám nói ra, “Slytherin năm nay mới tới một trò chơi tên là Abraxas Malfoy.”

Voldemort đầy thú vị dùng ba ngón tay cầm côn phép gõ lên trên tay tay, tên này rất quen thuộc với ngọc, đàn anh lúc trước, thơm qua bái rất xác định người đàn ông tao nhã hơn bất kỳ ai khác đã chết, “ Draco, học trò mới này có phải là người gia đình của mi không?”

Vốn đã nhẹ nhàng ra thần kinh Draco lại căng thẳng lần hai, trước mặt Chúa tối nay cậu còn chưa thể luyện thành tự nhiên phản ứng như ba trợ đầu của cậu, vì thế cậu thành thật trả lời, “Từ trước đây tôi chưa từng gặp qua nó.”

“Về mặt gương thì thực sự rất giống.” Snape bổ sung một câu, làm giảm tâm trạng của sự hỗ trợ đầu tiên.

“Con dành riêng?” Bella đề xuất một quan điểm.

Snape và Draco cũng chưa nói tiếp, tên ngu ngốc mới ngắt lời vào lúc này.

Peter vẫn luôn không lên tiếng lúc này rất tự cho là đúng nói chuyện, mong rằng muốn tip niềm vui cho Chúa bí Hắc trầm, “Thưa chủ nhân đại đại, vấn đề này nảy phải trực tiếp hỏi Lucius Malfoy thì sẽ biết sao. ”

Đây là từ khi Lucius mất tích khỏi Azkaban lần đầu tiên tên được nói ra, Draco ngừng thở, so với con riêng chó má gì, người ba vẫn không có tin tức gì của bạn mới tạo ra người ta quan tâm.

“Crucio—“ Giọng nói lạnh lùng vang lên.

“A—“ Peter tức thì sẽ đổ dốc lộn trên mặt đất.

Ngoại trừ Bella hiện lên cơn điên cuồng biểu thức quang cảnh trên mặt đất, những người khác đều ngây thơ, không biết vì sao Chúa Quỷ Hắc ám lại thìnhảy tức giận.

Cách thật lâu, Voldemort dừng thần chú lại, chiến binh đứng lên, nhìn người đàn ông thấp bé đang lướt mình trên mặt đất như cỏ rác, “Mi bảo ta đi hỏi người chết sao?” Tuy không biết vì sao lại chết nhưng cảm ứng dấu hiệu biến mất đủ để chứng minh đối phương đã chết rồi, trừ khi việc đó ra thì Voldemort rất chắc chắn với thực lực của mình không nghĩ ra cái khác.

Mặt Snape vẫn trống rỗng, tĩnh lặng, anh ấy vẫn có thể tự hỏi, Lucius đã chết? Là sau khi truyền tin cho anh sao? Chúa Quỷ Hắc Ám thường nói dối việc này, cho dù là thế, rõ ràng nhưng từng nhận được tin bạn tốt Snape không quá tin rằng bạn đã chết rồi.

Draco thì khởi đầu trống rỗng, ba của bạn đã chết?