Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mê Đồ Quy Đồ

Chương 100: Phần thân thể được tiết lộ.

« Chương TrướcChương Tiếp »
—o0o—

Khi học trò chơi năm hai đều tới lớp độc dược, một Salazar của mình người lười trong phòng ngủ. Snape bảo cậu không cần lên lớp, còn nói với bên ngoài ra sao thì cậu không quan tâm. Cậu tùy tay cầm một cuốn sách nhỏ lại không thể đọc được chữ nào.

[Chủ nhân, làm sao vậy?] Elsa rất nhạy cảm vì cảm xúc chủ nhân thay đổi.

[Hửm?] Salazar xé một gói kẹo đút cho cô bé, [Không sao.]

Elsa nghiêng đầu nhìn, rất nhanh đi ra ngoài chơi trò chơi với nhóm rắn rắn.

Salazar nâng cao, cậu vẫn đang nghĩ tới đóa hoa đồng nội kia, với tính cách của tên đáng ghét cũng thích người khác sao? Cậu mày nhíu mày, không biết xảy ra chuyện gì, sự thật này làm cậu có hơi không vui. Hừ, liên quan gì tới cậu đâu, đứng lên, Salazar đi ra phòng ngủ, hôm nay các học trò năm thứ bảy không có lớp buổi sáng, cậu qua bên Ron chơi cờ tốt lắm, thiếu niên niên tóc đỏ chơi cờ không đuôi.

Đang ở trong phòng sinh hoạt chung Draco nhìn xà tổ ra ngoài, lại nghĩ tới lớp độc dược năm hai, cũng có thể hôm nay năm thứ bảy không có lớp độc dược, chắc chắn sẽ giúp cậu đầu cơn điên cuồng rồi.

***

Hôm nay Godric cũng như một người mất hồn, sắp xếp chương trình học thành tự động luyện tập, anh ấy liền kề chuyến bay lên không dừng ổn. Vốn buổi sáng chỉ chơi đùa chút thôi, sao ngờ lại xảy ra chuyện này, hoa đồng nội, anh đã yêu ai sao? Nhíu mày, Godric không hiểu, chắc chắn là không rồi. Nếu nói là có cảm xúc với ai thì… trong đầu Godric hiện lên gương mặt của Salazar, dừng lại! Godric cảm thấy mình không thể nghĩ thêm được nữa.

Lắc lắc đầu, Godric ép mình nghĩ tới cụ Dumbledore, nếu không phải nhờ đám hoa tử tử vong kia thì anh lại quên vấn đề trên tay hiệu trưởng. Khùng nhẹ nhàng,nghiên cứu, đã nghiên cứu vài người rồi, không thiếu cái này, còn gì thì Nhà Gryffindor hiếm khi được một người có đầu óc.

Hạ quyết tâm Godric cưỡi ngựa trở về phòng làm việc của mình, vô tư tiến vô tâm quên sạch một đám học trò, anh nhanh bắc vạc làm độc dược, thở ngay cả cơm chiều cũng không đi ăn. Năm giờ chiều, anh lấy mấy loại thuốc độc xông vào phòng hiệu trưởng.

“A, giáo sư Wilson.” Lão hiệu trưởng cũng rất vui, thấy giáo sư tóc đen phản ứng đầu tiên là che đi hộp kẹo trên tủ sau.

Godric chú ý tới hoạt động của đối phương, anh nhướng mày, kiếm mồi ông cụ bạc, ngược lại cười, “Có vẻ không sâu, coi như phí chữa bệnh lần này.”

Cụ Dumbledore sửng sốt, “Cái gì?”

Godric đi lên trước thuận tay lấy hộp kẹo thả vào túi không gian bên hông, cái này vẫn là Salazar cho anh. Sau đó, anh lấy ra mấy bình độc dược đưa qua, “Uống hết.” chân thật ra lệnh.

Cụ Dumbledore hơi hơi mày, cụ không quen người khác lấy giọng điệu này nói chuyện với mình.

“Tôi đang cứu cụ, hiệu trưởng thân mến.” Godric nghiêng đầu, trêu tức nói, “Nếu không với vết thương của cụ thực sự là cái chết không xa đâu.”

“Làm theo lời anh ta, Albus!” Mũ Phân Loại trên tủ lớn tiếng nói, “Anh ta có thể chữa lành cho cụ!”

Khó chịu bị người khác xen vào Godric quay đầu thoáng cái mũ một cái, người sau rắn hai cái, không nói gì nữa.

"… Cảm ơn." Lão hiệu trưởng không hỏi nhiều, công cụ dựa theo trình tự định lượng hết thuốc độc.

Godric lấy phép ra, xoay người bắt đầu vẽ một ít văn bản, mà còn đóng chặt cửa phòng hiệu trưởng, phòng xung đột có người xông tới. Anh còn tạo ra một bức tranh thư giãn tầm mắt của các bức ảnh, cộng thêm một thần thoại cách âm, lũ người rất mộc ĩ.

Dumbledore ngạc nhiên nhìn ma văn hiện lên trên không trung, rắc rối phức tạp, dao động pháp lực vô cùng tinh tĩnh, khiến người chợt nhớ tới sinh vật bạch kỳ mã. Người này cuối cùng là ai?

“Tốt lắm, vươn tay cụ ra.” Godric tốc độ bình tĩnh, một đầu được phép chỉ vào cụ.

Dumbledore cũng không làm khách sáo vô dụng, loại mạng ân cứu này không thể được đổi bằng tiền như những thứ khác, cụ căng thẳng, lộ ra bàn tay cháy.

“Đúng rồi, trưởng hiệu.” Trước khi niệm Godric nở nụ cười bất đắc dĩ, “Cụ phải để tôi nghỉ ba ngày.”

Cụ Dumbledore còn chưa hé răng, chợt nghe được giọng nam trầm thấp bắt đầu ngân nga một đoạn thần chú thật dài. Cảm giác giác ấm áp, an tâm tăng dần tập trung vào tay cụ, hoa văn lơ lửng trên không từng chút từng chút bám lên tay, sau đó biến mất. Vầng sáng pháp lực màu vàng tràn ngập toàn bộ phòng hiệu trưởng, trải dài ấm áp.

Bàn tay đen từ đổi màu, nhạt dần nhạt dần, cho đến khi khôi phục màu da bình thường, năm ngón tay cũng có hình dạng của nó, chính hơi gầy hơn bàn tay kia. Từ ngón tay cụ Dumbledore cảm thấy độ ấm, tay cụ khôi phục phụ tri giác, cụ cho rằng không thể nào khôi phục được, người đàn ông này lại làm được!

Đọc xong câu thần chú cuối cùng, Godric thu hồi côn phép, thân thể lung lay hai cái, anh phấn tay nắm cái bàn bên cạnh. Chết, kết quả nhiên liệu sử dụng thần chú như vậy sẽ cạn kiệt pháp lực.

Dumbledore vui vẻ nhanh chóng phát hiện người đàn ông trước mặt không ổn định, gương mặt tái nhợt, trên lông mày hôi hôi, pháp lực cạn kiệt?

“Thầy nghỉ trước…” Cụ Dumbledore vẫn chưa nói xong đã dừng lại, cụ tìm thấy người đàn ông trước mặt thu nhỏ lại, màu sắc cũng đang thay đổi.

Chưa xong… Trong lòng Godric biết không ổn, Dược tăng tuổi và Dược đổi màu đang sử dụng trên người vì pháp lực trong cơ thể biến mất mà mất đi hiệu lực trước thời hạn, anh mở ra mắt nhìn bàn tay mình nhỏ lại, Hơi thở hổn hển. Được phép anh rơi xuống đất, thân thể biến đổi nhỏ đồng nghĩa với tiêu hao thể lực, anh còn không thể cầm tay được phép của mình.

“Chủ nhiệm —!” Giọng nói rất lo lắng phảng phản bay tới lỗi tai Godric từ một nơi rất xa, nhưng anh không thể đáp lại, dùng phần sức cuối cùng, anh động thổ, bản năng không cho phép anh say ở đây.

Hon ma Nicolas vì cảm ứng được không thích hợp mới tới phòng hiệu trưởng, ông lo lắng với bộ thời trang suy yếu của chủ nhiêm, lại một giây sau mất đi bóng hiệu trưởng, hoa non, ông nhìn ngu dốt phép rơi xuống người, “…Chủ nhiệm?”

Lần đầu tiên cụ Dumbledore không thể tìm được suy nghĩ của mình, cụ thật chăm nói ra miệng, “Nicolas, ông gọi thầy ấy là gì?”

Hon ma lại mất đầu không để báo cho cụ Dumbledore, ông nhanh chóng ra khỏi phòng hiệu trưởng. Ông lo lắng cho chủ nhiệm, mà dưới tình huống này nơi duy nhất là chủ nhiệm của ông đi tới là người kia. Cho dù những hồn ma khác chưa biết lắm lắm nhưng bốn hồn ma của bốn nhà cũng đã nhận được hơi thở của hai người kia, chỉ là, họ vẫn luôn im lặng không nói ra mà thôi.

Cụ Dumbledore đờ đẫn tựa lên salon, dụng cụ cứng ngắc nhìn vị trí Mũ Phân Loại.

Mũ Phân Loại không được tự nhiên huyền thoại, tiếng nói già nua hứa mang theo vài phần đóng dài, “Anh ta là Godric Gryffindor – chủ nhiệm và hiệu trưởng của cụ.”

***

Phòng ngủ Salazar.

Salazar đang chuẩn bị đi ăn cơm chiều sau đó tiếp tục tiến hành hoạt động giao lưu cùng Gryffindor, đột nhiên, một vật nặng ngã xuống giường cậu. Cảnh báo Giác quay đầu, cậu thấy Godric, thiếu niên tóc vàng xuống rồi không còn động tĩnh nữa.

Bật dậy, Salazar bước nhanh tiến lên, người trên giường có vẻ rất yếu. Quần thùng rộng thình không vừa người miễn cưỡng gắn lên trên người, trên mặt không có tí máu. Trong lòng Salazar căng thẳng, đối với họ mà nói thì mất đi ý thức còn nghiêm trọng hơn bất cứ vết thương nào, cậu vươn tay vào cổ đối phương, còn có mạch đập.

Mới nhẹ nhàng thở ra, Salazar liền phát hiện nhiệt độ cơ khí rất thấp, mà mạch đập vẫn giảm xuống, tên ngu ngốc này cuối cùng làm gì? Sử dụng một phần pháp lực nho nhỏ thăm dò, Salazar xanh cả mặt, pháp lực trong cơ thể Godric mất sạch, tên đáng ghét này làm gì mà pháp cạn kiệt vậy?

Thiếu niên thượng vàng khó khăn từ một tiếng ồn, nhưng không tỉnh lại. Salazar thu hồi pháp lực, thuộc tính pháp lực của cậu bé vốn không cùng với Godric, hơn nữa nhận được trạng thái hiện tại của Godric tốt nhất là không nhận được bất kỳ chú thích nào.

“Ngu ngốc, ngu ngốc, ngu xuẩn…” Miệng Salazar Nhiệt không ngừng, trong lòng đã hơi bối rối, bây giờ nên làm gì? Nếu để mặc kệ có chết hay không? Giữa pháp lực và sinh mệnh có liên quan, cụ thể như thế nào, cậu cũng không chắc. chuyên gia sử dụng pháp thuật bão, không phải thầy thuốc cứu người!

Trước khôi phục nhiệt độ cơ thể, Salazar chỉnh lý suy nghĩ rõ ràng nhất, thần chú giữ ấm không thể dùng, cậu chạy tới phòng tắm, bưng chậu nước đi qua, biến ra một cái khăn mặt, lau lau mặt thiếu niên tóc vàng, sau đó đặt khăn mặt lên cổ, căn bản chưa chăm sóc người khác Salazar thực mờ nhạt, thật là đau đầu.

“…Chủ nhiệm không sao chứ?” Một giọng nói vang lên.

Salazar nghe tiếng nhanh chóng quay đầu, mắt biến đỏ, đây là màu sắc đề phòng.

Nicolas giật mình, ông không tự chủ được lùi về sau, “… Tôi, tôi chỉ lo lắng.” Giọng điệu như trẻ con làm sai chuyện.

“Đi ra ngoài, không được tiến vào.” Salazar mạnh mẽ nói, hơi thở bá đạo huyền sắc.

Nicolas há mồm, thực khuất vịnh đi.

Tuy chưa chăm sóc người khác nhưng Salazar lại không có suy nghĩ tìm người giúp đỡ, cậu đưa tay khóa cửa lại, không có cậu cho phép, ai cũng không thể tiến vào, kể cả là hồn ma.

Quay lại, Salazar tiếp tục kiểm tra bài thảo luận của Godric, nhiệt độ cơ thể tăng lên, mạch đập cũng ổn định, thật tốt quá, Salazar thở hắt ra, hiện tại chỉ chờ đối phương tự phục hồi là được, có lẽ , cậu còn cần làm gì không? g đầu, Salazar suy nghĩ nghiên cứu trong chốc lát, rồi, cậu động biến mất.

Không đến mười phút, Salazar trở về, bỏ vòng không gian, năm con bạch mã không rơi ra ngoài.

Không thể nói, use tool không gian bảo vệ cơ sống, Salazar coi như tiền có thể khai sáng. Năm con bạch kỳ mã không bị đè ép vô cùng thêm thảm tốt vì không quá lâu mà rơi tính mạng, chúng nó rơi lên giường, liền kề nghiêng nghiêng sát vào cạnh Godric – đây là nơi họ thấy thoải mái nhất trong cả một Bản thiết kế phòng thí nghiệm tràn ngập.

Salazar mặc nhóm bạch kỳ mã có sợ hay không, cũng không quan tâm chúng phát thế nào, cậu xốc chăn lên, để năm con bạch bất kỳ mã ở chung với Godric, chỉ ra nguyên đầu màu vàng của Godric. Về phần có thể làm bạch kỳ mã chết hay không lại không liên quan tới cậu, dù sao cậu bé vốn không có cảm tình với bạch kỳ mã, chỉ cần chăn không thở gió là tốt rồi, vì phòng ngủ Slytherin dù là tháng chín cũng rất mát, chênh lệch với nhiệt độ bên ngoài có khi là 10 độ.

Làm xong mọi thứ, Salazar ngồi trên ghế bên giường, gương mặt thiếu niên trên nền chậm lại phục hồi huyết sắc, bạn cũng thư giãn ra. Cậu bé như chưa từng béo nhìn Godric ngủ, gương mặt nhu hòa khác với khí thế lạnh lùng bén ở lâu đài Gryffindor và cả nhiệt tình ý ý trên lớp học Bay.

Salazar vươn tay vuốt vuốt mái tóc màu vàng của Godric, khi đầu ngón tay chạm vào mặt đối phương, cậu như bị điện giật về. đầu, bạn kiểm tra điểm mình Nghiên cứu thất thố, vừa rồi bạn khẩn trương như thế làm gì, tên đáng ghét này chính là một cây cỏ dại, không dễ chết như vậy đâu!

Cắn môi, cậu lại nghiêng đầu chăm chú nhìn thiếu niên trên giường, khi nào thì, tên đáng ghét trở lại nên quan trọng trong cuộc sống của cậu thế này?
« Chương TrướcChương Tiếp »