Chương 5

Một tháng sau, trong buổi đọc kịch bản lần đầu tiên khi gia nhập đoàn phim mới, tôi gặp lại Hà Thẩm

Cô ta là nữ chính, một tiểu thư ngoan cường, còn tôi vào vai chị song sinh của cô ta! Nữ phụ ác độc cướp chồng!

Tôi nhìn vị đạo diễn tự xưng là Cố Hoài, anh nói rằng anh rất xem trong kỹ năng diễn xuất của tôi, nhân vật này được viết dành riêng cho tôi!

Nó thực sự được viết riêng cho tôi?!!

Không hổ danh là nữ diễn viên hạng bốn đã xem qua những cảnh quay lớn, Hà Thẩm bình tĩnh cầm kịch bản đi tìm đạo diễn. “Đạo diễn, cảnh này nữ chính phát hiện ra bộ mặt hung ác của người chị em song sinh. Tôi nghĩ chỉ xô đẩy thôi thì chưa đủ kịch tính, phải tát vào mặt mới thú vị!"

Cố Hoài gật đầu: "Có lý"

Chứng nghẽn mạch não của tôi suốt hai mươi năm qua giờ phút này đã bị cơn giận dữ làm cho tiêu tan!

Cố Hoài, một đạo diễn mới nối trong lĩnh vực điện ảnh, so với anh, Tống Từ chẳng là gì cả.

Cố Hoài từng xuất hiện trong đám cưới của tôi với Tống Tử, tôi tin vào nhận định của anh về kỹ năng diễn xuất của mình và cảm động trước những lời nói "chân thành" đó.

Anh nói rằng tôi tuy là diễn viên tuyến 18 nhưng kỹ năng diễn xuất của tôi tốt hơn nhiều diễn viên chuyên nghiệp, chỉ cần tôi trau dồi nó, tôi sẽ trở thành một ngôi sao lớn trong tương lai!

Tôi thực sự tin vào nhận định đó! Tôi đang chuẩn bị cầm kịch bản để chiến đấu với cô nàng trà xanh chết tiệt này.

Nhưng Cố Hoài lại nghiêm túc nói: "Bị đánh hay không bị đánh chưa thể hiện được tính cách hung ác của nữ phụ, hay là thế này, đối cảnh

này thành hai người tát nhau đi!"

"Biên kịch, đổi cảnh này." Cố Hoài trực tiếp ra hiệu cho biên kịch thay đổi kịch bản ngay tại chỗ, Hà Thấm đứng bên cạnh Cố Hoài, vẻ mặt ủ rũ không dám lên tiếng, điều này khiến tôi cảm thấy phấn chấn cả về thể xác lẫn tinh thần.

Haha – Cố Hoài được đấy.

Mặc dù tôi sẽ bị Hà Thẩm tát, nhưng cô ta đã giả vỡ yếu đuối suốt những năm qua, nếu cô ta dám tát tôi, tôi sẽ tát coi mặt cô ta như một cái đầu lợn mà tát lại.

Action!

Theo lệnh của đạo diễn, Hà Thẩm ngay lập tức bật khóc.

“Tôi thật sự không ngờ chị lại dùng thủ đoạn đê hèn như vậy, sao chị lại đánh thuốc mê để cướp đi vị hôn phu của tôi!"

"Chị thật đê tiện, không biết xấu hổ!"

Sau khi lời thoại kết thúc, Hà Thẩm tát tôi một cái thật mạnh.

Cái gì vậy trời! Cô ta đã tập ném đĩa ở nước ngoài trong ba năm qua phải không? Sao lực tay mạnh thế! Tôi choáng váng gần như không thể đứng vững.

“Thì sao? Bây giờ anh ấy là của tôi...". Tôi muốn ngước mặt lên để nói lời thoại của mình, nhưng Hà Thấm đột nhiên nũng nịu kêu ngừng:

"Đạo diễn, vừa rồi trạng thái của tôi không tốt, cho tôi diễn lại cảnh vừa rồi."

"Chúng tôi đều là diễn viên chuyên nghiệp, Đường Thi, cô ấy không phiền đâu"

Cô ta nói nhỏ nhẹ, quay mặt về phía tôi, khỏe miệng cong lên. Chỉ có tôi mới nhìn ra nụ cười đầy khıêυ khí©h của cô ta

“Vậy thì nhờ cô Hà, là một diễn viên chuyên nghiệp điều chỉnh tình trạng của mình cho tốt. Nếu không, quay thêm vài cảnh nữa, mặt tôi sẽ sưng lên sẽ khó lên hình "