Chương 20

Và sau khi Hà Thẩm và Tổng Từ chia tay, Hà Thẩm rơi vào tình trạng tồi tệ và chán nản.

Ngoài ra, rất nhiều người đã thoát fan, cô ta gần như suy sụp nên đã rút lui trước khi bộ phim hoàn thành. Sau đó, cô ta hoàn toàn giải nghệ vì không còn phim để đóng.

Tôi không biết rõ cái này là do Tống Từ hay mẹ của anh ta làm.

Tôi lại nhận được tin tức của của Hà Thẩm, cô ta tìm một tên nhà giàu mới nổi, kiếm được tiền bằng cách bán da thịt của mình như cách mà cô ta từng đề nghị tôi làm.

Bản chất của nhà giàu mới nổi, tất nhiên, sẽ không nương tay như tôi. Cô ta hẳn đã có một khoảng thời gian khó khăn. Biên kịch bộ phim của chúng tôi đã thay đổi kịch bản rất xuất sắc, tính cách trong sáng và tốt bụng của nhân vật do Hà Thẩm đảm nhiệm đã thay đổi thành một trà xanh đầy mưu mô.

Nhân vật của tôi được biên kịch viết lại thành nhân vật có chiều sâu hơn, một nhân vật vừa thiện vừa ác, có thù tất bảo, được khán giả yêu thích sau khi ra mắt. Mặc dù bộ phim này không giành được bất kỳ giải thưởng nào nhưng cốt truyện thú vị, diễn viên đủ bắt mắt nên được khán giả đón nhận nồng nhiệt. Tôi và Cố Hoài lần lượt hợp tác trong nhiều bộ phim nữa, càng ngày chúng tôi càng ăn ý với nhau.

Doanh thu phòng vé ngày lúc càng tăng, theo sau là những lời chỉ trích. Cư dân mạng mắng Cố Hoài chuyên quay phim cẩu huyết, mắng tôi diễn xuất theo bản năng, một chút kỹ năng diễn xuất cũng không có. Tôi hỏi Cố Hoài, nếu anh có tiền và tài nguyên, tại sao anh không đầu tư làm bộ phim nghệ thuật của riêng mình.

Anh hồi đáp một câu: "Nghệ thuật cần đau khổ, mà anh thì quá sung sướиɠ! Không làm được!"

"Tối nay em qua nhà anh được không?" Nhìn quanh không có ai, Cố Hoài níu góc áo của tôi, làm nũng như một đứa trẻ hư.

Vâng, người lớn không cần tình cảm, nhưng họ có nhu cầu. Cố Hoài là một đối tác giường chiếu rất tuyệt! Sạch sẽ và kỷ luật, sống tình cảm và chuyên tâm là của thứ đáng quý nhất của Cố Hoài.

Tôi đã ở bên cạnh anh gần ba năm, so với việc cố tình theo đuổi Tống Từ trước đây, tôi và Cổ Hoài là phát triển một cách tự nhiên, tôi thậm chí còn quên mất lần đầu tiên giữa chúng tôi ai là người chủ động.

Tôi đã thẳng thắn nói với Cố Hoài rằng tôi không có ý định kết hôn và trước khi kết hôn với Tổng Từ, tôi đã triệt sản. Anh cũng nói là không kết hôn cũng được, không có con cũng không sao, anh thích nhất tình trạng hiện tại. Tôi thầm hạnh phúc vì vẫn còn tìm được một người thích hợp cả về tâm hồn và thể xác trong cuộc đời này.

Tôi biết tôi không lo lắng, nhưng Cố Hoài thì không như vậy. Anh có một gia đình trọn vẹn, tuy không sinh con cái nhưng họ cũng mong mỗi đời sống tình cảm của anh được ổn định .

Vào một buổi chiều, ánh hoàng hôn dịu dàng và gió say lòng người, tôi đột nhiên nói: “Cổ Hoài, chúng ta kết hôn đi"