Chương 11

Khi tôi ra khỏi khách sạn, tôi mới nhận ra rằng tình hình tồi tệ hơn mình nghĩ. Đại sảnh khách sạn chật ních các phóng viên giải trí, họ đang quan sát từng người ra vào khách sạn.

Tôi đã liên lạc với người quản lý giúp tôi thay quần áo của nhân viên để tôi có thể ra ngoài

Tôi đã đoán đúng, hôm nay Hà Thẩm thực sự đến phim trường sớm. Cô ta đã phải chịu đựng tôi nhiều như vậy nên chắc giờ này không muốn bỏ lỡ cơ hội nhìn thấy tôi trong một mớ hỗn độn kia.

Thật đáng tiếc khi mọi thứ không phát triển như cô ta mong đợi. An ninh trên trường quay được tăng cường và không có fan" nào muốn bênh vực cô ta.

Cô ta cảm thấy không vui nên chủ động đến phòng thay đồ của tôi: "Đường Thi, cô xem hot search chưa?Đừng cảm thấy quá tệ. Cư dân mạng cũng nhanh quên thôi, hôm nay họ chửi cô nhưng ngày mai có tin tức khác, họ sẽ lại đi chửi người khác thôi."

"Chúng ta là người của công chúng, muốn ngồi ở một vị trí không ai ngồi được thì phải chịu những cảm giác không ai chịu được." Hà Thẩm nói nhỏ nhẹ và an ủi tôi với vẻ mặt lo lắng.

Tôi biết có người ngoài trong phòng thay đổi nên không tiện chơi với cô ta. Với lý do không thoải mái, nhân viên trang điểm và hóa trang được tôi yêu cầu ra ngoài trước.

Bây giờ chỉ còn lại hai chúng tôi, Hà Thẩm cuối cùng cũng nở một nụ cười vì diễn kịch thành công. Cô ta tựa người vào bàn trang điểm, dùng những ngón tay thon thả gõ vào chiếc điện thoại của tôi trên bàn,

Màn hình tắt đi bật lại, sau khi thấy điện thoại không có ghi âm, cô liền cười rạng rỡ.

"Đường Thi, có thật có bản lĩnh, tôi còn tưởng rằng cô có chỗ dựa vững chắc nữa cơ!"

“Sao vậy? Tôi đã giúp cô giành lại tình thương của bố mẹ mình, cô có nên cảm ơn tôi một tiếng không?"

Tôi ngước mắt nhìn cô ta: “Cô liên lạc với bố mẹ tôi."

"Hot search cùng những bình luận xấu nhằm vào tôi kia cũng là do cô thực hiện, phải không?"

Thấy tôi như vậy, vẻ mặt cô ta giãn ra: "Thì sao?

“Nơi này không có giám sát cùng ghi âm, ngay cả nhân viên cũng đều bị cô đuổi ra ngoài rồi."

"Không có chứng cứ, cho dù hiện tại tôi thừa nhận, cô có thể làm gì tôi?"

Cô ta cúi xuống nhìn kỹ vào đôi mắt đỏ hoe vì tức giận và bất lực của tôi.

"Ồ, cô đang khóc, Đường Thi, cô khóc sớm quá.

Nếu tôi đoán không nhầm thì bố mẹ cô hiện đang được phỏng vấn, họ buộc tội có là đứa con gái bất hiếu đã bỏ rơi bố mẹ nuôi của mình"

"Chi bằng có giữ lại những giọt nước mắt này, tới khóc ở trước mặt phóng viên, không chừng có thể chiếm được chút đồng cảm."

Cô ta vuốt tóc đứng dậy:“Cô sẽ không thể tiếp tục trong ngành giải trí. Cô còn trẻ, cô có thể tìm một người đàn ông giàu có mới nổi để kiếm một số tiền"

Tôi chưa bao giờ thấy cô ta ra cái vẻ người tốt như vậy. Đáng tiếc, tôi xem đủ kịch rồi, không muốn cùng cô ta diễn nữa!

Tôi đứng dậy, cử động cổ tay, lắc cổ và vươn vai.

Hà Thẩm không biết tại sao, lúc này cô ta lộ ra chút hoảng sợ.

"Đường Thi! Cô muốn làm gì"

“Cô Hà, có biết trong phòng này không có giám sát không?" Khóe miệng tôi hơi nhếch lên, giọng điệu giễu cợt.

Ngay khi cô ta định mở miệng với vẻ mặt khô hiểu, tôi đã giơ tay và tát thật mạnh. Hà Thẩm có chút choáng váng, sau một hồi loạng choạng ngã xuống, cô ta mới đứng vững được. Một lúc sau, cô ta từ từ đưa tay lên che đi khuôn mặt có dấu ngón tay rõ ràng. Không thể tin nhìn chăm chăm tôi.

"Cô..." Tôi không cho cô ta cơ hội để nói và tiếp tục tát một cái nữa vào má bên kia của cô ta.

Khuôn mặt trắng trẻo của Hà Thẩm ngay lập tức trở nên đỏ bừng, sưng tấy.

“Tôi chỉ cho cô một cơ hội này để giải quyết các hot search, làm rõ sự thật và đuổi cặp đôi ma cà rồng đó đi. (ý chỉ bố mẹ nữ chính) “Làm được không?" Tôi vén tóc sau gáy cô ta, ngắt từng chữ.

“Nghĩ cũng đừng nghĩ nữa! Tôi tố cáo cô vì đã làm tổn thương người khác, hãy chuẩn bị đi!"Hà Thẩm trừng mắt nhìn tôi với vẻ mặt hung dữ. Cô ta vùng vẫy muốn chống trả, lại bị tôi đẩy ra, nặng nề ngã xuống đất, hồi lâu không đứng dậy được.

“Cô có thể đi báo cảnh sát, tôi cũng có thể kiện cô tội tung tin đồn ác ý vu khống tôi." Tôi ngồi xổm xuống, tháo sợi dây chuyền trên cổ xuống và giơ nó trước mắt Hà Thẩm. Mặt dây chuyền không phải khảm đá quý mà là một camera tí hon.

Sau khi nhìn rõ ràng, có ta vẫn cố chấp nói: "Cô thật để hèn không biết xấu hổ! Muốn kiện thì cứ kiện, để xem ai sợ ai!" Sau khi cất chiếc vòng cổ đi, tôi giả vờ giác ngộ: "Cô nên cho Tổng Tử xem video, để anh ta nhìn xem, đóa hoa nhài thuần khiết trong mắt anh ta có bộ mặt thật như thế nào!"

Nhắc đến Tống Từ, Hà Thẩm cuối cùng cũng suy sụp. Cô ta quỳ sụp dưới chân tôi, nước mắt giãn giữa cầu xin: “ Đường Thi, tôi sai rồi, tôi lập tức gọi điện thoại cho quản lý của mình, yêu cầu chị ta gỡ bỏ hot search!

Tôi cũng sẽ đăng lên Weibo giúp cô nói rõ mọi chuyện.

Phía bố mẹ của cô, tôi cũng nhất định sẽ giúp cô giải quyết ổn thỏa, sẽ không để bọn họ quấy rầy cô nữa!"

Tôi lạnh lùng nhìn cô ta, chậm rãi nói: "Tôi đã cho cô một cơ hội rồi, nhưng cô lại không làm"

Mẹ của Tống Từ rất tốt với tôi, và tôi thấy rõ tính cách của Hà Thẩm. Dù không yêu Tống Từ, tôi cũng không thể chỉ ngồi nhìn Hà Thẩm hủy hoại con trai của ân nhân mình.

Trước mặt Hà Thẩm, tôi đã gọi cho mẹ chồng cũ của mình.